Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 138: Là Châu Châu ra tay trước
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xem là do cô từ nhỏ nuông chiều quá đỗi, nên mới trở thành như ngày hôm nay.
Bằng thì cũng đến nỗi trả giá sáu ngàn tệ để mua một bài học.
Người thường "Nuôi con mà dạy dỗ là của cha”, quả thật sai. Chính vì bà dạy dỗ , nên con gái mới rút hết gia sản của bà .
Vương Đại Lệ phịch xuống sofa, thở dài não nề. Con gái chỉ rút hết gia sản, mà còn tan nát trái tim, niềm kiêu hãnh và lòng tự trọng của bà .
Con gái luôn do một tay bà dạy dỗ, giờ xảy chuyện, khiến bà mặt chồng còn dám lên tiếng to.
Khi đứa trẻ còn nhỏ, Trần Thế Quang chỉ cần lên tiếng dạy dỗ con gái là bà tìm cách che chắn. Đến mức , căn bản chẳng buồn quản con gái nữa, việc đều do một tay bà nhúng .
Ngay cả việc con gái kết hôn, tổ chức tiệc cưới thế nào, cho của hồi môn , cũng chẳng tham gia.
Giờ xảy chuyện, chồng bà dù gì, nhưng trong lòng chắc chắn oán trách bà . Không dạy dỗ con cái, đó là trách nhiệm của bà , một .
Khi Trần Thế Quang đến nơi, Trần Châu Châu vẫn còn bệt đất lóc, hầu như tất cả các quân tẩu trong khu gia thuộc đều tới.
Lý Uyên thêm mắm dặm muối, mà kể cho bộ sự việc: Trần Châu Châu quấy rối con gái bà thế nào, giơ tay định đ.á.n.h , con gái bà ngăn , phản tay đ.á.n.h cô thế nào.
Bà ở trong nhà thấy rõ mồn một, dối một chút nào.
Ở chốn quân đội , dối cũng vô ích.
Các quân tẩu đều im lặng lên tiếng. Trần Thế Quang mặt ở đây, còn đến lượt họ lên tiếng.
Chồng của họ đều đang ở trong quân đội, nếu sai lời gì, sợ trù dập.
Ai nấy đều hiểu chuyện, đều Trần Châu Châu tìm Tần Song Song gây sự là vì chuyện sáu ngàn tệ, nhưng việc thì trách ai?
Nếu tay cô dơ dáy, phá hỏng hàng hóa của Từ tẩu tẩu, thì bồi thường một khoản tiền khổng lồ như thế ?
Trần Thế Quang thậm chí chẳng thèm Trần Châu Châu một cái, mà quan tâm hỏi Tần Song Song: "Tiểu Tần đồng chí! Em thế nào ? Có chỗ nào khỏe ? Có cần đến bệnh viện của chúng kiểm tra ?
Xin ! Đều là do , một cha, thất bại trong việc dạy dỗ con gái. Bên phía xưởng may ? Họ khó em ? Họ còn giao hàng cho các quân tẩu nữa ?"
Trần Châu Châu đang đất há hốc mồm, cảm giác tình cảm của ba dành cho cô cũng là giả dối. Người đ.á.n.h là cô, mà ba thăm hỏi ấm lạnh cô Tần Song Song .
Còn cả Dương Thiên Hà nữa, bên cạnh mà chẳng dám thở một tiếng.
Sao cô sống khổ sở đến thế, cha , chồng đều chẳng thèm đoái hoài đến cô.
"Ba! Ba xin cô gì?" Trần Châu Châu tức tối phắt dậy, ngẩng mặt lên, "Ba xem, con cô đ.á.n.h thế , lẽ nào cô còn lý?"
Trần Thế Quang đầu trừng mắt con gái: "Mày đáng đời, ai bảo mày tay ? Mày tay , tiểu Tần đồng chí đ.á.n.h ? Người thế nào cũng là giáo viên, tố chất và tu dưỡng ."
Chỉ mày là đồ ngốc, đ.á.n.h còn lao , đáng đ.á.n.h cho mặt mày bầm dập.
Trần Châu Châu vẫn ngoan cố, nghển cổ lên gào: "Con tay đ.á.n.h cô , là cô con, nên mới tay đ.á.n.h con."
Vân Vũ
Lúc đó ở đây chỉ bốn , cô và Tần Song Song là trong cuộc, bất kể gì thì cũng đều là "ông gà, bà vịt". Dương Thiên Hã là chồng cô, chắc chắn sẽ về phía cô.
Còn Lý Uyên là của Tần Song Song, lời bà đủ để tin cậy.
Nghe Trần Châu Châu lời đen trắng tráo ngược như , Tần Song Song bật vì tức, chậm rãi hỏi: "Cô gì khiến vui đến mức động thủ đ.á.n.h cô?"
"Cô...?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-138-la-chau-chau-ra-tay-truoc.html.]
Trần Châu Châu lúng túng, trong phút chốc nghĩ bịa chuyện thế nào. Các quân tẩu thấy , đều tỏ vẻ khinh bỉ, dám to, nhưng dám thì thầm nhỏ.
" ! Cứ khăng khăng là đ.á.n.h cô , chuyện đó."
"Muội mà hung hăng như cô , thì nắm xuống đ.á.n.h cho một trận . Là loại gì , vui là tìm gây sự, hết đến khác, bao giờ chấm dứt."
"Muội đang mang thai, dù tức giận thế nào cũng thể động thủ, huống chi bản cũng dễ nổi nóng. Bồi thường tiền xong, trong lòng vui, tìm ai để trút giận, đành tìm ."
"Sống cùng loại như thật là xui xẻo, lúc nào cũng chuyện, lúc nào cũng phát điên."
Trần Thế Quang thấy con gái lên tiếng, liền là cô tâm quỷ, đầu hỏi Dương Thiên Hà: "Cháu đến lúc nào? Có thấy tình huống lúc đó ?"
Dương Thiên Hà sững sờ, đó liếc Tần Song Song và Lý Uyên, gượng gạo lên tiếng: "Cháu thấy..."
Hắn còn hết câu, Trần Châu Châu ngắt lời: "Dương Thiên Hà! Anh thấy gì? Nói thật ."
Lý Uyên sợ Dương Thiên Hà bậy, cảnh cáo : ", cháu thật , dối, sẽ quả báo đấy."
Tần Song Song Trần Châu Châu với vẻ mặt nửa nửa : "Để tái hiện bộ sự việc ! Trần Châu Châu hỏi hôm nay đến Hải Thành của xưởng may khó .
với cô là , cô tin. liền hỏi cô , chi sáu ngàn tệ chỉ để xem khó ? Ba cô ? Cô tức giận.
với cô , kiến nghị trừng phạt gấp đôi khi tăng mức độ phá hỏng là do đề xuất với xưởng may, mục đích là để cảnh cáo những kẻ tự cho là đúng.
Mức độ xử phạt đủ, họ sẽ chừa, Trần Châu Châu càng tức giận hơn.
còn với cô , việc để xưởng may ký kết hợp đồng với các chị em cũng là chủ ý của , mục đích là để bảo vệ lợi ích của cả hai bên hợp tác, để khỏi xảy chuyện gì thì đùn đẩy lẫn .
khi bất cứ việc gì, đều tính toán đến các hệ rủi ro khác , Trần Châu Châu thuộc về một trong những hệ rủi ro đó. Cô xong chịu nổi, giơ tay định đ.á.n.h ."
Các tẩu tẩu đều tán thành lời của Tần Song Song, cảm thấy cô sai, đặc biệt là Từ Ái Hoa.
"Đề xuất của đúng, sai, là học, gì cũng chú trọng pháp luật quy định. Nếu ký kết hợp đồng, khi xảy chuyện hàng hóa hư hỏng, còn sẽ giằng co đến năm nào tháng nào nữa."
"Tính đến rủi ro do con gây cũng sai ? Tiểu Trần đồng chí tức giận cái gì chứ?"
"Tức giận một chút là đòi đ.á.n.h , đạo lý ngang ngược học từ ? Huống chi còn đang mang thai, hiện giờ sinh đẻ kế hoạch, chỉ m.a.n.g t.h.a.i một , khó khăn chừng nào."
"Phó Trung đoàn trưởng họ Thẩm nhà là ỷ thế h.i.ế.p , nếu Phó Trung đoàn trưởng họ Thẩm trở về, còn dám giơ tay là đ.á.n.h nữa ?"
Dương Thiên Hà liếc Trần Châu Châu với khuôn mặt giận dữ đến biến dạng, mặt , sự thật.
"Là Châu Châu tay , chỉ là đ.á.n.h trúng Tần lão sư, ngược Tần lão sư đánh."
Lý Uyên lớn tiếng hỏi : "Dương Thiên Hà! Theo ý của cháu, thì con bé Song Song nhà im cho vợ cháu đ.á.n.h hả? Không đ.á.n.h trúng thì ?
Không đ.á.n.h trúng là đúng , nếu Song Song nhà mà đ.á.n.h , cần cháu là ai, nhất định sẽ cho cháu ăn đòn.
là bà già từ nông thôn , luật pháp gì cả, chỉ lý. Không trời đất chạy đến cửa nhà đ.á.n.h , mà còn lý ?"
Sắc mặt của Trần Thế Quang Lý Uyên mà đỏ mặt tía tai, cả đời từng thấy hổ như .
Con gái dạy mãi chừa, nào cũng gây chuyện vô cớ, cố tình gây sự, mặt mũi của nó cho vấy bẩn hết .
là kiếp nợ nó, kiếp đến khi nào mới trả hết.