Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 142: Ăn một bữa cơm quyết định mở quán ăn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô luôn tìm kiếm nhân tuyển, chỉ là tìm thích hợp mà thôi.
Vương Vân Lệ bề ngoài tính tình hào sảng, chú trọng tiểu tiết, giao thiệp với như , cần lúc nào cũng dè chừng, càng lo lắng phản một cú.
Rất hợp tác ăn, chỉ là cô theo .
"Em vẫn hiểu lắm." Vương Vân Lệ thành thật suy nghĩ của , "Chị! Rốt cuộc chị gì ?"
Tần Song Song ngập ngừng một chút, thẳng thắn hơn: "Em là hiện giờ đất nước đang nỗ lực phát triển kinh tế, chị thì vặn , nghĩ tới việc mở một nhà hàng cơ chứ?
Em mở một nhà hàng ở Hải Thành, chỉ là tìm hợp tác thích hợp. Em đang mang thai, sống ở Linh Sơn Trấn, nhất định tìm một bản địa Hải Thành trông quán, chị cảm thấy bản ?"
Lý Uyên: "..."
Mở nhà hàng? Ở Hải Thành? Lại hợp tác với một mới gặp? Có hấp tấp quá ?
Khổng Thiếu Khanh: "..."
Cô Tần cũng quá giỏi , đến Hải Thành thi một chuyến, là hợp tác với mở nhà hàng? Sao cứ gặp cái gì cô cũng thể liên kết với ăn ?
Công việc giáo viên dạy căn bản là nghề chính của cô , xem như nghề tay trái chăng?
Vương Vân Lệ những lời của Tần Song Song cho choáng váng, cô giơ ngón tay trỏ lên, chỉ mũi , chắc chắn hỏi: "Chị! Ý chị là hợp tác với em ăn lớn ?"
" ." Tần Song Song gật đầu kiên định, "Nếu chị hứng thú, chúng thể xuống chuyện kỹ càng, hứng thú thì thôi."
"Em suy nghĩ , đề nghị của chị khiến em quá bất ngờ." Vương Vân Lệ hít sâu vài , "Từ nhỏ đến lớn, em từng chuyện gì kinh thiên động địa cả."
Khổng Thiếu Khanh nhịn xen : "Cô Tần của chúng ăn giỏi đấy, cô giáo viên chỉ là nghề phụ, nghề chính là kinh doanh kiếm tiền."
Tần Song Song phản bác, mỉm thản nhiên: "Phụ nữ sống đời chỉ cần một công việc đảm bảo cuộc sống cơ bản, mà còn nghĩ cách tạo dựng sự nghiệp của riêng .
Trong tay tiền, trong lòng mới hoang mang. Trong tay tiền, chỗ nào cũng túng quẫn, khác chèn ép, gì cũng thuận, sống như ý nghĩa gì?"
Lần đầu tiên thấy luận điệu như , mắt Vương Vân Lệ mở to, tựa như khai sáng, bỗng thấy thông suốt.
Nhìn Tần Song Song cũng chỉ hơn cô một tuổi, hiểu nhiều như . Còn cô? Mỗi ngày chỉ nghĩ để trốn khỏi gia đình, ngoài hưởng thụ, từng nghĩ tới tương lai sẽ .
Trong lúc chuyện, món cá hấp của chú Hứa bưng lên, chú Tần Song Song, Vương Vân Lệ: "Lệ Lệ! Bạn cô sai, con gái, sự nghiệp của riêng .
Nếu cô mở nhà hàng, chú Hứa tuyệt đối hai lời, nhất định giúp đỡ."
Tần Song Song chú Hứa: "Nếu thể đạt thỏa thuận, em hy vọng chú Hứa dùng kỹ thuật của để góp vốn cổ phần, em và Lệ Lệ tiền, ba chúng hợp tác."
Chú Hứa đặt tay lên tạp dề chùi chùi, tỏ ngại ngùng: "Vậy thì cần , chú Hứa chỉ một chỗ để thi thố tài năng."
"Không thể , hai đứa chúng em là con gái mở nhà hàng, dựa nhiệt huyết nhất thời, căn bản hiểu hết các đầu mối bên trong.
Chú Hứa thì khác, kinh nghiệm, tay nghề nấu nướng, cái gì cũng hiểu. Chú vì nhà hàng tốn bao tâm sức, bọn cháu là đời thể bóc lột chú? Muốn , thì ba chúng hợp tác, thì thôi."
Những lời của Tần Song Song , khiến chú Hứa mà trong lòng sục sôi nhiệt huyết.
Bao nhiêu năm , ai công nhận năng lực của ông, đứa con gái đầu gặp mặt mắt , đưa đ.á.n.h giá cao như , khiến ông xúc động thôi.
Kỳ thực những năm nay cũng đến mời ông , những đó luôn tỏ vẻ đây cao cao tại thượng, bố thí, ông thấy trong lòng thoải mái, .
Ông đuổi quét đường, là do mới phục hồi đầy hai năm, nhưng cũng sự kiên trì của riêng . Không hợp ý thì nửa câu cũng là nhiều, hợp mắt thì ông sẽ giúp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-142-an-mot-bua-com-quyet-dinh-mo-quan-an.html.]
Nhà họ Vương ơn với ông, ông vui vẻ giúp đỡ, bất kể trả tiền ông đều .
Chỉ là nhà họ Vương đều thuộc giới giáo dục, căn bản ai nghĩ tới chuyện mở nhà hàng.
Lệ Lệ hôm nay mang đến đứa con gái cũng là giới giáo dục, tầm , còn tôn trọng ông, nếu thể , nửa đời của ông đều việc để .
Vương Vân Lệ cũng lời của Tần Song Song khơi dậy hứng thú: "Chú Hứa! Nếu chú giúp bọn cháu kinh doanh nhà hàng, thì chúng thôi. Chị sống ở Linh Sơn Trấn, bất tiện, em thì , chỉ thể lúc rảnh rỗi đến cửa hàng xem xem. Người em yên tâm nhất là chú, chú dám theo bọn cháu chuyện tào lao ?"
Thím Hứa bưng một đĩa đậu phụ xào ớt : "Có gì mà dám chứ, Lệ Lệ! Cô dám đầu tư, bọn chú sẽ dám theo ."
"Ha ha ha! Đương nhiên em dám đầu tư , đầu tư cho khác em dám, đầu tư cho chú Hứa em tuyệt đối sợ." Vương Vân Lệ kéo kéo Tần Song Song, "Chị! Chị cũng đồng ý đúng ?"
"Ừ, chị đồng ý."
Lý Uyên: "..."
Song Song! Con định đem tiền kiếm lâu đây đầu tư hết ? Không giữ chút nào cho bản ?
Khổng Thiếu Khanh: "..."
Có đang đùa ? Ăn một bữa cơm quyết định mở một nhà hàng? Khí phách của cô Tần , thật sự ai so sánh bằng.
Chú Hứa gật đầu, khuôn mặt gầy gò nở nụ : "Đã các cô đồng ý, thì quyết định như , các cô ăn cơm ."
Tần Song Song ý kiến: "Chúng cháu ăn cơm xong chuyện chi tiết ."
Ánh mắt Vương Vân Lệ lấp lánh: "Vâng! Ăn xong chuyện chi tiết."
Tốc độ của chú Hứa nhanh, hai món ăn bưng lên còn ăn xong, hai món theo chân tới .
Lý Uyên và Khổng Thiếu Khanh đều cảm thấy món ăn ngon, hương vị thuần khiết, món Hải Thành chính hiệu, mỗi món đều mang theo một chút vị ngọt.
Tần Song Song cũng nếm , tay nghề nấu nướng của chú Hứa là món bản địa Hải Thành đích thực, nhà hàng nếu thật sự mở , chắc chắn việc kinh doanh sẽ .
Vân Vũ
Chú Hứa vẻ trầm mặc ít , nhiều chuyện, Vương Vân Lệ hoạt bát cởi mở, cũng là dễ hòa đồng. Hợp tác ăn với như tương đối đỡ lo lắng, nhiều chuyện lôi thôi.
Có ăn hợp tác nên , nhà nào đổ nhà đó, kỳ thực đó là do ngay từ đầu trách nhiệm của hai bên ràng buộc đến nơi đến chốn.
Hai bên ràng buộc , khả năng thất bại sẽ giảm nhiều. Đến lúc thể tiếp nữa thì chia tay cũng , lúc đó tiền đầu tư sớm kiếm .
Ăn cơm xong, Vương Vân Lệ cùng Tần Song Song, chú Hứa ba xuống chuyện một chút, cơ bản thống nhất hướng đại khái của nhà hàng và nhiệm vụ của từng .
Vương Vân Lệ và chú Hứa là địa phương, tìm mặt bằng, trang trí... tất cả đều giao cho họ.
Sau khi nhà hàng khai trương, do chú Hứa quyền phụ trách, cuối tháng kiểm kê sổ sách, chú Hứa bỏ nhiều công sức, chia lợi nhuận bốn phần, lương tính riêng.
Cô và Vương Vân Lệ mỗi chia ba phần.
Chú Hứa và thím Hứa đồng ý, rằng họ nhận quá nhiều.
Tần Song Song rõ ràng với họ: "Nhận thêm một phần lợi nhuận thì gánh thêm trách nhiệm, em và Lệ Lệ kinh nghiệm gì, nhà hàng dựa chú chống đỡ, đây là phần thù lao khổ cực mà chú đáng nhận."
Vương Vân Lệ vung tay một cái: "Đừng tranh cãi qua nữa, cứ theo ý chị mà ."