Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 160: Song Song là cứu tinh của tôi, là mạng sống của tôi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:04:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Song Song dùng ngón tay ngừng cào lòng bàn tay Thẩm Thần Minh: “Con cái ngoan, yên tâm, chờ đến khi mở mắt là sẽ thấy chúng đang ở trong bụng em.”

Song Song! Chờ nhé, sẽ cố gắng.

Lần , Thẩm Thần Minh dùng hết lực lượng, gắng sức mở to đôi mắt, đồng thời hét lớn: “Song Song!”

“Em đây.” Nhìn đôi mắt mở của Thẩm Thần Minh, Tần Song Song xúc động rơi nước mắt, “Thần Minh! Cảm ơn thể tỉnh !”

Vân Nga ngây một giây, đó lớn: “Ha ha ha! Thần Minh! Con thực sự tỉnh , vui quá! Song Song! Song Song! Thần Minh tỉnh , em đến là tỉnh ngay.

Hu hu hu! Đứa con ngoan! Em thật sự là phúc tinh của Thần Minh. Bác sĩ ở Bệnh viện Lục quân Kinh Đô nhanh nhất cũng ba bốn tháng mới thể tỉnh , họ sai , họ Thẩm Thần Minh em.”

Vui mừng đến mức Vân Nga diễn tả tâm trạng lúc của thế nào, mấy ngày nay bà hầu như từng ngủ một giấc tròn, cứ nhắm mắt là hình ảnh con trai bất động giường bệnh hiện lên.

Còn hình ảnh con dâu thèm để ý đến họ, rời , bà đất đau khổ t.h.ả.m thiết.

Hóa giấc mơ nào cũng là phản diện, con dâu là phúc tinh của con trai, cô đến, mấy câu, con trai tỉnh.

Thật quá, thật sự là quá .

“Song Song!”

Thẩm Thần Minh đầu bụng Tần Song Song, giơ tay lên sờ một cái, nhưng thể , sốt ruột.

Tần Song Song nắm lấy tay đặt lên bụng , an ủi : “Anh ngủ quá lâu, thần kinh trung ương thể khống chế cơ thể, dậy vận động một thời gian sẽ .

Thần Minh! Anh giỏi, bố của con em là dũng cảm nhất thế giới.”

Nhìn thấy nụ mặt tiểu Song Song, ánh mắt lấp lánh nước mắt, trong lòng Thẩm Thần Minh chợt thấy chua xót.

Trong thời gian , nhất định cô sợ hãi lắm ? Nghe tin về , tiểu Song Song sợ hãi lén lút trốn một chỗ ?

Cùng trải qua thời gian dài như , rõ tiểu Song Song là tính tình thế nào.

Bên cạnh đẻ theo, dù bất cứ chuyện gì vui cũng dám biểu lộ , chỉ thể một lén lút đau buồn.

“Song Song! Em cũng giỏi, của con , , đặc biệt .”

Nói xong, khóe mắt Thẩm Thần Minh lăn xuống một giọt nước mắt, trong đó cảm động, vui mừng và xót thương.

Song Song của đích thị là nhất đời, cho sự tin tưởng lớn nhất, sự ấm áp nhiều nhất.

Tần Song Song đưa tay , lau giọt nước mắt đó, mỉm : “Anh nhanh chóng khỏe , từ nay về chúng đều sẽ vui vẻ.”

“Ừ!”

Vân Nga và Lý Uyên đều lên tiếng, hai bên cạnh , , rơi nước mắt.

Thẩm Quốc Phú dẫn theo bác sĩ chủ nhiệm đến, thấy con trai mở to đôi mắt, tim ông đập mạnh một cái, đó lấy tay che mặt xổm xuống đất, co rúm góc phòng bệnh.

Quay lưng với , sợ khác thấy ông đang .

Con trai tỉnh , con trai thực sự tỉnh , tất cả những lo lắng, bồn chồn trong lòng trong khoảnh khắc đều tan biến. Tảng đá lớn đè nặng trong lòng ông ngay lập tức nhấc bỏ, ông vui mừng đến phát .

Bác sĩ đến, Tần Song Song dậy lùi , để bác sĩ kiểm tra cho Thẩm Thần Minh.

Sau một hồi thao tác, bác sĩ vui mừng về phía giường bệnh, kinh hỉ : “Chúc mừng ! Anh tỉnh táo.”

Thẩm Thần Minh gật đầu: “Vâng, cũng cảm nhận , đều nhờ Song Song nhà .”

Vân Vũ

Bác sĩ đầu Tần Song Song một cái: “Kích thích phù hợp thể đem hiệu quả ngoài ý , thể tỉnh , thực sự là một kỳ tích. Phải cảm ơn vợ thật nhiều, nếu đến, tỉnh nhanh như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-160-song-song-la-cuu-tinh-cua-toi-la-mang-song-cua-toi.html.]

“Phải, Song Song nhà là cứu tinh của , là mạng sống của .”

Bác sĩ xong, tán thưởng gật đầu: “Trong lòng điều đau đáu là một chuyện . Cơ thể gì đáng ngại, tích cực tập luyện, ăn uống điều độ, sẽ dần dần hồi phục về trạng thái như .”

Thẩm Thần Minh xong, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Tần Song Song nhân lúc hỏi bác sĩ: “ đưa về nhà, tình trạng của như thể xuất viện ?”

“Có thể xuất viện.” Bác sĩ khẳng định với Tần Song Song, “Những vết thương bệnh nhân đều khỏi, phần còn là nghỉ ngơi dưỡng sức. Rèn luyện khả năng phối hợp tay chân thể thực hiện tại nhà, nhất thiết ở trong bệnh viện.”

“Cảm ơn! .” Tần Song Song về phía Thẩm Thần Minh, “Chúng về nhà tập luyện phục hồi, ở nhà nuôi gà, còn trứng gà, thể mỗi ngày bồi bổ tăng cường dinh dưỡng cho .”

Vân Nga xong vui mừng khôn xiết: “Nghe theo Song Song, về nhà điều dưỡng.”

Thẩm Quốc Phú trong góc dậy, con trai giường bệnh, lên tiếng. Chỉ cần là cho con trai, bất kể thế nào ông cũng ý kiến.

Con trai khỏe , gánh nặng vai ông còn, hi vọng, tinh thần cũng theo đó khá hơn nhiều.

Lý Uyên lên tiếng đầu: “Ở nhà cái gì cũng , chúng về.”

“Phải, gà ở nhà là mang đến, nuôi mãi, đợi về nhà vặn g.i.ế.c thịt ăn.”

“Ừ! Song Song! Chúng về nhà.”

Giọng yếu ớt của Thẩm Thần Minh mang theo niềm hân hoan. Song Song đến đón về nhà , vui quá.

Bác sĩ kiểm tra xong, dẫn rời , Thẩm Thần Minh dậy, dùng tay chống lên ván giường, từng chút một chậm rãi lên.

Anh là năng trong quân đội, dù lâu như , khả năng phối hợp tứ chi vẫn mạnh.

Tần Song Song tới đỡ một tay, dậy, dựa giường, với cô: “Song Song! Anh nhanh thể bình phục.”

“Em tin.” Tần Song Song sợ quá gầy, dựa đầu giường cứng ngắc sẽ đau lưng, lấy gối kê cho , “Thần Minh! Em thủ tục xuất viện cho , lát nữa chúng theo xe của Sư trưởng Hà.”

Thẩm Quốc Phú thấy con trai dậy , mặt lộ nụ : “Bố thủ tục xuất viện, các con đợi một lát.”

Ông lâu, Hà Chí Quân tới, lúc nãy ông tìm hiểu tình hình của Thẩm Thần Minh, hỏi chính là viện trưởng Nhân dân Y viện.

Viện trưởng với ông rằng lão Thẩm khả năng sẽ hôn mê mãi mãi, thành thật mà , xong tâm trạng ông nặng nề.

Bước phòng bệnh, thấy Thẩm Thần Minh dậy, Hà Chí Quân sửng sốt, cảm giác viện trưởng đang lừa .

Người tỉnh , còn thể với vợ, thể lừa ông như lừa thằng ngốc chứ?

“Lão Thẩm! Anh bình thường ? Viện trưởng với nghiêm trọng như , còn tưởng là thật!”

Thẩm Thần Minh Hà Chí Quân: “Nếu đến sớm hơn mười mấy phút, đúng là vẫn hôn mê bất tỉnh.”

Hà Chí Quân ngây chốc lát, liếc một vòng trong phòng, cuối cùng về phía Thẩm Thần Minh: “Ý là gì? Anh tỉnh thôi ?”

!” Thẩm Thần Minh phủ nhận, “Vợ đến, liền tỉnh.”

Hà Chí Quân sự khoe khoang trong giọng điệu của Thẩm Thần Minh, kích động : “Có thể tỉnh dậy là , đây là chuyện trời cho.”

Vân Nga giúp thu dọn đồ đạc: “Phải, là chuyện trời cho, càng là phúc khí sâu dày của Song Song nhà , mới thể khiến Thần Minh tỉnh dậy nhanh như .”

Lý Uyên : “Mẹ chồng quá lời , đây là kết quả của sự phụ thuộc lẫn , tin tưởng lẫn , tâm linh tương giao giữa hai đứa trẻ.”

Vân Nga xong lớn: “Ha ha ha! Mẹ chồng đúng. Là hai đứa chúng nó tâm đầu ý hợp, một thông là trăm thông.”

 

Loading...