Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 172: Từng Người Một Kéo Đến Đưa Tiền

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:04:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà bếp, Tần Song Song cũng thấy Thẩm Thần Minh đang lảo đảo bước từng bước, dáng chập chững như một đứa trẻ mới tập . Cô nhanh chóng bước , bên cạnh .

Vô cùng kinh hỉ: "Thần Minh! Cố lên! Anh thật là giỏi, cứ theo tốc độ , chẳng mấy chốc thể bước nhanh nhẹn như bay thôi."

Thẩm Thần Minh nhịn chịu cơn đau từ chân truyền đến, từng bước từng bước chậm rãi tiến về phía , giống như một đứa trẻ sơ sinh đang tập luyện một cách cứng nhắc.

Vân Nga cũng ở một bên cổ vũ , mặt tươi, nhưng khóe mắt ửng hồng.

Tập luyện suốt cả buổi sáng, Thẩm Thần Minh mồ hôi nhễ nhại, mệt nhoài. Tần Song Song đỡ xuống nghỉ ngơi. Lý Uyên bưng đến một bát canh xương đầu heo, trong đó còn một ít thịt nạc từ đầu heo.

"Thần Minh! Ăn chút gì , đừng nóng vội, từ từ tập luyện thôi."

"Vâng!"

Thẩm Thần Minh đón lấy, ăn từng muỗng một, trong lòng vô cùng cảm kích. Anh đói, đói đến mức bụng kêu réo, bát canh đến thật đúng lúc.

Canh khá nhiều, thịt cũng ít, ăn một mạch hết sạch, Tần Song Song bước đến thu dọn chiếc bát rỗng.

"Đói thì , đừng sợ phiền khác. Anh nên ăn ít và ăn nhiều bữa, một tuần nữa là thể ăn uống bình thường ."

Ngẩng đầu cô nhóc đang nghiêm túc 'giảng đạo' , Thẩm Thần Minh thấy trong lòng ấm áp.

"Anh ." Anh đưa tay xoa xoa bụng cô, "Hôm nay mấy đứa nhóc quấy rầy em ?"

"Có chứ!" Tần Song Song theo bàn tay đang xoa lên bụng , mỉm nhẹ, "Sáng sớm thức dậy là hoạt bát nhất, giờ thì chúng nó im lặng tiếng ."

Thẩm Thần Minh chuyện với cái bụng: "Các con ngoan ngoãn, đừng lúc nào cũng quấy rầy . Mẹ các con vất vả, còn chăm sóc bố nữa."

Thẩm Quốc Phú một bên , mặt mày hớn hở, sợ con dâu ngại ngùng, ông trong nhà.

Con cái chào đời, con trai một hai tiếng 'bố' tự xưng, cũng thấy ngại ngùng gì.

Hồi ông bố, bao giờ dám tự xưng như , thật là sến súa.

Buổi trưa, Thẩm Thần Minh ăn hơn nửa bát cơm, đến xế chiều thì uống một bát canh đậu xanh.

Canh đậu xanh là đồ thừa từ tối hôm qua, để trong tủ lạnh suốt, Lý Uyên sợ lấy quá lạnh, nên để ở nhiệt độ phòng một tiếng đồng hồ mới đưa cho .

Gia vị hầm (lục vị) chín từ lúc xế chiều, Tần Song Song dám cho ăn thịt đầu heo, chỉ đưa cho vài miếng đậu phụ khô, phù trúc, ngay cả lòng già heo cũng cho.

Nhỡ ăn chịu , mắc bệnh đường ruột thì ?

Ăn chút đồ chay thì , đồ mặn thì thôi.

Buổi tối, Thẩm Quốc Phú uống chút rượu, cùng với thịt đầu heo hầm, lòng già heo, thơm ngon đậm đà, quả nhiên là sảng khoái.

Vân Nga đầu tiên ăn thịt đầu heo hầm, ăn ngừng nghỉ: "Song Song! Em thật là thông minh. Thịt đầu heo cách thật sự còn thơm ngon hơn cả thịt nạc, đặc biệt là tai heo, ngon tuyệt."

Lý Uyên cũng gật đầu theo: "Ừ, đúng là khá ngon."

Tối nay nấu món nào khác, đều ăn đồ hầm, mặn chay, ăn kèm với cháo thì .

Thời tiết nóng, buổi tối hứng thú ăn uống, Lý Uyên chuẩn cháo cho .

Phần gia vị hầm còn ăn hết, Tần Song Song bảo dùng đĩa đựng cho tủ lạnh. Phần thịt xương đầu heo đều lóc xuống, bỏ xương , giữ nước và thịt, để nguội, nhét ngăn đá.

Khi nào ăn chỉ cần lấy hâm nóng là , tiện lợi.

Ngoài còn cắt một bát đồ hầm để riêng, lát nữa mang sang nhà Lưu Thục Anh. Tiền mua đồ giúp cô vẫn trả, lát nữa đưa tiền sẽ mang theo một ít cho họ nếm thử.

Vừa chuẩn xong, thì bên Lưu Thục Anh dẫn theo một đoàn đến nhà cô, là những quân tẩu đang mở cửa hàng ở thị trấn.

"Muội ! Chúng đến thăm Lão Thẩm nhà em."

"Muội ! Hôm qua cũng Hải Thành, chuyện của Lão Thẩm nhà em."

"Đồ đạc nhiều, em nhận lấy, đây là chút tấm lòng của các tẩu."

"Muội ! Gặp khó khăn thì , em trong lòng chúng chẳng khác gì em gái trong nhà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-172-tung-nguoi-mot-keo-den-dua-tien.html.]

" ! Chúng tuy năng lực gì lớn, nhưng sức lực, gì cần giúp đỡ đừng ngại ngùng với chúng ."

Tần Song Song vây quanh, họ chuyện ríu rít, trong lòng đầy ắp những thực phẩm bổ dưỡng mang đến, cô chen một câu cũng thể.

Lý Uyên bận rộn mang ghế cho , rót nước, mời họ xuống. Vân Nga và Thẩm Quốc Phú một bên , cảm thấy thật kỳ lạ.

Sao đột nhiên nhiều tẩu tẩu như ? Đếm sơ qua, mười hai .

Hiểu , những hẳn là đều đang mở cửa hàng ở thị trấn.

Mọi xuống, uống , Lưu Thục Anh lên tiếng : "Muội ! Cửa hàng ở thị trấn miễn phí một năm , nay em gặp khó khăn trong gia đình, chị và các tẩu tẩu thương lượng, cảm thấy chúng cũng nên trả tiền thuê ."

Trần Hương Muội mỉm gật đầu: " ! Cửa hàng ở thị trấn, tháng đắt nhất là mười lăm tệ, rẻ là tám tệ. Chúng thương lượng, cửa hàng của em đều là xây mới, theo lý nên thu mười lăm tệ."

Khâu Mỹ Cầm: "Tình hình kinh doanh của mỗi chúng kẻ , , hai năm miễn phí , chúng sẽ tính theo mười tệ một tháng. Về sẽ thu mười lăm tệ, thấy thế nào?"

Phùng Tinh Tinh xin : "Muội ! Các tẩu chiếm lợi của em ."

Liễu Diệp Nhi: "Muội ! Em đừng giận, kinh doanh mới bắt đầu, chúng cũng tự tin, còn chút tính toán riêng. Sau ba năm, nhất định sẽ tăng cho em lên mười lăm tệ một tháng."

Giả Viên Viên: " cả, cho bao nhiêu, cũng cho bấy nhiêu, cửa hàng của nhất định sẽ thuê dài dài."

Những khác cũng hò hét theo: "Thật là buồn , cửa hàng của ai mà chẳng thuê dài dài, việc kinh doanh của chúng mới khởi sắc, cửa hàng thì ?"

"Lại đây, đây, ! Tiền thuê cửa hàng của chúng tính từ hôm nay, một tháng mười tệ, một năm một trăm hai mươi tệ, đây là phần của tẩu đây."

"Đây là của ."

"Của ."

"Còn của nữa."

"Của ."

"......"

Đồ trong tay Tần Song Song đặt xuống, các tẩu tẩu lượt nhét tiền tay cô, mỗi một trăm hai mươi tệ, mười hai cửa hàng, ngay lập tức thu hơn một ngàn tệ.

Thẩm Thần Minh bên cạnh , cảm thấy lời chồng Lưu Thục Anh quả sai, nếu tiền thưởng khi nhiệm vụ, chỉ dựa tiền lương cứng, thật sự kiếm bằng cô nhóc.

Tiền của cô đến từ một nơi, mà từ nhiều nguồn.

Vậy thì ai thể địch nổi?

Cầm tiền trong tay, Tần Song Song , trong lòng ngột ngạt, khó chịu.

Các quân tẩu thật đáng yêu.

Cửa hàng miễn phí ba năm, ngay lập tức biến thành miễn phí một năm. Nhìn thấy gia đình cô gặp chút tình huống, từng một vội vàng đến đưa tiền.

Cô thật cảm động.

Cảm động đến mức gì.

Nhìn tiền trong tay, khóe mắt cay cay.

Hít thở sâu vài , mới khiến bản bình tĩnh .

Vân Vũ

Lý Uyên cũng cảm thấy trong quân đội thật phẩm chất, văn minh, hiểu chuyện.

Vốn dĩ thỏa thuận miễn phí ba năm, thấy con rể gặp chuyện, sợ con gái trong tay tiền, đều đến nộp tiền thuê cửa hàng.

Mặc dù thất hứa, nhưng gặp khó khăn đặc biệt, cũng là chuyện thể tránh khỏi.

Vân Nga cũng cảm động, con dâu quá cách đối nhân xử thế, thu phục lòng tin của các quân tẩu, con trai thương, ai nấy đều vội vàng chạy đến giúp đỡ.

 

Loading...