Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 4: Chú Thẩm Thần Minh

Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:37:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô nhóc! Xong ? Chúng ăn cơm thôi.” Thẩm Thần Minh ở ngoài gõ cửa, “Muộn một chút là hết món ngon đó.”

Tần Song Song kéo cửa , đàn ông mặt chỉnh tề sạch sẽ, ngay cả râu cũng cạo xong, cô khoanh tay lưng, ngắm nghía Thẩm Thần Minh như một cán bộ lão thành đang kiểm tra vệ sinh.

Sau đó, cô gật đầu khẳng định: “Ừm! Cũng đó, áo sơ mi trắng, quân phục xanh, giày da đen, thắt lưng đen, đúng chuẩn. Gương mặt cũng tạm , khá ưa , chỉ điều già hơn một chút.”

“Vậy thì chịu thôi, tuổi tác đúng là lớn hơn một chút, nhưng chiều chuộng khác. Cô nhóc! Sau em theo sẽ . Đi thôi! Chúng ăn cơm, ăn xong dẫn em đến đơn vị xem phim.”

“Đây tính là hẹn hò ?” Tần Song Song liếc Thẩm Thần Minh, nhíu mày, “Phải chăng bất kể việc gì, cũng đều nhanh chóng như đang hành quân tác chiến ?”

“Làm gì ! Anh đợi em những năm năm trời, mà còn nhanh ? Cô nhóc! Anh đợi cổ cũng dài . Nếu em đến, cuối năm sẽ xin phép về nhà em tìm.”

“Tìm em? Nếu như em đồng ý thì ?”

“Vậy thì sẽ tùy tiện tìm một phụ nữ nào đó kết hôn, dấu em, nếu kết hôn, chỉ vài phút là thể giải quyết xong vấn đề cá nhân của .”

“Hả! Nói khoác!”

Tần Song Song Thẩm Thần Minh dối, lúc mới mở phòng, cô nhân viên lễ tân đối với ân cần . Đôi mắt chỉ ẩn chứa mùa xuân, mà chuyện với còn đặc biệt nhiệt tình, đặc biệt dịu dàng.

Nếu cô là đàn ông, chắc chắn cũng chị tiểu thư lễ tân quyến rũ mất.

Còn Trần Châu Châu lúc nãy bỏ chạy, rõ ràng là giận dữ vì yêu mà nên mới bỏ chạy, đừng nghĩ cô .

Mặc dù kiếp từng yêu đương với ai, nhưng ngăn cản cô quan sát những biểu hiện của khác khi yêu, thêm đó mạng lưới phát triển, cái gì cũng thể tra .

Muốn một yêu bạn , cứ tra là ngay.

Thẩm Thần Minh cũng khá , ngoại hình ưa , hình cũng , giống mấy tên rác rưởi đời . Thân thể bọc trong quân phục, tuyệt đối một chút mỡ thừa dầu mỡ nào, chắc là cơ bắp cuồn cuộn quyến rũ.

Là một đại đội trưởng, một chút bản lĩnh, điều duy nhất hảo chính là già hơn một chút. Cô mới mười chín tuổi, hai mươi tám, hơn cô những chín tuổi.

chuẩn một chú, đáng tiếc cô là một cô bé, mà là một thánh nữ ba mươi tư tuổi.

Cô thì chê, chỉ nhà đồng ý .

“Anh khoác, thật.” Thẩm Thần Minh dẫn Tần Song Song hướng đến nhà ăn, “Trong lòng luôn nhớ lời hứa với em, luôn mong em đến, mà em mãi tới.

Cô nhóc! Sao em còn thể đính hôn với Dương Thiên Hà chứ? Chẳng lẽ quên sạch ?”

Thẩm Thần Minh cảm thấy thật oan ức, nhớ nhung tiểu cô nương như , mà tiểu cô nương xem lời như gió thoảng ngoài tai.

“Vậy thì ai mà nhớ chứ.” Tần Song Song hề cảm thấy việc nguyên chủ quên mất Thẩm Thần Minh gì là sai, “Lúc đó em mới mười bốn tuổi, hét một câu ‘ân cứu mạng, lấy báo đáp’, ai dám cho là thật chứ?”

“Đồ vô tâm, cho là thật mà!” Thẩm Thần Minh trút giận bằng cách xoa đầu Tần Song Song, nghiến răng nghiến lợi, “Em tưởng chuyện là xì ? Anh cho em , Thẩm Thần Minh một là một.

Giá mà , khi khỏi bệnh tìm em , xem em còn dính líu với Dương Thiên Hà thế nào nữa.”

“Em dính líu với .”

Đó là do nguyên chủ dính líu, từ khi cô xuyên đến chỉ còn việc đoạn tuyệt với tên khốn mà thôi.

“Vậy thì còn đỡ.”

Thẩm Thần Minh cảm thấy tóc của tiểu cô nương mềm mại, mượt mà, như lụa là , sờ cảm giác , nỡ rời tay.

Tần Song Song nghiêng đầu qua mấy để tránh tay đều thành, ngẩng đầu lên liếc một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-4-chu-tham-than-minh.html.]

“Cao hơn gì giỏi? Suốt ngày sờ đầu em ?”

Nói mới tức, Thẩm Thần Minh chừng hơn một mét tám, nguyên chủ chỉ cao một mét sáu, mặt , đỉnh đầu đúng đến vai .

Muốn sờ đầu cô, chỉ cần giơ tay là sờ , tốn chút sức lực nào.

“Thích mà.”

Quả đúng là một lão nam nhân độc hai mươi tám năm, lời tình mà hề quanh co, thẳng thừng, tuôn .

Tần Song Song phản bác, nhưng tìm từ nào.

Người là thích , cô còn thể gì nữa?

“Cô nhóc! Anh thật sự thích sờ tóc em, mượt, nếu em thích thì sờ nữa.”

Thẩm Thần Minh tiểu cô nương vui, cô Dương Thiên Hà thôi hôn, trong lòng đang buồn khổ.

Cho phép cô thương tâm một đêm, từ ngày mai trở , quên , giao bộ tâm tư cho .

Tần Song Song nghĩ thầm, cũng thích, chỉ là ngại ngùng thôi, động tác sờ đầu đó của chú thật khiến rung động.

Anh kiềm chế một chút ? Trái tim già nua của một thiếu nữ sắp cho bốc khói .

Hai đến nhà ăn, bảng đen các món ăn cung cấp tối nay, thịt kho tàu, cá đuối kho, rau muống, bí đao xào, bí xanh xào, mướp xào.

Thẩm Thần Minh gọi một suất thịt kho tàu, một suất cá đuối kho, thêm một suất bí xanh xào, cho Tần Song Song gọi ba lạng cơm, còn gọi tám lạng.

Hai ăn ba món cũng tạm đủ, gọi món xong, trả tiền và tem phiếu, tìm một bàn xuống.

Tần Song Song kiếp từng thấy nhà ăn thời đại , cảm thấy mới lạ, đầu khắp nơi. Người đến đây ăn nhiều, tổng cộng chỉ ba bàn.

Một bàn là họ, một bàn khác là hai ông bà lão, trông như một cặp vợ chồng.

Một bàn bên cạnh là hai đàn ông, nên là một chút địa vị phận, họ gọi là món ngon, mà còn gọi tới hai suất.

Vân Vũ

Họ đều ăn , ông lão gỡ xương cá miếng cá đuối cho bà lão, đó như dâng báu vật, gắp thịt cá cho bát của bà, tít mắt bà ăn.

Bà lão như một tiểu cô nương đến mắt cũng tít , gắp miếng thịt cá xương lên, từ từ ăn. Động tác của bà ưa nhã, như thể đang ăn là cá đuối, mà là sơn hào hải vị của thế gian.

Cảnh tượng khiến Tần Song Song sững sờ, bỗng nhớ đến một từ, “tương duyên tương tựa”.

Ông lão và bà lão mắt diễn giải ý nghĩa của thành ngữ , chỉ là một cảnh tượng giản dị mộc mạc như , cũng chỉ thể thấy ở thời đại mà thôi.

Nhân vật đời thì d.ụ.c vọng ngang tàng, bất kể là già trẻ, ai nấy đều nóng nảy hấp tấp, ít khi sự đồng hành và thấu hiểu lẫn .

Mọi đều chú trọng sở thích cá nhân, hứng thú cá nhân, chỉ cần bất đồng quan điểm là ly hôn, ngay cả ông già bà lão cũng nháo nhào ầm ĩ.

Rất khó để thấy hạnh phúc bình thường của những bình thường hiện mặt cô một cách chút giấu giếm như . Kiếp , cha ly hôn khi cô học cấp hai.

Ông bà nội lượt qua đời khi cô học cấp ba, cha mỗi đều gia đình riêng, con riêng, cô trở thành thừa thãi nhất đời.

Bốn năm đại học, khác nghỉ hè nghỉ đông vui vẻ trở về nhà, cô chỉ thể một co ro trong ký túc xá, thì khắp nơi thêm trang trải.

cũng cái , chính vì sự chăm chỉ hiếu học, dám chịu của cô, khi nghiệp cô lưu trường giảng dạy, trở thành một giáo viên ngoại ngữ đại học.

 

Loading...