Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 20: Khích Lệ Họ Rời Khỏi Làng, Tìm Đường Đi Của Riêng Mình
Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:38:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ!” Nhìn thấy Lý Uyên , Tần Lương cúi gầm mặt, ủ rũ thất vọng, “Con với em , nhưng em , nhất định bắt con mang đồ về, thì em chịu.
Chiếc xe đạp là do mỗi một em rể mua, con cửa hàng bách hóa, cho con . Em rể con lên thành phố học lái xe, thể mỗi ngày đều bộ bằng hai chân .
Anh còn cả, hai và em trai trong nhà cũng thể học lái xe, học xong gì cũng tiện.”
Nói xong, Lý Uyên lập tức lấy tay bịt miệng, càng thêm t.h.ả.m thiết.
“Con bé đó đúng là đồ ngốc, nó một ở bên ngoài khó khăn thế nào . Càng cái khổ khi trong tay đồng nào, em rể đối với nó thật đấy, nhưng rốt cuộc nó công việc, quanh năm suốt tháng kiếm một xu, đàn ông nào mà chán?
Bên ngoài thể so với trong nhà , cái gì cái gì cũng đều mua, tiền khó khăn vạn trùng. Từ nhỏ đến lớn nó ở trong nhà quản cái gì , củi gạo dầu muối đắt rẻ còn chẳng , nó hiểu cái gì chứ?
Cho dù nó cho con, con cũng nhắc nhở nó những chuyện chứ! Đồ ngốc gì cả, chỉ em gái ở bên ngoài chịu khổ chịu cực.”
Tần Lương đẻ mắng đến mức dám năng gì, đúng là nhắc nhở em gái những chuyện , đáng mắng thật.
Tần Giang thấy vợ cứ thôi, liền khuyên: “Đừng buồn nữa, mang về thì cứ nhận , em mắng thằng bé thứ ba cũng chẳng ích gì. Đợi Song Song đến đơn vị, địa chỉ , chúng gửi cho nó cũng .”
Tần ông cũng khuyên: “Phải đấy, thì gửi , đừng nữa. Biết là Song Song xuất giá trong lòng em thoải mái, nhưng con cái lớn luôn bay xa thôi, từ từ thích ứng !”
Tần Lương e dè Lý Uyên, cẩn thận với bà: “Em tiền là cho nhà , cần nghĩ đến chuyện trả cho em . Vải vóc và bông gòn cũng bảo nhà lấy may quần áo mới cho , em đến đơn vị , dùng đến những thứ .
Em còn , để lo liệu hôn sự cho em , lợn trong nhà cũng g.i.ế.c thịt , còn bỏ thêm ít thứ. Đưa sính lễ trực tiếp thì nhận, nên đành bảo con chuyển giao .”
Lý Uyên lau khô nước mắt, cất gói khăn tay : “Nó đúng là đứa trẻ ngốc nghếch, đồ đạc trong nhà, lo liệu hôn sự cho nó chẳng là nên ? Tính toán rõ ràng gì?”
Tần ông ngược mỉm mãn nguyện: “Song Song thương tiếc gia đình, thấy con cứ nhận ! Xe đạp một chiếc cho bốn em thì đủ chia, ngày mai mua thêm ba chiếc nữa, bốn em mỗi một chiếc.
Song Song khi với , là đất nước đang mở cửa, nó sẽ nghĩ cách để chúng cuộc sống , còn cho cái gì cứ nhận lấy, đừng luôn nghĩ đến chuyện trả cho nó.
Hóa là chờ ở đây, nó ước chừng sớm quyết tâm để tiền bạc và đồ đạc . Chỉ là sợ tổn thương lòng , nên mới đưa trực tiếp.”
Nghe mua xe đạp cho trong nhà, Tần Phong là đầu tiên phản đối: “Ông! Không cần mua cho cháu, cháu ở nhà cày cấy, cần xe đạp .”
Quay đầu liếc đứa cháu đích tôn, Tần ông tỏ vẻ khinh thường: “Đồ bất tài, lẽ nào con ở nhà cày cuốc cả đời? Em gái con đất nước kêu gọi cá nhân giàu, thể kinh doanh, cũng thể ngoài công.
Xe của thằng bé thứ ba chắc chắn lúc rảnh rỗi , nó lên thành phố học lái xe, ngày nào cũng . Chiếm dụng lâu ngày, các con gì cũng thành.
Mỗi mua một chiếc, hiệu Hải Sư cần phiếu, còn rẻ, ngày mai ba em các con đều mua, cứ dùng tiền em gái các con cho.
Mua xe đạp , tự nghĩ xem thể gì để kiếm tiền, nỗ lực kiếm tiền mua xe.”
Tần Giang xong, lập tức tán thành: “Ông các con đúng, từng đứa đều suy nghĩ cho kỹ, xe đạp mua . Ruộng đất trong nhà lúc nông nhàn cha và các con, cùng mấy chị dâu là đủ , đến lúc nông vụ bận rộn thì về giúp vài ngày.”
Tần Lĩnh bất chợt lên tiếng: “Cháu tán thành mua xe, mua cháu sẽ công trường khiêng gạch, bên đó đang thiếu . Lần bạn cháu gọi cháu , chính vì cháu xe, nên dám nhận lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-20-khich-le-ho-roi-khoi-lang-tim-duong-di-cua-rieng-minh.html.]
Tần Mộc tiếp lời: “Cháu sẽ lên thành phố tiểu thương, xe đạp sẽ tiện lợi hơn nhiều. Bạn học cháu đang chạy việc trong thành phố, tuy vất vả nhưng kiếm ít.”
Mấy em đều hướng , Tần Phong cũng đổi suy nghĩ của : “Vậy cháu cũng mua, cháu kinh doanh, nhưng cháu sức, thể theo hai đến công trường phụ hồ.”
Lý Uyên kế hoạch của mấy đứa con trai, mắt đỏ lên, Song Song của bà thật quá lương thiện, tiền cho nó mà lấy, mang về giúp đỡ mấy trong nhà mưu sinh.
Đây là tấm lòng của con gái, bà cũng thể phụ nó.
“Được, ngày mai mấy đứa thành phố mua xe, mua thì học , học xong thì kiếm tiền, sớm kiếm tiền mua xe trả cho . Ta tích cóp cho kỹ cho em gái các con, đợi lúc nó cần thì gửi .”
“Vâng!”
Bốn em Tần Song Song đồng thanh đáp , Tần ông mấy đứa cháu, mỉm hài lòng.
Rồi ông chậm rãi lên tiếng: “Các con giữ lời, đừng quên lời hứa của .
Thằng Tư! Ý tưởng tiểu thương của con , tiên hãy tìm hiểu rõ đường nước bước, đợi khi hiểu rõ chuyện gì thì dẫn theo cả, hai, như em thể chiếu cố lẫn .
Ba ba chiếc xe đạp, gì cũng tiện. Đến công trường khiêng gạch kiếm tiền vất vả, còn xem sắc mặt khác. Tiểu thương thì khác, ăn của chính , kiếm tiền cũng là của .”
Tần Mộc gật đầu nhận lời: “Cháu , 'lên trận thì phụ t.ử binh, đ.á.n.h hổ thì '. Có việc kiếm tiền, chắc chắn sẽ gọi em .”
“Như mới đúng, ' em đồng lòng, lợi lực chặt đứt vàng'.” Ánh mắt Tần ông quét qua mặt từng đứa cháu, “Ông chủ như , chính là giữa em các con nảy sinh hiềm khích.
Em rể con tìm việc cho thằng bé thứ ba, đó là nó cao lớn khỏe mạnh sức lực. Song Song cho nhà một khoản tiền, dùng để mua xe đạp cho các con, cũng tương đương với việc tìm việc cho các con.
Nó thiên vị ai, cũng hy vọng các con nhớ ơn nó.
Ông già , thấy em các con vì một hạt mè, một quả dưa hấu mà đ.á.n.h , đến già đến c.h.ế.t qua , như thật quá nhục nhã.”
Nghe xong lời ông nội, bốn em nhà họ Tần bao gồm Tần Giang, Lý Uyên, và bốn phụ nữ đều sững sờ. Hóa ý của Song Song cho tiền là như , họ nghĩ tới?
Thảo nào ông mua xe cho họ, là để khích lệ họ rời khỏi làng, tìm đường của riêng .
Lòng Lý Uyên lập tức nhẹ nhõm, nếu đó là ý của con gái, bà nhất định sức đốc thúc mấy đứa con trai, suy nghĩ thật kỹ cách kiếm tiền, phụ sự kỳ vọng của con gái.
“Ông! Cháu sẽ nỗ lực, tiên bắt đầu từ khiêng gạch.” Tần Lĩnh , “Không thì việc khác.”
Tần Phong theo đó gật đầu: “Cháu cũng nghĩ , chỉ cần ngoài, tổng thể tìm việc .”
Tần Lương gì, chuyện của em gái và em rể sắp xếp thỏa , chỉ cần sớm lấy bằng lái xe, hơn hẳn gì khác.
Tần Mộc ba : “Các chờ đợi, đợi cháu tìm hiểu rõ đường nước bước, cùng theo cháu ăn.”
Vân Vũ