Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 18: Trên Xe Có Bốn Người Đảo Quốc
Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:37:51
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trước đây bạn gái, cũng vợ, chỉ mua những thứ đó cho và chị gái thôi. Giờ đến đơn vị, sẽ lập tức gọi điện về, bảo gửi ngay những thứ tích trữ cho em.”
“Cái gì? Sao thể chứ?” Tần Song Song sốt ruột, vội vàng vẫy tay với Thẩm Thần Minh, hiệu đừng thế, “Đó là mua cho dùng, thể gửi hết cho em ?”
Thẩm Thần Minh nắm lấy tay Tần Song Song, bóp nhẹ, cảm giác thật mềm mại, đúng là mềm mại như xương, chỉ sợ dùng lực một chút thôi là sẽ bóp vỡ mất.
“Sao thể? Mẹ mỗi đều , đừng mua nhiều thứ cho bà, hãy nhanh nhanh kiếm cho bà một đứa con dâu. Anh đều để dành tất cả những thứ đó, chờ khi nào vợ, sẽ đưa hết cho cô .
Nay em tới còn gì! Vừa bảo bà gửi ngay tới. Da của em khô một chút, chăm sóc kỹ mới . Mùa hè thì còn đỡ, chứ đến mùa đông sẽ bong tróc da đấy.”
Trong đôi mắt trong veo, sáng ngời của Tần Song Song thoáng qua một tia kinh ngạc: “Anh còn hiểu cả chăm sóc da nữa ?”
“Không hiểu , chỉ chút ít da lông thôi.” Thẩm Thần Minh cũng giấu tiểu cô nương, với cô, “Hồi đó ở nước ngoài, cùng một phụ nữ bản địa phối hợp điều tra một vụ án, phụ nữ đó cái gì cũng , duy chỉ cái là cầu kỳ về làn da của .
Ra đường cái gì cũng thích thoa thứ , bôi thứ lên mặt, lúc rảnh rỗi liền với da dẻ thế nào thế nào, mấy liền nhớ .”
Tần Song Song mắt sáng rỡ lên, cảm thấy Thẩm Thần Minh dường như giống của thời đại , rốt cuộc ở nước ngoài nhiều năm, kiến thức cũng ít.
Lại còn phụ nữ cần chăm sóc bản , so với đàn ông bình thường thì hiểu rộng hơn.
Phụ nữ đúng là cần chiều chuộng bản , lúc việc thì việc, lúc thư giãn thì thư giãn, tuyệt đối đừng tự xem là nữ hán tử.
Sống quá mệt mỏi, quá vất vả, đáng.
Trong loa phát thông báo nên soát vé lên tàu, Thẩm Thần Minh nhặt lên những thứ như dưa hấu và đồ đạc khác, từ trong túi lôi hai tấm vé tàu, đưa cho Tần Song Song một tấm.
Rồi hiệu với cô: “Tiểu cô nương! Nắm lấy tay , đừng để lạc mất.”
Tên tay Tần Song Song chỉ xách chút bánh kem trứng, ngoài thứ gì khác. Thẩm Thần Minh thì khác, đeo túi, một tay ôm dưa hấu, một tay xách thứ đồ khác, cả hai tay đều đầy, vẫn còn bảo cô nắm ?
Nắm ?
“Yên tâm! Đây đầu em tàu hỏa , lạc .”
Tần Song Song nắm tay đàn ông, giữa chốn đông thể quá mật, sẽ chê .
Hơn nữa, chỉ là tàu hỏa thôi mà, tìm toa tàu, tìm chỗ , thể lạc ?
Thời buổi ngoài cũng nhiều, dù tàu hỏa dừng ở ga thời gian ngắn, cũng đủ để cô tìm thấy toa tàu .
Thẩm Thần Minh lo lắng tiểu cô nương ít ngoài, tìm thấy chỗ ở , thấy cô chịu nắm tay , đành dùng mắt để quan sát, chăm sóc.
Vân Vũ
Tần Song Song xếp hàng để soát vé, khỏi cổng soát vé, theo đám đông về phía , Thẩm Thần Minh cầm đồ, theo sát phía .
Tiểu cô nương còn khá tinh , còn toa nào, chỗ nào. Hắn cần đặc biệt , chỉ cần theo sát tiểu cô nương là .
Tìm thấy vị trí, phía đang một đàn ông to lớn thô kệch, ba bốn mươi tuổi, mặt đầy vẻ “ khó chơi”.
Người đàn ông dáng cao, lùn, còn béo, mặt mũi bóng nhẫy. Bên cạnh ba đàn ông mặc vest đen, gầy nhom, tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với đàn ông ba bốn mươi tuổi .
Hôm nay Thẩm Thần Minh mặc quân phục, mà mặc quần áo thường dân.
Nhìn thấy chỗ khác chiếm giữ, Tần Song Song lịch sự tới, với đàn ông béo: “Xin ! Anh đang chỗ của , xin hãy trả cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-18-tren-xe-co-bon-nguoi-dao-quoc.html.]
Người đàn ông béo ngẩng đôi mắt nhỏ lên, Tần Song Song, vẻ mặt khó chịu: “Bao nhiêu tiền? mua.”
Thẩm Thần Minh đang để đồ lên giá để hành lý, để trả lời: “Bao nhiêu tiền cũng bán, vé chỗ , hãy liên hệ nhân viên phục vụ tàu.”
Ba đàn ông mặc vest đen bên cạnh Tần Song Song và Thẩm Thần Minh, cúi sát tai đàn ông béo, dùng tiếng Đảo quốc thì thầm: “Đầu đuôi! Lần chúng đến Hải Thành việc , đừng gây chuyện, giữ im lặng.”
Người đàn ông béo phục tia mắt đó, cuối cùng bất đắc dĩ dậy, dẫn bỏ .
Trước khi , thiện ý về phía Tần Song Song và Thẩm Thần Minh, thầm lặng dùng tiếng Đảo quốc c.h.ử.i hai từ.
“Đồ ngốc!”
Tần Song Song hiểu ngôn ngữ hình môi, Thẩm Thần Minh thì hiểu, nhưng hiểu đàn ông béo c.h.ử.i gì. Rốt cuộc chỉ hiểu ngôn ngữ hình môi tiếng Trung và tiếng Anh, nước khác thì thực sự hiểu.
Sau khi một béo và ba gầy bỏ , sang toa tàu bên cạnh, Tần Song Song xuống, lén với Thẩm Thần Minh.
“Bốn là từ nước ngoài tới, Đảo quốc, là tới việc. Cụ thể việc gì thì , đàn ông béo là đầu đuôi, ba còn là tùy tùng.”
“Ừ?” Thẩm Thần Minh kinh ngạc tiểu cô nương, mắt chớp chằm chằm cô, “Em thể hiểu lời họ chuyện ?”
Tần Song Song bất động thanh sắc gật đầu, còn vì thể hiểu cô giải thích, Thẩm Thần Minh cũng hỏi.
Lúc đầu tràn ngập hình bóng mấy Đảo quốc , cùng với lời Tần Song Song với . Những đó tới để việc, rốt cuộc gì thì rõ lắm.
Cúi đầu suy nghĩ một lát, Thẩm Thần Minh nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Song Song: “Em hãy với tới một chỗ, chuyện báo cáo với cảnh sát tàu, còn họ xử lý thế nào, thì đó là việc của chúng nữa.
Đã , bất kể họ tới việc gì, đều nhắc nhở đồng chí công an địa phương chú ý. Hiện tại đất nước đang cải cách mở cửa, chừng sẽ một phần t.ử bất hảo lẻn .”
Tần Song Song gật đầu: “Được, em với .”
Hai dậy, về hướng một béo ba gầy, mà về hướng ngược , tìm thấy nhân viên tàu, bảo gọi cảnh sát tàu tới.
Cảnh sát tàu bốn mươi tuổi, mặc đồng phục cảnh sát tàu, gặp Thẩm Thần Minh và Tần Song Song ngạc nhiên: “Hai đồng chí là cần tìm ?”
Thẩm Thần Minh gật đầu, lôi từ trong túi chứng minh thư sĩ quan đưa tới, với : “Vợ phát hiện xe bốn Đảo quốc, một béo, ba gầy, tổ hợp rõ ràng.”
Lật mở chứng minh thư sĩ quan xem, cảnh sát tàu gập trả cho Thẩm Thần Minh, thái độ so với cung kính hơn nhiều: “Xin hỏi thấy họ gì ?”
Thẩm Thần Minh , mà để Tần Song Song , vốn tưởng tiểu cô nương sẽ rụt rè, ai ngờ , tiểu cô nương dường như đối với lạ đột nhiên gặp một chút cũng sợ sệt.
“Họ dùng tiếng Đảo quốc trao đổi một , là đến Hải Thành việc, cụ thể gì thì .”
Cảnh sát tàu suy nghĩ một chút, về phía toa tàu phía , bốn lúc nãy qua cũng thấy, béo đó mặt đầy thịt ngang, giống như khó chơi.
“Biết , sẽ lập tức xác minh, cũng sẽ gọi điện thông báo cho Công an cục Hải Thành, để họ chú ý nhiều hơn đến hành tung của bốn .”
“Ừ! Anh xem xét sắp xếp là .”
Thẩm Thần Minh xong, kéo Tần Song Song trở về chỗ của họ, họ chỉ là cung cấp tình hình cho cảnh sát tàu, còn thao tác thế nào, thì đó trong quyền hạn của .