Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 341: Tên trộm lập tức giận tím mặt, giơ tay đấm thẳng Dương Thụy

Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều cũng trách , là do tên móc túi xe buýt gây chuyện, thể ?

Dương Thụy lên một chuyến xe buýt, tìm một chỗ , ở cạnh cửa, phía hai thanh niên lên theo, trông lưu manh.

Họ bám sát theo một bà lão, bà lão tay mang theo một chiếc túi da nhỏ màu đen, chân giày da, bộ vest phẳng phiu, tóc uốn quăn, trông Tây.

Nhìn là tiền.

Bà lão xuống ghế phía Dương Thụy, hai thanh niên ngay bên cạnh bà.

Xe chạy nhanh chậm, Dương Thụy buồn chán ngoài cửa sổ, nghĩ về thời gian vui vẻ hôm nay ở nhà cô Tần.

Kể từ khi đến Kinh Đô học đại học, đây là đầu tiên một ngày lễ vui vẻ và hạnh phúc như thế.

Ba đứa bé nhà cô Tần thích , đặc biệt là Tam Bảo, nào cũng đòi chơi "máy bay". Nắm lấy hai tay của bé, để bé sấp vai , chạy ngược gió.

Tam Bảo "khúc khích", tiếng đó sức lây lan cực mạnh, đến cả cũng theo.

Hôm nay chỉ lũ trẻ vui, mà bản cũng cảm thấy vui vẻ.

Đang suy nghĩ, bỗng liếc thấy đàn ông phía kéo phéc-mơ-tuya túi xách của bà lão, lấy một chiếc ví màu đỏ tía.

Hắn lập tức dậy quát hỏi: "Anh gì đó? Tại lấy trộm ví của ?"

Bà lão giật , thấy chiếc ví tay tên trộm, lập tức giận sôi lên, giằng lấy chiếc ví, ném trong túi xách của .

Sự việc bại lộ, tên trộm lập tức giận tím mặt, giơ tay đ.ấ.m thẳng Dương Thụy.

"Muốn c.h.ế.t , dám múa rìu qua mắt thợ, dám phá hỏng chuyện của , g.i.ế.c mày."

Dương Thụy ngờ tên trộm ngang ngược đến thế, càng ngờ dám tay đ.á.n.h , một chút để ý, mặt ăn trọn một quả đấm.

Bà lão tức điên lên, cầm túi xách đập túi bụi tên trộm, đập hét: "Bắt trộm, trộm đ.á.n.h . Mọi mau tới giúp với."

Người thời đó còn khá chất phác, thấy tên trộm chỉ ăn trộm mà còn đ.á.n.h , ai nấy đều xắn tay áo xông tới, túm lấy tên trộm và đồng bọn, giận dữ đ.á.n.h cho một trận.

"Giữa ngày lễ mà gặp chuyện , thật là xui xẻo."

"Bọn trộm chuyên nghiệp thế ? Ngày lễ cũng việc, sợ ghê tởm."

"Anh bạn trẻ bụng giúp các cải tà quy chánh, chỉ lầm, chấp nhận thì thôi, còn dám đ.á.n.h , xem các tài cán gì."

"Thấy bà lớn tuổi, phản ứng chậm mà các tay, về nhà ăn trộm của dì, của bà, của bà nội bà ngoại các ?"

Dương Thụy ăn một quả đấm, còn hai tên trộm thì thể đón nhận vô quả đấm, đ.á.n.h đến mức ôm đầu xổm xuống đất, bất động.

Bà lão thấy mặt Dương Thụy sưng vù lên như cái bánh bao ủ men, trong mắt lộ vẻ xót thương. Xe buýt sẽ qua một đồn công an.

Mọi đều xuống xe ở trạm đó, đưa bọn trộm đồn công an. Dương Thụy là trong cuộc, nên cùng lời khai.

Chuyện kể với Tần Song Song, mà là Thẩm Thần Minh khi về nhà kể cho cô.

Dương Thụy xong lời khai , Thẩm Thần Minh việc đến đồn công an , thấy bản lời khai bàn, trộm đánh.

Trong lời khai ghi rõ ràng, là Dương Thụy, khoa Hóa học Đại học Kinh Đô, đến nhà thầy cô ăn Tết Quốc khánh, khi trở về trường, xe buýt gặp trộm.

Hắn dám chắc, Dương Thụy chính là học sinh hôm nay đến nhà ăn cơm. Tiếc là khá bận, cả ngày rảnh để về nhà lấy một chút.

Vân Vũ

Sau khi xử lý xong việc, trở về nhà hơn 10 giờ đêm, Tần Song Song và lũ trẻ đều ngủ.

Trong nồi cơm điện còn hâm cơm canh, đây là vợ để phần cho . Hắn lấy cơm canh ăn xong, tắm rửa phòng.

Tần Song Song đ.á.n.h thức, dậy: "Thần Minh! Anh về ? Mệt lắm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-341-ten-trom-lap-tuc-gian-tim-mat-gio-tay-dam-thang-duong-thuy.html.]

"Cũng mệt." Thẩm Thần Minh kéo chăn mỏng lên giường xuống, kéo Tần Song Song lòng, "Vợ! Hôm nay Dương Thụy đến nhà ?"

"Có! Sao ?"

"Cậu hai tên trộm đánh."

"Hả?" Tần Song Song ngẩng đầu lên, hoảng hốt hỏi, "Có nghiêm trọng ? Anh gặp ? Bị đ.á.n.h thành ?"

"Anh gặp , chỉ thấy lời khai của thôi." Thẩm Thần Minh vỗ nhẹ lưng Tần Song Song, "Yên tâm! Không , chỉ đ.á.n.h một quả mặt.

Cậu hành động dũng cảm, phát hiện bà lão hàng trộm móc ví, lên ngăn cản, tên trộm bất ngờ đ.á.n.h một quả."

"Về thì ?" Tần Song Song lo lắng hỏi dồn.

Là cô gọi đến nhà ăn cơm, ngờ gặp chuyện , mặt Dương Thụy đ.á.n.h nghiêm trọng .

"Về hai tên trộm đó tóm cổ giải đến đồn công an, yên tâm! Dương Thụy , hỏi , chỉ đ.á.n.h một quả, sưng mấy ngày, m.á.u bầm tan hết là việc gì."

Nghe , Tần Song Song thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu, dựa n.g.ự.c Thẩm Thần Minh.

"Cậu , nếu thực sự xảy chuyện gì, em giải thích thế nào với bố đây?"

"Làm gì chuyện gì, trưởng thành . Ngủ em! Không , ngày mai còn đến trường nữa."

Thẩm Thần Minh hối hận, nên những chuyện với vợ, cô lo lắng thế .

Vết thương mặt Dương Thụy nhiều lắm bốn năm ngày là khỏi, lúc đó hẵng với cô cũng muộn, bây giờ với cô , sớm một chút.

"Ừ! Em ." Tần Song Song ngáp một cái, ôm lấy eo Thẩm Thần Minh, "Anh cũng ngủ , ngủ cùng em."

"Ừ!"

Cúi đầu hôn lên trong lòng, Thẩm Thần Minh đưa tay ôm chặt, lòng tràn đầy hạnh phúc.

Hôm nay thực sự mệt, chạy nhiều nơi, tuy đều là những vụ án nhỏ, nhưng cũng tiêu tốn ít thời gian và sức lực.

Làm cảnh sát hình sự, thực sự mệt và vất vả.

Đã chọn nghề , cũng thể oán trời trách , mà nhận nhiệm vụ và thật . Bảo vệ hạnh phúc và bình yên cho muôn nhà, là nguyện vọng của mỗi công an chúng .

Tần Song Song nhắm mắt nhưng tài nào ngủ , Thẩm Thần Minh ngáy khò khò , đầu óc cô vẫn suy nghĩ lung tung.

Về nếu gọi Dương Thụy đến ăn cơm, thể để một về trường , để tránh xảy chuyện gì đường.

Đáng lẽ ở trong trường vẫn , đều là vì cô, mới khỏi trường.

Không ngoài thì thể nào gặp trộm cắp, cũng cơ hội hành hiệp trượng nghĩa. Bị đ.á.n.h một quả thì thôi, nếu xảy chuyện gì thì ?

Bọn trộm đều là những kẻ dễ nổi nóng, lúc lên cơn thì chẳng quan tâm gì cả, nhỡ lấy d.a.o thương Dương Thụy thì ?

giải thích thế nào với bố ?

Gia đình nông thôn, nuôi dạy một đứa con thành sinh viên đại học dễ dàng gì, vì sự an của , nếu Dương Thụy đến nữa, cô nhất định đưa về an .

Không thể vì đến nhà cô ăn một bữa cơm mà xảy chuyện gì, thì thật tồi tệ.

Hay là đừng gọi đến nữa, món gì ngon thì mang đến trường cho , chỉ là những ngày lễ tết, một cô đơn trong ký túc xá, nỡ lòng.

Cách nhất là để đến , cho ở nhà một đêm, sáng hôm cô cùng về trường.

, cứ như thế, dám để một về nữa.

Xảy chuyện, cô thể gánh vác nổi trách nhiệm.

Loading...