Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 156: Hắn là ai? Hắn đang ở đâu?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:04:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái gì? Vương Vân Lệ trong tay còn tiền? Vị Song Song thế nào? Bản lĩnh như ? Làm cạn kiệt hết vốn liếng của cô ? Vậy thì cô diễn nửa ngày ở đây để gì?

Biết hôm nay chẳng thể thu lợi lộc gì, Dư Tuyền cũng giả vờ quá đáng nữa, thu liễm : "Ly Ly! Hôm nay tâm trạng em , chúng thích hợp gặp mặt nữa , chị về đây, vài hôm nữa sẽ đến tìm em."

"Đừng!" Vương Vân Lệ giơ tay từ chối, "Dư Tuyền! Chúng cần thiết gặp nữa, bận lắm, suốt ngày cùng bạn trai, lãng phí thời gian với cô nữa."

Trương Đức Văn đồng tình: " , Ly Ly bận lắm, thời gian gặp cô , đừng đến tìm cô nữa."

Dư Tuyền liếc họ, thêm gì, đầu rời nhanh chóng.

, Trương Đức Văn và Vương Vân Lệ đều thở phào nhẹ nhõm, màn kịch hôm nay đến đây là kết thúc, cần diễn nữa.

"Trương Xưởng trưởng! Cảm ơn !" Sau khi lên xe, Vương Vân Lệ chân thành cảm ơn Trương Đức Văn, "Nếu tới, một em thật ứng phó thế nào với họ."

Ngoảnh đầu Vương Vân Lệ ngây thơ như tờ giấy trắng, Trương Đức Văn : "Cảm ơn thì cần, nếu Dư Tuyền còn đến tìm em, nhớ đừng bao giờ tiếp cô nữa.

Bạn học đó của em một cái , háo danh, bề ngoài hào nhoáng, em thể bạn với cô nhiều năm như ?

Dùng tiền của em để duy trì mối quan hệ giữa hai ? Không cảm thấy mối quan hệ kỳ quặc ? Bạn bè với tương trợ lẫn , một phía cho ."

Vương Vân Lệ nghĩ bản ngày đúng là khá ngốc, bất kể Dư Tuyền đưa yêu cầu gì cũng đều cố gắng đáp ứng, sợ cô thèm quan tâm nữa.

Dần dà, cô trở nên ngày càng tham lam, đòi hỏi ngày càng nhiều.

"Cảm ơn lời khuyên của , em , sẽ thèm quan tâm đến cô nữa. Bây giờ em thực sự còn một xu dính túi, em và Song Song cùng với chú Hứa, ba hợp tác chuẩn mở một nhà hàng, tiền đều đổ hết đó ."

"Ồ? Các bạn định hợp tác mở nhà hàng ?" Trương Đức Văn hứng thú với hành động của Tần Song Song, "Ai là đề xuất? Có là cô Tần ?"

Với đầu óc đơn giản như Vương Vân Lệ, chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện kinh doanh sự nghiệp gì, cô vốn chỉ là sống qua ngày.

" ! Anh đối với Song Song quả là hiểu rõ." Vương Vân Lệ đùa, "Chú Hứa là đầu bếp, tổ tiên mấy đời đều mở nhà hàng.

Song Song em tận dụng các mối quan hệ, ba chúng em cùng ăn một bữa cơm, quyết định luôn chuyện hợp tác."

Trương Đức Văn thấy kỳ lạ chút nào, Tần Song Song vốn là dám nghĩ dám dám xông pha.

"Cô Tần khiếu kinh doanh, thấy mấy cửa hàng ở cổng trường Trung học Linh Sơn ? Cô thuê đất xây đó. Miễn tiền thuê ba năm cho các quân tẩu, mười hai cửa hàng đều các quân tẩu nhận hết, bây giờ nơi đó thành một con đường quân tẩu ."

Chuyện Vương Vân Lệ vẫn , cô hỏi, Tần Song Song cũng , thấy đầu, cảm thấy Song Song của cô thật năng lực.

Theo cô nhà hàng, chắc chắn sẽ nên chuyện.

"Song Song thực sự quá giỏi, là chị của cô , cảm giác dù đổi thế nào cũng vô dụng. thích điều đó, cô giỏi như là em gái ."

"Em thật may mắn." Trương Đức Văn khởi động xe, giọng điệu mang theo một chút ghen tị, "Có thể trở thành tiểu với cô Tần."

"Hê hê hê! cũng nghĩ ."

"Nhà em ở ? Anh đưa em về nhé!"

"Không cần , thả em xuống ở trạm xe buýt phía , cứ việc bận của , em còn đến cửa hàng xem một chút."

Trương Đức Văn cưỡng cầu, dù và Vương Vân Lệ cũng quá thiết, đưa về tận nhà quá.

Nếu khác thấy, đàm tiếu khắp nơi, sẽ cho cô.

Thả cô xuống ở trạm xe buýt, hai vẫy tay tạm biệt, Trương Đức Văn lái xe về xưởng, Vương Vân Lệ xe đến nhà hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-156-han-la-ai-han-dang-o-dau.html.]

Tần Song Song tiễn Vương Vân Lệ , trở về nhà, việc gì , tới lui trong sân tản bộ. Lần bệnh viện kiểm tra thai, những thứ khác đều , bác sĩ cô m.a.n.g t.h.a.i đôi, còn các bé khỏe mạnh.

cảm thấy bụng to hơn bao nhiêu so với các t.h.a.i p.h.ụ bình thường khác, bác sĩ với cô.

"Bụng to nhỏ, và mang mấy em bé đều quy tắc cố định, nó phụ thuộc sự khác biệt cá nhân. Bụng của cô to hơn một chút so với những cùng tháng, nhưng bên trong là hai tiểu bảo bối khỏe mạnh, phát triển đều , cần lo lắng."

Hai đứa ? Sao cô cảm thấy giống lắm?

Chuyện chắc chắn cô với ai, mỗi ngày đói là ăn, trái cây rau củ, thịt cá trứng, còn mua cả sữa bột về pha.

Kiếp kiếp đầu , cố gắng để các con thiệt thòi về thể chất, những thứ cô ăn sẽ biến thành dinh dưỡng cung cấp cho các con.

Còn nhớ Thẩm Thần Minh từng với cô, hy vọng cô một thể sinh mấy đứa con, như vi phạm kế hoạch hóa gia đình, còn thêm vài đứa con.

Lúc đó cô còn mơ tưởng hão huyền, xem giấc mơ của sắp thành hiện thực , chỉ là hiện giờ thế nào.

Rốt cuộc đang ở nơi nào, .

Lần khi xong giấc mơ đó, cô còn mơ thấy nữa, nghỉ phép ở nhà, cô luôn chú ý đến động tĩnh của Sư bộ. Nếu Thẩm Thần Minh xảy chuyện gì, Sư bộ chắc chắn sẽ truyền tin tức.

Cô là nhân của Thẩm Thần Minh, chuyện chắc chắn cũng sẽ thông báo cho cô đầu tiên.

Lúc , Thẩm Thần Minh đang trong Bệnh viện Lục quân Kinh Đô tiếp nhận kiểm tra diện. Tuy Bệnh viện Lục quân ở tiền tuyến kiểm tra , nhưng để đảm bảo vạn vô nhất thất, họ vẫn kiểm tra một nữa.

Hắn cảm thấy xung quanh tối đen như mực, dường như bóng đêm vô tận nuốt chửng.

Ý thức rơi hỗn độn, suy nghĩ như một đống tơ rối, thể gỡ .

Hắn cố gắng mở mắt, nhưng dù cố gắng thế nào, mí mắt dường như một sức mạnh vô hình trói buộc, thể thoát khỏi bóng tối nặng nề .

Cảm thấy bản như nhốt trong một gian chật hẹp, những bức tường xung quanh ép lấy phổi, khiến thở của trở nên khó khăn.

Hắn hét to, nhưng trong cổ họng chỉ thể phát tiếng rên rỉ yếu ớt, thể truyền ngoài. Tay chân đều trói buộc, thể cử động, chỉ thể để mặc nỗi sợ hãi lan tỏa trong lòng.

Âm thanh xung quanh dần trở nên mơ hồ, dường như đến từ một thế giới khác.

Hắn cố gắng lắng những âm thanh đó, nhưng chúng như đang ở bờ bên xa xôi, thể chạm tới.

Thẩm Thần Minh hoảng sợ, bắt đầu nghi ngờ bản còn sống , rơi một cơn ác mộng bao giờ tỉnh .

Trong bóng tối vô tận , cảm thấy sự cô đơn và bất lực từng .

Tâm hồn mắc kẹt trong bóng tối, như bỏ rơi sa mạc hoang vu, tìm thấy phương hướng để tiến lên.

Đầu óc vẫn còn loạn, tê liệt, phân biệt hiện thực và giấc mơ, cũng nhớ bất cứ thứ gì.

Vân Vũ

Hắn là ai? Hắn đang ở ? Tại ở đây?

Hoàn .

vùng vẫy thế nào, bóng tối vẫn luôn bao trùm lấy .

Hắn bắt đầu nghi ngờ bản thể thoát khỏi bóng tối , thể trở với ánh sáng . Trong lòng tràn ngập bối rối và sợ hãi, khi nào mới thể tỉnh , cũng bản tỉnh .

Càng sợ hơn là, khi tỉnh dậy, liệu nhớ là ai ?

 

Loading...