Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 157: Trong đầu trống rỗng, chẳng nghĩ ra được gì
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:04:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời khắc tỉnh táo ngắn ngủi, đó chìm bóng tối vô biên.
Bệnh viện Lục quân Kinh Đô khi kiểm tra đưa kết luận " thực vật". Sau một thời gian theo dõi tại bệnh viện, nếu thực sự , sẽ chuyển về Bệnh viện Nhân dân Hải Thành.
Gia đình họ Thẩm nhận điện thoại, báo rằng Thẩm Thần Minh đang ở Bệnh viện Lục quân Kinh Đô, họ thể đến thăm.
Thẩm lão gia t.ử đem tin với con trai và con dâu, cả nhà họ Thẩm lập tức lên đường tới bệnh viện ngay trong đêm.
Đến nơi, điền xong phiếu thăm bệnh, gia đình họ Thẩm cuối cùng cũng gặp Thẩm Thần Minh.
Lúc , râu ria xồm xoàm, hình gầy gò, gương mặt hốc hác, mắt trũng sâu, sắc mặt tái nhợt, đôi môi một chút huyết sắc.
Nhìn thấy con trai thành như , tim Vân Nga như ai đó dùng rìu bổ đôi, bà kìm nén dám thành tiếng, nghẹn giọng khàn đặc gọi một tiếng: "Thần Minh!..."
Những lời phía thể nữa.
Đôi chân bà mềm nhũn, còn chút sức lực, trực tiếp ngã vật xuống đất, nước mắt ngừng tuôn rơi.
Thẩm Quốc Phú vội vàng đỡ bà dậy, Thẩm lão gia t.ử đỏ mắt, run rẩy bước đến bên giường Thẩm Thần Minh, nắm lấy tay cháu trai.
"Thần Minh! Cháu là niềm kiêu hãnh của họ Thẩm, dù cháu trở thành thế nào nữa, ông cũng tự hào về cháu."
Lúc , Thẩm Thần Minh vẫn ý thức, thấy bên ngoài chuyện, tên là Thần Minh, Thẩm Thần Minh, ông nội và .
Người phụ nữ gọi tên chắc chắn là , giọng bà còn trẻ, trong giọng phảng phất sự từng trải.
"Thần Minh! Bố cũng tự hào về con."
Thẩm Quốc Phú xong câu , cổ họng liền nghẹn , thốt nên lời.
Còn bố, ngoài những , còn ai?
Vân Nga đẩy Thẩm Quốc Phú , sụp xuống giường Thẩm Thần Minh, run run : "Thần Minh! Con mau tỉnh dậy, Song Song mang , là song t.h.a.i đấy, bệnh viện xác nhận ."
Song Song? Song Song là ai? Có mang?
Tại nhớ gì hết? Trong đầu một chút ấn tượng.
"Thần Minh! Con mau tỉnh dậy, hơn ba tháng nữa là các con chào đời , con là bố, thể vắng mặt khi các con đời." Vân Nga nghĩ đến đó, nhịn .
Con dâu vẫn tình hình của con trai, nếu con trai mãi tỉnh thì ? Con dâu còn trẻ tuổi, năng lực, liệu chịu ở với con trai ?
Nếu cô thực sự ý định gì khác, họ cũng thể phản đối, đó là chuyện thường tình, họ thể ích kỷ .
Con dâu mới hai mươi mốt tuổi hư, còn trẻ, cả đời ở bên một đàn ông tàn phế rời xa cũng thực tế chút nào.
Nếu con gái bà gặp chuyện , trong lòng bà chắc chắn cũng vui.
Suy lòng lòng , bà thể ngăn cản quyết định rời của con dâu .
Thẩm lão gia t.ử bình tĩnh một chút, xoa xoa mặt Thẩm Thần Minh: "Thần Minh! Cháu mau tỉnh dậy, ông già , thấy cháu gục ngã . Ông còn gục nữa là? Sao cháu dám xuống ?
Vợ cháu m.a.n.g t.h.a.i song sinh, phát hiện lâu khi cháu , ông đang chờ ôm chắt đây. Thần Minh! Cháu dậy , đừng ngủ nữa."
Thẩm Quốc Phú dám quá bi thương, một ông lo cho tâm trạng của lão gia, lo cho vợ. Con trai gục ngã, ông chính là trụ cột của gia đình.
Con trai mà bình an vô sự, ông còn thể thở một nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-157-trong-dau-trong-rong-chang-nghi-ra-duoc-gi.html.]
Ông ơi! Cháu cũng ngủ nữa, cháu ngoài, nhưng cháu , cháu mắc kẹt . Vợ! Cháu vợ ư? Cô ? Sao đến thăm cháu? Có vì m.a.n.g t.h.a.i nên thể đến ?
"Thần Minh! Con sẽ chuyển về Bệnh viện Nhân dân Hải Thành, vài ngày nữa là sẽ chuyển , bố sẽ cùng con."
Vân Nga lau khô nước mắt, dám nữa, sợ càng càng thể dừng. Công gia dạy, nhà họ Thẩm chỉ m.á.u chứ nước mắt, dù gặp khó khăn gì cũng .
bà nhịn nổi! Nằm ở đây là con trai của bà, bà chỉ mỗi đứa con trai . Trước vốn là một con sói trong quân đội, còn bây giờ? Lại biến thành một con mèo ngủ, mãi mãi chịu tỉnh.
Bà chỉ là một đàn bà, ngoài còn thể gì nữa.
Thẩm Thần Minh hiểu, chuyển về Hải Thành? Hải Thành là ? Còn đây là ? À! , nhớ , đường tới đây tỉnh một , bác sĩ đây là Bệnh viện Lục quân Kinh Đô.
Hải Thành xa Kinh Đô lắm ? Tại nhất định về đó? Vợ ở đó ?
Thẩm Quốc Phú nắm lấy tay con trai, nghẹn ngào với : "Thần Minh! Đơn vị của con ở Hải Thành. Tình trạng của con thế , chuyển về bệnh viện bên đó. Vợ con cũng ở Hải Thành, con về , trong lòng cô lẽ sẽ đỡ hơn."
Vợ ở Hải Thành? Ta phục vụ trong đơn vị ở Hải Thành? Không lẽ Kinh Đô? Sao ở Hải Thành nữa?
Ta , tên là Thẩm Thần Minh, Kinh Đô.
Phục vụ trong đơn vị ở Hải Thành, còn lấy vợ, vợ đang mang thai, t.h.a.i đôi. Nghe cuộc đời cũng khá , nhưng tại thành thế ?
Vểnh tai một lúc, thấy thông tin hữu ích hơn, đầu óc mụ mị chìm giấc ngủ.
Thời gian tỉnh táo của từng đợt, lúc tỉnh lâu hơn một chút, lúc tỉnh ngắn. Thông tin cũng nhiều, trong đầu trống rỗng, chẳng nghĩ gì.
Không tại thành như , họ gì tên gì? Nhà ở . Hôm nay ông nội và bố đến, mới đại khái.
Gia đình họ Thẩm ở bệnh viện hơn một tiếng thì thông báo rời , họ bước với bước chân ngoảnh ba .
Vân Vũ
Dạo gần đây, Tần Song Song luôn cảm thấy bồn chồn bất an, cũng hiểu vì , dù , dạo bên ngoài đều thể khiến bản bình tâm .
Trong lòng bứt rứt, đứa con trong bụng cũng chịu ảnh hưởng từ cô, cử động rõ rệt hơn, cũng nhiều hơn ngày.
Chỉ là cô nhịn , già tuổi cao, cô nỡ để bà lo lắng . Kiếp cô cũng một gánh vác chuyện, cô quen .
Ngoài việc lo lắng cho sự an nguy của Thẩm Thần Minh, cô lo gì khác.
Một dạo ở sân bóng rổ trong khu tập thể, Trần Châu Châu tới từ phía , mặt mang nụ hả hê.
Thấy Tần Song Song chỉ một , cô từ từ tiến gần: " tin tức về Thẩm Thần Minh, cô ?"
Ngẩng mắt cô , Tần Song Song kiên quyết lắc đầu: "Không ."
Miệng ch.ó nào nhả ngà, nguồn tin của Trần Châu Châu chắc chắn là lấy từ Phó Sư trưởng họ Trần. Chuyện mà Phó Sư trưởng họ Trần đều , lý nào Hà Chí Quân .
Dù Thẩm Thần Minh xảy chuyện gì, với tư cách là nhân, cô sẽ sớm nhận tin tức, hà tất xem sắc mặt của Trần Châu Châu?
"Cô đúng là lạnh lùng, vô tình nhẫn tâm, Thẩm Thần Minh gặp chuyện cô ?"
" vẫn nhận thông báo, ." Tần Song Song lạnh, "Trần Châu Châu! Cô tiết lộ bí mật sẽ quy tội gì ?"
"Cái gì?" Trần Châu Châu trong phút chốc phản ứng kịp, "Tiết lộ bí mật? ?"