Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 197: Suốt chặng đường đều thuận lợi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:46:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , cả nhà họ Tần ăn sáng xong liền tất bật bắt đầu công việc. Tần gia gia và Tần Giang đều quần áo mới.

Nhìn thấy họ khỏi nhà, trong thôn ai nấy đều hỏi thăm. Nghe là đến đơn vị thăm Tần Song Song, còn cô sinh ba đứa con, ai nấy đều kinh ngạc thôi.

"Thật ? Song Song sinh ba đứa con? Hai trai một gái? Trời ạ! Thật kỳ diệu quá, sống đến giờ lớn tuổi mới thấy chuyện sinh ba đầu."

" ! cũng là đầu thấy, sinh ba đứa, chịu bao nhiêu tội đây."

"Phúc khí như , nhà họ Dương giữ nhỉ?"

"Nghe cô kìa, phúc cửa vô phúc, phúc khí của Song Song quá lớn, ai cũng thể giữ ."

" , con trai nhà họ Dương gửi tiền về nhà nữa , tiền đều vợ quản chặt chẽ, một xu một cắt cũng nỡ gửi về nhà."

"Lần gặp Dương thẩm t.ử ở thị trấn, bà nhắc đến chuyện chỉ thở dài ngao ngán."

"Nếu bà Song Song sinh ba đứa con, chắc càng thêm dài vắn thở than, hâm mộ thôi."

"Vậy cũng chẳng ích gì, ai bảo bà quản nổi con trai chứ? Đường , đúng là đ.â.m đầu bụi gai, chuyện gì tự tìm chuyện."

Ba Tần gia gia, Tần Giang và Tần Mộc mang đồ đạc rời , chuyện Tần Song Song sinh ba con liền như một trận gió thổi khắp nơi, chẳng bao lâu thổi tới nhà Dương Thiên Hà.

Mẹ , ngừng thở dài, lúc ăn cơm trưa liền lẩm bẩm với bố : "Song Song sinh , sinh hai trai một gái, bụng vợ Thiên Hà đến giờ vẫn động tĩnh gì, lẽ thể sinh con ?"

Bố Dương Thiên Hà sững sờ một chút, chắc chắn trả lời: "Chắc là ? Còn trẻ tuổi thế , thể sinh con ? Đừng suy nghĩ lung tung, lẽ bọn trẻ kế hoạch riêng của chúng?"

"Ôi! Thiên Hà đời đàn bà hủy hoại , bao giờ trúng cô ." Lời của Dương Thiên Hà tràn đầy sự bất mãn với Trần Châu Châu, "Là diễn viên văn công đoàn thì ? Là con gái Phó sư trưởng thì ? Không hiếu thuận với cha , cách , đến mấy cũng vô dụng, huống chi còn bằng Song Song.

Từ khi hai đứa kết hôn đến giờ, mỗi tháng mười đồng cũng cho nữa, đây rõ ràng là cần chúng . Một con dâu như , ai lấy đó xui."

Bố Dương Thiên Hà đặt bát đũa xuống, an ủi vợ: "Thôi, đừng tức giận nữa. Đứa lớn nỗi khổ của đứa lớn, chúng trông cậy thì thôi. Đường là do nó tự chọn, con lớn theo ý , chúng thể ?

May mà sinh nhiều, nó, phía vẫn còn hai đứa. Chúng sống cuộc sống của chúng , chuyện của nó đừng hỏi đến nữa."

Mẹ Dương Thiên Hà xong, mắt đỏ hoe: " chỉ là thấy khó chịu trong lòng, Song Song là đứa trẻ chúng thấy nó lớn lên, đứa trẻ bao, phúc khí bao, tại Thiên Hà ưa?

Rốt cuộc nó chê cái gì chứ? Song Song thi đỗ giáo viên nhà nước, cũng là ăn lương thực hàng hóa. Còn sinh ba đứa con, đó là phúc khí mà bình thường nào cũng ?

Đứa lớn đúng là ngốc thật! Bị đàn bà mê hoặc, quy củ đạo lý gì cũng thèm để ý, những ngày tháng khổ sở nó chịu đây."

Bố Dương Thiên Hà ăn cơm xong, lấy t.h.u.ố.c lào đốt hút: "Đó cũng là do nó tự chuốc lấy, nó quản chúng , chúng cũng đừng quản nó. Mặc kệ nó, đều là chuyện của nó, trách ai."

Hai vợ chồng xuống thở dài im lặng, trong lòng cảm thấy thất vọng với Dương Thiên Hà.

Kỳ thực Dương Thiên Hà cũng thất vọng về bản , mỗi ngày thấy tiếng vui vẻ bên nhà hàng xóm, tiếng đùa giỡn với những đứa trẻ sơ sinh, trong lòng bồn chồn.

Có lúc đơn giản là ở văn phòng về, thì đến nhà vợ ăn cơm, đợi đến lúc ngủ mới về.

Trần Châu Châu lành với bố , hai vợ chồng đều về nhà ăn cơm, vợ trong lòng vui nhưng mặt biểu lộ .

Tiếng của Thẩm lão gia nhà bên thực sự quá ma mị, thấy khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-197-suot-chang-duong-deu-thuan-loi.html.]

Tiếng của lão giống như những cái tát vô hình, mỗi cái đều tát thật mạnh mặt .

Vân Vũ

Chuyện của với Tần Song Song, Trần Châu Châu, Thẩm Thần Minh, cả khu gia thuộc ai cũng , ai cũng như đang một trò hề.

Đôi khi cũng cảm thấy chính là một trò hề.

Nhầm cát sỏi thành ngọc trai.

Sự tình thành như , thể ?

Chỉ thể trốn tránh, trốn lúc nào lúc đó.

Nghe khi họ hết tháng ở cữ sẽ chuyển , đang đếm từng ngày từng ngày tính thời gian. Hy vọng họ nhanh chóng chuyển , những ngày tháng đem so sánh trực tiếp như , thực sự khó chịu.

Trần Châu Châu dường như cảm giác đó, mỗi ngày vẫn cao ngạo như , mắt ai. Các chị em tẩu t.ử trong khu gia thuộc mấy ai đáp lời cô , cô cũng chẳng thèm đáp lời khác.

Trong văn công đoàn, cô vẫn là đài trụ, bề ngoài gì khác biệt, trong lòng nghĩ gì thì ai .

Tần gia gia và Tần Giang, Tần Mộc lúc đến gọi điện thoại báo cho Thẩm Thần Minh. Tần Mộc đưa ông và bố đến Hải Thành, đó bến xe đường dài xe đến thị trấn.

Tần Giang từng đến một , đường , suốt chặng đường thuận lợi.

Lưu Thục Anh quen Tần Giang, thấy ông dẫn , xách bao lớn túi nhỏ đến cửa tiệm, liền họ là nhà của Song Song.

Đặc biệt từ quê nhà tới thăm Song Song và ba đứa con.

Lập tức chạy đón: "Chú! Các chú đến ! Lại đây, đây! Vào nhà ăn chút gì đó hãy đến đơn vị, giờ quá trưa , chắc đói bụng ."

Tần Giang gật đầu: "Cũng , chúng đang đói thật."

Tần Mộc đỡ Tần gia gia xuống ghế, gọi ba bát hoành thánh, móc tiền trong túi định trả, Lưu Thục Anh ngăn .

"Chú là của Song Song ? Đến chỗ của tẩu t.ử coi như là về đến nhà , ăn gì cũng đừng khách sáo. coi Song Song như em gái ruột, nhà của cô chính là nhà của , đưa tiền thì thấy khách sáo quá."

"Đây... lắm ? Ăn đồ thể trả tiền chứ?"

Tần Mộc cầm mười đồng trong tay, bối rối Tần Giang, bố từng đến, nên đây là chuyện thế nào.

Lưu Thục Anh ngăn tay Tần Mộc đưa tiền: "Có gì mà chứ. Cửa hàng của tẩu t.ử là mở chung với Song Song.

Người nhà của cô ngày nào cũng đến, cho dù ngày nào cũng đến ăn, cửa hàng cũng cung ứng , huống chi các chú chỉ là thỉnh thoảng mới đến một . Nghe tẩu t.ử , cất tiền ."

Tần Mộc xong, chối từ nữa, thể , vị tẩu t.ử đều là lời chân thành.

Chỉ là ngờ cửa hàng em gái cũng cổ phần, em gái tự tìm cho bao nhiêu con đường . Hê hê hê! Em gái quả nhiên khác biệt.

Nhìn một dãy mười hai gian cửa hàng ngay ngắn chỉnh tề , trong lòng Tần Mộc tự hào. Đây là do em gái thuê đất xây, là tứ ca của em gái, đáng lẽ tự hào.

Nhìn một lúc, Tần Mộc sắp xếp cho ông và bố xuống ăn cơm, chỉ hoành thánh, còn cả bún nước, đến bưu điện gọi điện thoại.

Thẩm Thần Minh nhận điện thoại, Tần gia gia và nhạc phụ, tứ cữu ca đến, lập tức lái xe đến thị trấn đón .

Lý Uyên cũng vui mừng, nhà đến, chắc chắn mang cho con gái ít đồ.

Loading...