Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 33: Quản Ái Trân Giới Thiệu Công Việc

Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:38:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng, cảm ơn dì! Dì giỏi quá, tại cháu nghĩ nhỉ?” Hà Văn Hạo dậy, cúi chào Tần Song Song, “Thật là cảm ơn dì quá nhiều! Sau cháu thật sự còn lo lắng về việc học từ vựng nữa .”

“Đừng khách sáo, dì chỉ là rảnh rỗi, gợi ý cho cháu một chút thôi.” Tần Song Song mỉm vẫy tay, “Cháu cứ kỹ vài từ đó, dì tin là sáng mai ngủ dậy cháu sẽ thuộc thôi.”

Hà Văn Hạo gật đầu: “Vâng, cháu cũng nghĩ . Cách thật sự hiệu quả, dì thông minh quá, ngay cả giáo viên của cháu cũng .”

“Nếu giáo viên của chúng cháu thông minh như dì, dạy chúng cháu phương pháp ghi nhớ nhất, cháu tin là các bạn trong lớp sẽ mỗi đến giờ tiếng Anh chán nản, hứng thú như .”

Quản Ái Trân từng thấy con trai tiếng Anh vui vẻ như thế, thấy Tần Song Song rời khỏi phòng của Hà Văn Hạo, cô cũng theo .

Đến phòng khách xuống, Quản Ái Trân hứng thú hỏi: “Đệ ! Em thể dùng tiếng Anh để giao tiếp với khác ?”

Vân Vũ

“Phải.” Tần Song Song khách sáo, đó là chuyên môn của cô, “Tiếng Anh của em những thể đối thoại, mà còn thể phiên dịch , đợi khi việc định , em còn tìm công việc liên quan đến mảng nữa.”

“Nghe , dạy tiếng Anh cấp ba chắc cũng thành vấn đề gì chứ?” Quản Ái Trân hỏi.

“Không thành vấn đề.” Em vốn là giáo viên ngoại ngữ đại học mà. Dạy cấp ba thì thừa sức.

Hà Chí Quân một bên ngạc nhiên vợ: “Ái Trân! Em hỏi ý gì?”

Thẩm Thần Minh cũng thấy lạ, lặng lẽ quan sát Quản Ái Trân, lẽ nào cô tìm cho Song Song một công việc giáo viên?

Quản Ái Trân , giải thích với Hà Chí Quân: “Chính là trường cấp ba ở thị trấn chúng , giáo viên tiếng Anh cấp ba điều , điều đến Hải Thành tam trung.”

“Trong lúc tìm giáo viên tiếng Anh , Hiệu trưởng Lý đang lo lắng khôn nguôi, đang khắp nơi tìm kiếm nhân tài.”

“Đệ tiếng Anh giỏi như , em nghĩ để cô thử xem, thể dạy cũng , dù cũng hơn là cứ ở nhà. Đệ ! Em ?”

Hà Chí Quân vui, Tần Song Song rốt cuộc là coi trọng, định tiến cử cho quân khu, ngờ vợ giành mất.

may mà cô cũng chỉ là giáo viên dạy , so với việc đặc cách quân khu thì vẫn thể so sánh . Nghĩ như , trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

Đợi khi cơ hội thích hợp, nhất định sẽ tiến cử cô quân khu, nơi đó cũng cần nhân tài như .

Tần Song Song gật đầu: “Phải, ngày ngày ở nhà rảnh rỗi, thật là chán.”

Thẩm Thần Minh , chán chứ? Không ở bên ? Song Song đúng là tâm tư rộng, thể dạy học, vui mừng hết chỗ .

Bản mới chỉ là học sinh cấp ba, dạy khác, lũ học sinh nghịch ngợm phục cô .

Đừng để chúng trêu chọc đến phát thì khổ.

Quản Ái Trân cũng theo: “Ha ha ha! Nói đúng lắm, ngày mai em sẽ đến trường giúp em hỏi , nếu họ vẫn tìm giáo viên, thì để em thử xem.”

“Được ạ, thật là cảm ơn chị quá.” Tần Song Song lịch sự .

“Hai!” Quản Ái Trân vẫy tay, “Với chị thì đừng khách sáo, em giúp chị giải quyết vấn đề học từ vựng tiếng Anh của Văn Hạo, chị còn cảm ơn em thế nào.”

“Mỗi giáo viên chủ nhiệm của nó gọi điện cho chị, là vấn đề , chị lo c.h.ế.t , với nó.”

“Hai vợ chồng chị lấy con muộn, chỉ sinh một đứa , nếu tức quá thì nỡ đ.á.n.h nó.”

Hà Chí Quân vui vẻ lớn, một bên gỡ rối: “Thằng bé giống , môn toán lý hóa còn tạm , gặp môn văn khoa là đơ luôn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-33-quan-ai-tran-gioi-thieu-cong-viec.html.]

Quản Ái Trân trừng mắt , ý tứ rõ ràng, đàn bà chúng chuyện, liên quan gì đến ?

Thẩm Thần Minh sợ Hà Chí Quân bối rối, vội vàng ném chủ đề: “Tối mai chúng mời ăn cơm, Sư trưởng Hà và chị hai cùng nhé.”

“Thôi.” Hà Chí Quân lắc đầu, “, lũ tiểu t.ử sẽ cảm thấy gò bó, uống rượu cũng dám uống thoải mái. Thôi đừng dự nữa, các cứ ăn ! Ăn cho vui vẻ.”

“Cậu lấy vợ , đúng là nên vui. Vợ những trẻ tuổi, mà còn học vấn, tầm thường .”

“Cơm sợ muộn.” Quản Ái Trân cảm thán thật lòng, “Thần Minh đợi nhiều năm như là xứng đáng.”

Liếc Tần Song Song, Thẩm Thần Minh mỉm gật đầu: “Phải, nhà em của , thích.”

Nghe những lời mặt ngoài, Tần Song Song dù là từ hậu thế xuyên đến, vẫn cảm thấy ngại ngùng. Xét cho cùng, ở hậu thế cô từng tiếp xúc với ai như , cũng đàn ông nào khen cô như thế.

Nghe thấy , cô thấy mặt đỏ tai nóng, nổi hết cả da gà.

“Vậy là , tìm một thích dễ , hai trân trọng.” Quản Ái Trân dặn dò như một bậc trưởng bối, “Rồi thêm một đứa con, cả đời là viên mãn.”

Hà Chí Quân cũng một bên, nghiêm túc thúc giục Thẩm Thần Minh: “Chuyện con cái lo lắng sớm , đừng giống , lớn tuổi mới sinh, con nhà sắp kết hôn , con nhà còn đang học.”

“Kết hôn muộn, sinh con muộn là , nhưng quá muộn cũng , khổ sở vất vả vẫn là bản . Tuổi của bây giờ là , đợi con hai mươi tuổi, lên đại học thì cũng gần năm mươi, già non, vẫn còn gánh vác trách nhiệm gia đình.”

Thẩm Thần Minh gật đầu: “Phải, em cũng nghĩ , dự định thuận theo tự nhiên, thì sinh.”

Tần Song Song một bên, dám lên tiếng, hiểu chuyện chuyển sang chủ đề thúc giục sinh con.

Cô còn trẻ, con sớm như , ?

Quản Ái Trân nhận sự tự nhiên của Tần Song Song, liền nắm lấy tay cô: “Đệ ! Em đừng ngại, con cái chắc chắn sinh một đứa.”

“Chị tuổi còn trẻ, sinh xong phục hồi nhanh. Em m.a.n.g t.h.a.i lúc , sang năm tháng tám tháng chín sinh, lạnh nóng, ở cữ là .”

Người như , Tần Song Song thể gì nữa, chỉ đành mỉm nhận lời: “Em cũng , chỉ là ông trời cho em thôi.”

Nhắc đến chuyện , Quản Ái Trân đồng cảm sâu sắc: “Điều thì đúng thật, chị và ông nhà chị kết hôn ít năm, nhưng mãi thấy thai. Nói là do bận công việc là ngụy biện, vất vả bao nhiêu năm mới thằng Văn Hạo nhà chị.”

chị thấy em và Thần Minh chắc sẽ sớm thôi, yên tâm ! Có khi tháng tin vui đó.”

“Ha ha ha!” Tần Song Song ngây ngô, mặt đỏ bừng.

Thẩm Thần Minh thấy thời gian còn sớm nữa, dậy định dẫn Tần Song Song về.

Việc xong, thêm cũng chẳng ý nghĩa gì, chi bằng về nhà ôm Song Song xem một chút TV.

Chào tạm biệt Hà Chí Quân và vợ là Quản Ái Trân, hai rời khỏi nhà họ Hà, tay trong tay về nhà.

“Hài tử! Em thật sự dạy ở trường cấp ba trong thị trấn? Nhỡ t.h.a.i thì ?”

“Làm gì mà nhanh thế.” Tần Song Song cho là đúng, “Có t.h.a.i thì t.h.a.i , dạy học là việc nặng nhọc, t.h.a.i vẫn .”

“Em biến bản thành yếu đuối như , m.a.n.g t.h.a.i thì gì cả, suốt ngày ở nhà . Như cho t.h.a.i nhi, vận động hợp lý, con mới khỏe mạnh.”

 

Loading...