Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 182: Hải Thành không có Xí nghiệp Giày Hữu Nghị

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:23:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thần Minh liếc Vương Vân Lệ, cảm thấy lúc dễ hơn chút ít. Phàm là nào đối xử với con của , đều mang lòng ơn.

Vương Vân Lệ tuy đáng tin nổi, luôn luôn quấn lấy vợ , nhưng đối với con của tệ, tạm thời hãy thu sự bất mãn trong lòng.

Sau khi các chị tẩu tẩu nhận hàng, mặt đều nở nụ . Đặc biệt là những đó cho Trần Châu Châu, giữa chừng đến nhận việc của xưởng may nữa, trong lòng càng tràn đầy cảm kích.

Mọi học kỹ thuật thủ công cũng đặc biệt chăm chỉ, sợ phạm sai lầm , lúc đó lấy tiền, thì thật tồi tệ.

Sau khi các chị tẩu tẩu học xong, từng một vác hàng về nhà, mặt mang theo nụ mãn nguyện.

"Lô hàng thật ít, giá cả dường như cũng cao hơn khi một chút."

"Đồ mùa đông, vải dày hơn, tốn công hơn. Xưởng may chắc chắn tính toán những vấn đề , nên mới tăng giá cho chúng ."

"Vẫn là tìm đáng tin, tiền thiếu của chúng , nên cho giá nào trong xưởng đều , cần chúng vất vả tranh thủ."

"Người đó là xưởng lớn quốc doanh, chắc chắn một bộ kinh nghiệm quản lý riêng, thể tùy tiện ?"

" , trần Trần Châu Châu cố ý hỏng đồ vật, bồi thường gấp đôi là bồi thường gấp đôi, tất cả đều dựa theo thỏa thuận chúng ký."

"Đáng đời! còn cho rằng xưởng để cô bồi thường là ít quá. Tâm địa ngay thẳng, năng lực, còn vẻ đây, việc gì nữa, tiền công cao bao nhiêu cũng ."

" cũng nữa, bài học là đủ ."

Các chị tẩu tẩu chuyện tụm năm tụm ba, thấy Trần Châu Châu ngang qua bên cạnh họ, thèm lười thèm ngó tới, xem cô như khí.

Vân Vũ

Trần Châu Châu vẻ mặt , hừ một tiếng, ưỡn ngực, mắt thẳng phía , lướt qua các chị tẩu tẩu.

đến để xem xưởng may chuyển đến bao nhiêu hàng, Tần Song Song rốt cuộc giao tiếp với của xưởng may như thế nào. Trương Đức Văn từng tìm cách ve vãn, vốn định cướp việc của Tần Song Song, nào ngờ căn bản thèm đếm xỉa.

Cho dù tìm đến Xưởng May Khải Thịnh cũng vô dụng, cũng Tần Song Song dùng thủ đoạn gì, chẳng chỉ giỏi ngoại ngữ ? Sao thể lợi hại đến ?

Trốn trong một góc nhỏ lén một lúc, xưởng may chuyển đến ít hàng.

Thẩm Thần Minh và Tần Song Song cùng chuyện với Trương Đức Văn, bên cạnh còn một cô gái, là tiểu thư quen ở Hải Thành của Tần Song Song.

Không phụ nữ nông thôn như cô , ai cũng yêu thích? Còn thể quen Hải Thành, trong khi cô còn quen .

Từ nhỏ đến lớn cô đều sống trong quân đội, tiếp xúc với bên ngoài nhiều, bạn học cũng liên lạc, tình cảm nhạt , thật sự quen mấy ngoài quân đội.

Nhìn một lúc, cảm thấy vô vị, buồn bã bước về nhà đẻ.

Vương Đại Lệ và Trần Thế Quang đều ở nhà, thấy cô đến, hai vợ chồng mặc nhiên gì, chỉ liếc một cái, còn sự nhiệt tình như khi.

Trước đây Vương Đại Lệ gặp cô là đòi khoản vay sáu ngàn tệ, đó Trần Châu Châu chặn họng một trận, dám tùy tiện mở miệng đòi nữa.

chặn họng thế nào?

: "Mẹ! Lòng bàn tay bàn chân đều là thịt, đừng xem con gái như ngoài. Mẹ lúc già thể dựa con trai ? Không cần con gái ? Con dâu cưới , con trai mới là của . Cưới , con trai là của khác.

Lúc già, chừng còn trông cậy con nuôi dưỡng chứ? Sáu ngàn tệ là mua đứt tình con của chúng ? Nếu cảm thấy đáng, tiền con thể trả, già đừng tìm con."

Mấy câu , Vương Đại Lệ dám hé răng nữa.

Con trai ở ngoại địa, cưới vợ chắc chắn cũng về. Cho dù về cũng chắc sẽ ở cùng họ, bà cũng dây dưa với con trai con dâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-182-hai-thanh-khong-co-xi-nghiep-giay-huu-nghi.html.]

Con gái thì ở trong khu gia binh, gần.

Con rể nhà ở nông thôn, điều kiện , bố chồng sẽ đến đây sống cùng họ. Nếu lúc bà già, chừng thật sự dựa con gái.

Vì chút tiền rạn nứt với nó, thật đáng, nghĩ nghĩ thôi bỏ qua. Thích trả thì trả, trả cũng thể ép, đều là con gái do chính tay nuôi lớn, thể ?

Già liệt giường cũng dám chắc, nếu thật một ngày đó, trông cậy con dâu chăm sóc bà cũng thực tế.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng c.ắ.n răng từ bỏ việc đòi nợ.

Việc Vương Đại Lệ giấu Trần Thế Quang, với , trầm mặc hồi lâu, cuối cùng bất lực vẫy tay: "Thôi, !"

Vương Đại Lệ cũng dám gì, theo đó cũng im lặng.

Không bỏ qua thì thể ? Tìm Dương Thiên Hà cũng vô dụng, con gái khóa lương của , một xu, lấy gì để trả nợ.

Từ hôm chuyện đó, con gái lâu về , hôm nay đến chắc gặp chuyện . Tuyệt đối đừng đến vay tiền, bà hết tiền .

"Bố! Con lừa , con nuốt nổi cái ."

Trần Thế Quang ngước mắt Trần Châu Châu, mặt lạnh như tiền hỏi: "Không nuốt nổi thì con thế nào?"

"Con tìm bọn họ đòi tiền. Đó là việc con vất vả mới , xong trả tiền?" Giọng điệu của Trần Châu Châu bất mãn, "Bố! Bố ở Hải Thành quen Lưu Thúc Thúc ? Nhờ ông giúp con tìm xem xí nghiệp giày ?"

Trần Thế Quang mắt mở to gấp đôi: "Con cái gì? Con thậm chí còn xí nghiệp giày của ?"

"Là bọn họ tìm con , con căn bản dò hỏi."

Trần Châu Châu chút hối hận, lẽ nên dò hỏi kỹ , rốt cuộc hối hả là mua bán. Cô còn tưởng vận may , gặp việc ăn lớn, nào ngờ là lừa.

"Con thật là giỏi, thậm chí xí nghiệp giày ở mà dám nhận việc cho ." Trần Thế Quang giơ tay lên ôm trán, cảm thấy sinh một đứa con gái ngốc, "Vậy con tên xí nghiệp giày của họ ?"

"Biết, Xí nghiệp Giày Hữu Nghị." Lần Trần Châu Châu trả lời dứt khoát, "Trên hợp đồng con ký ghi đó."

"Có phương thức liên lạc ?"

"Có." Trần Châu Châu xong một dãy điện thoại.

Trần Thế Quang nhà điện thoại, cầm lên , đầu dây bên chuông reo mãi, ai máy. Quay liền mấy , đều là tình trạng .

Hắn tùy tiện gọi một cuộc điện thoại , nhờ bạn cũ giúp tra một chút chuyện về Xí nghiệp Giày Hữu Nghị.

Khoảng ba mươi phút , điện thoại bên gọi , với : "Hải Thành Xí nghiệp Giày Hữu Nghị nào."

Trần Châu Châu thấy âm thanh phát từ loa ngoài, cảm thấy , giật lấy ống điện thoại trong tay Trần Thế Quang, sốt sắng hỏi: "Lưu Thúc Thúc! Cháu là Châu Châu, chú xác định Hải Thành Xí nghiệp Giày Hữu Nghị?"

Bên khẳng định với cô : "Không , chú là Cục trưởng Cục Công Thương, tra vấn đề đơn giản, hiện tại các xí nghiệp giày đăng ký kinh doanh căn bản tên ."

Trần Châu Châu cả sững sờ, "Ừ" một tiếng, thất thần phịch xuống ghế sô pha.

"Lẽ nào gặp kẻ lừa đảo? hợp đồng rõ ràng là thật, Xí nghiệp Giày Hữu Nghị?"

Vương Đại Lệ ở bên cạnh cẩn thận hỏi: "Có xí nghiệp của họ đăng ký kinh doanh ?"

 

Loading...