Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 168: Em gái đối với chúng ta quá tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:04:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công việc bàn xong, Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên hài lòng về. Họ rõ tới một lượt sẽ trở về tay , em gái hướng về phía họ mà.

Trên đường , Hà Hiểu Uyên bàn bạc với Ngô Oanh Oanh: “Chị ơi! Em gái đối với chúng quá . Món ăn gì mà em , chắc chắn sẽ kém hơn của chị Lưu .

Trong sân lớn nhiều như , em chẳng cho ai, chỉ nghĩ tới chúng . Trong lòng ấm áp hẳn, đứa em gái ruột của còn chẳng đối với như .”

Ngô Oanh Oanh cũng cảm động: “ , em gái lẽ nhớ rằng đàn ông chúng cùng một đoàn với Lão Thẩm, chuyện gì đều nghĩ tới chúng . Về kiếm tiền tuyệt đối thể thiếu phần của em gái.

Lão Thẩm thương, tiêu tốn bao nhiêu tiền để bồi bổ dinh dưỡng, chỉ dựa chút lương e là đủ. Có chút tích lũy e rằng đều đổ hết hơn chục mặt bằng cửa hàng , em gái còn thu tiền thuê trong ba năm.

Vì các chị em trong khu gia đình quân nhân chúng , em gái hy sinh quá lớn. Không , với chị Lưu và mấy , tiền thuê mặt bằng nên trả thì cứ trả, hiện tại em gái gặp khó khăn .”

“Phải, chuyện đúng là chúng nên nhắc nhở.” Hà Hiểu Uyên tán thành ý kiến của Ngô Oanh Oanh, “Tiền thuê mặt bằng ở trấn một tháng mười lăm tệ, bên em gái miễn phí, thu mười tệ một tháng cũng quá đáng chứ!

Các chị em tổng tới mức chiếm tiện nghi của em gái, mắt trông thấy cuộc sống của em gái khó khăn chống đỡ chứ?”

, chúng đều là một thể, thể ích kỷ như .” Ngô Oanh Oanh quyết định, cô về nhà ăn cơm xong sẽ tới chỗ Lưu Thục Anh.

Bên nhà bên cạnh, Dương Thiên Hà thấy cuộc chuyện bên ngoài giữa Tần Song Song với Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên, Trần Châu Châu đang sofa giận dỗi, nỗi bực dồn nén trong lòng lộ rõ, trong chốc lát bao vây lấy .

Đáng ghét là còn dám gì, chỉ thể nhẫn nhịn.

Nếu dám Trần Châu Châu một tiếng , phụ nữ bảo đảm sẽ mắng thậm tệ.

mặt ngoài liên tục bẽ mặt, nhưng mặt , cô là một cỗ máy chiến đấu, căn bản thể đỡ nổi.

Buổi tối cả nhà uống cháo đậu xanh, Thẩm Thần Minh uống nửa bát nhỏ loại ngọt.

Nói theo khẩu phần ăn thường ngày, nửa bát nhỏ cháo đậu xanh chỉ đủ mở mang dày của .

Tần Song Song dám để ăn nhiều, mới tỉnh, tỳ vị hư nhược, đợi đói mới cho ăn, cố gắng ăn ít và nhiều bữa. Dù trong nhà bếp than, cháo còn thừa hâm bếp, lúc nào ăn cũng .

Thẩm Thần Minh cũng đói lâu thể ăn nhiều, uống chút cháo đậu xanh loãng, tự giác đặt bát xuống.

Thời tiết nóng, họ uống trong nhà, chỉ trong sân. Quạt điện thì , nhưng mát bằng gió trời tự nhiên, hóng mát trong sân thoải mái hơn.

“Em gái! Em về ? Nhà em Lão Thẩm chứ?”

Lưu Thục Anh tới trong đêm, thấy Thẩm Thần Minh ngoài việc gầy , tinh thần còn khá, trong lòng thư giãn chút. Vừa về tới sân, cô các chị em kể, lúc nãy Ngô Oanh Oanh còn tới tìm cô một lượt.

Thẩm Thần Minh thương, cô thực lòng em gái cảm thấy khó chịu.

Các quân tẩu bọn họ đều dựa đàn ông mà sống, đàn ông trong nhà xảy chuyện, khác gì trời sập. Dù Thẩm Thần Minh tỉnh , cô vẫn yên tâm, tiễn Ngô Oanh Oanh liền tới chỗ Tần Song Song.

Em gái là ân nhân của cô, em thì cửa hàng của cô, cuộc sống hiện tại của cô, càng hi vọng.

Đàn ông của em gái thương, em đang mang thai, chỗ cần dùng tiền nhiều. Tiền trong nhà đều đổ hết mấy mặt bằng cửa hàng , em gái chắc hẳn đang đầu tắt mặt tối.

Lúc em nỗ lực giúp đỡ cô như , cũng đến lúc cô nên giúp em .

Tần Song Song còn kịp mở miệng trả lời, Thẩm Thần Minh đùa : “Không , c.h.ế.t nổi .”

Lưu Thục Anh nổi câu , “hử, hử, hử” mấy tiếng nhổ mấy bãi nước bọt xuống đất: “Phó đoàn trưởng Thẩm! Không , em gái chịu nổi cái trò .”

Vân Nga cảm thấy vị quân tẩu đúng, trừng mắt Thẩm Thần Minh: “Sắp ba mươi tuổi , sắp bố , bậy bạ cái gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-168-em-gai-doi-voi-chung-ta-qua-tot.html.]

Thẩm Quốc Phú cũng trừng mắt con trai: “Mày là cột trụ trong nhà, cũng nghĩ xem vai đang gánh cái gì, đó là cả gia đình già trẻ chúng , ngày ngày chẳng tí chính hình nào.”

Lý Uyên gì, qua nhạc gia, qua con rể, dậy bếp dọn dẹp.

Vân Nga theo giúp, bà ngăn : “Thưa nhạc gia, chỉ chút việc vặt thôi, một , bà ngoài cùng bọn họ .”

“Như thế nào tiện chứ?”

Vân Nga cảm thấy thành khách , nghiêm túc , nhạc gia mới là khách, tới nhà con trai bà mà.

“Có gì mà tiện chứ, bà vì Thần Minh , vì Song Song , chúng đều là , đều là vì cho bọn trẻ.”

“Thưa nhạc gia! thực sự càng lúc càng thấy hợp với bà , bà tấm lòng rộng rãi, chuyện chân thật, một chút cũng màu mè.” Vân Nga nghĩ gì đó, cũng sợ Lý Uyên kiêu ngạo, “ thẳng tính, những trò quanh co lòng vòng, gặp bà là cảm thấy hợp .

Nếu gặp chuyện nửa câu giấu nửa câu, thì hỏng hết , bảo đảm chuyện với .”

nông thôn, học thức, chỉ tôn trọng một thước, kính trọng một trượng. Người nào đùa giỡn với , cũng sẽ chiều.”

“Ha ha ha! , đúng cái tính , hai chúng cũng gần giống .”

Vân Nga thực lòng cảm thấy Lý Uyên hợp với , dễ chuyện cùng .

Lưu Thục Anh lấy từ trong túi tám mươi tệ đưa cho Tần Song Song: “Em gái! Đây là tiền của tháng , em cầm lấy.”

“Ừ! Cảm ơn chị!”

“Em gái! Giữa chúng cảm ơn thì khách sáo .” Lưu Thục Anh lấy ba mươi tệ nhét cho cô, “Chị cũng nên mua gì cho nhà em Lão Thẩm, em cầm tiền , tự thấy thứ gì thích hợp thì mua.”

“Chị ơi! Chị kiếm đồng tiền dễ dàng, dám nhận hết của chị , đồ ăn cho nhà em Lão Thẩm .”

Tần Song Song trả tiền, Lưu Thục Anh ngăn .

“Em gái! Chị cho thì em cứ cầm , chị ngốc, kiếm tiền thể cho em nhiều thế. Bánh bao, hoành thánh, sủi cảo nhà chúng nổi tiếng khắp mười dặm tám làng .

Vân Vũ

Em chứ? Nhà ăn chính quyền trấn còn bánh bao nữa, đều tới cửa hàng nhà chúng đặt hết đó?”

“Nhà ăn chính quyền trấn?” Tần Song Song nhíu mày, “Chị! Nhà ăn chính quyền trấn lấy bánh bao tính tiền thế nào?”

“Một tháng kết toán một .” Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Tần Song Song, Lưu Thục Anh hoảng hốt hỏi, “Em gái! Có gì ?”

Thẩm Thần Minh: “......”

Nhà ăn chính quyền trấn là cơ quan chính phủ, lẽ nên chứ? Cô bé đang lo lắng điều gì?

Thẩm Quốc Phú cũng cảm thấy con dâu lo xa, nhà ăn chính quyền trấn chắc chắn sẽ nợ chút tiền bánh bao .

Tần Song Song nghĩ , kiếp cô từng tin tức kiểu , xu hướng ăn chơi của cán bộ cơ sở thịnh hành.

Ai ăn cũng ký sổ, chủ quán đòi nợ , còn dám đắc tội họ, khiến một nhà hàng đóng cửa.

“Chị! Ngày mai tìm chính quyền trấn kết toán ngay, chị là cửa hàng nhỏ lợi nhuận mỏng, chiụ nổi ký gửi cả tháng, nhiều nhất mười ngày kết toán một , nếu thanh toán dứt khoát thì ngừng cung ứng đó.”

 

Loading...