Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 133: Đến Hải Thành, gặp gỡ người Đức Andreas Seitz

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , nhận hàng và chất lên yên xe đạp, Tần Song Song thẳng tiến đến thị trấn.

Hôm nay cô đổi hai tiết dạy, Hải Thành một chuyến.

Nếu chỉ hư hỏng ba năm bảy cái, cô chỉ cần gọi điện thoại báo với Trương Đức Văn là xong. hỏng tới hai trăm cái, Trương Đức Văn thể tự quyết , nên bảo cô ngày mai đến xưởng một chuyến.

Cô lập tức xin nghỉ bù, mang theo đống hàng lỡ đó bắt chuyến xe sớm nhất tới Hải Thành.

Đến nơi, cô gọi xe tới Xưởng May Khải Thịnh. Ở cổng bảo vệ, Trương Đức Văn dặn dò .

Tần Song Song tới, tự giới thiệu phận, bác bảo vệ liền nhiệt tình mời cô , sợ cô văn phòng của Trương Đức Văn, còn gọi điện nhờ dẫn cô qua.

Không thể khiến cảm thán, của xưởng quốc doanh lớn quả là giống ai, cách đối nhân xử thế lễ phép chu đáo, nhiệt tình đúng mực, hề qua loa.

Cửa phòng Trương Đức Văn mở toang, kịp gần thấy tiếng một ngoại quốc đang ầm ĩ, bên cạnh một đàn ông hơn bốn mươi tuổi phiên dịch theo, ấp a ấp úng, vấp váp, sai mất mấy chỗ.

Tần Song Song chăm chú một lúc, hóa đàn ông ngoại quốc đang tiếng Đức, loại chuẩn chỉ, đa phần mang theo chút khẩu âm địa phương của họ.

Tần Song Song kiếp thích du lịch, khắp nơi thế giới đều từng đặt chân tới. Đã đến nhiều quốc gia, đủ các loại ngôn ngữ.

thò đầu , Trương Đức Văn như bắt cọc cứu sinh hét lên.

“Cô Tần! Cô rốt cuộc cũng tới , thật quá, mau cứu với, sắp mắng cho chóng mặt .”

Trương Đức Văn hiểu tiếng Đức, nhưng khí thế c.h.ử.i rủa của ngoại quốc mạnh, bất kể là ai cũng đều thể nhận ngay, ngoại quốc đang trong trạng thái cực kỳ tức giận, điên cuồng, miệng liên tục tuôn những lời "tục tĩu".

“Xin chào! Xin hãy bình tĩnh, chuyện gì chúng từ từ .”

Tần Song Song cũng ngoại quốc tức giận đến , cô dùng tiếng Đức lưu loát an ủi .

Người đàn ông ngoại quốc Tần Song Song, thấy thứ tiếng Đức chuẩn chỉ của cô, khựng một chút, đó đỏ mắt.

“Tạ ơn Chúa, rốt cuộc cũng tìm một thông thạo ngôn ngữ nước tới . Cô gái xinh ! Xin hãy với thanh niên , ăn bít tết đồ Tây, thưởng thức món ngon Trung Hoa. là Andreas Seitz.”

Hơi gật đầu, Tần Song Song lễ phép chào : “Kính gửi ngài Andreas Seitz! Thành thật xin vì họ hiểu lời ngài, ngoài việc ăn món ngon Trung Hoa, còn việc gì khác ?”

Andreas Seitz đưa tay lên trán, kêu lên: “Chúa ơi! đặt mua một lô hàng quần áo mang đặc sắc Trung Hoa, thế mà họ đưa cho com-lê. , trang phục truyền thống Trung Hoa, nhưng ai hiểu cả.”

Tần Song Song tò mò: “Tại trang phục truyền thống Trung Hoa? Hiện tại đều thích com-lê ?”

Andreas Seitz lắc đầu dứt khoát: “Không , phát hiện nhiều thanh niên nước thích loại trang phục mà ngài Lý mặc, chính là ngài Lý màn ảnh hầm hừ đ.á.n.h .”

“Ồ!”

Ngài Lý, chắc đến Lý Tiểu Long, mặc trang phục gì nhỉ?

Trong đầu nghĩ một chút, Tần Song Song chắc lắm hỏi: “Ý ngài là áo Trung Sơn cổ ? Như thế .”

Cô tìm một mảnh giấy, tùy tiện vẽ vài nét, một bộ áo Trung Sơn cổ hiện lên rõ ràng giấy.

Trương Đức Văn và phiên dịch đều chằm chằm.

Đặc biệt là Trương Đức Văn, trách đưa tất cả hình ảnh quần áo cho Andreas Seitz xem đều vô dụng, hóa kiểu áo như .

Anh thật sự từng cho xem.

Người phiên dịch cũng sững sờ, thật sự tinh thông tiếng Đức, chỉ một ít đối thoại đơn giản, những câu phức tạp căn bản hiểu. Người ầm ỹ cả nửa ngày, thật sự .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-133-den-hai-thanh-gap-go-nguoi-duc-andreas-seitz.html.]

Suy đoán mò cũng vô ích, may mà thông thạo tiếng Đức tới, thì đầu phát nổ mất.

Trương Đức Văn: “......”

Đầu mới sắp nổ , phiên dịch chính xác, nửa ngày cũng ông Tây gì.

May mà thông minh, hôm qua nhận điện thoại của Tần Song Song, dụ cô tới Hải Thành. Nếu thể giải quyết ông Tây nữa, Bí thư chắc chắn mắng c.h.ế.t .

Andreas Seitz thấy Tần Song Song chỉ vài nét vẽ bộ quần áo , vui vẻ to: “ đúng đúng, chính nó, ở chỗ chúng thích, đặt may năm ngàn bộ.”

Tần Song Song gật đầu, vội với Trương Đức Văn yêu cầu của Andreas Seitz, mà tiếp tục hỏi : “Cần màu gì?”

Andreas Seitz suy nghĩ một chút: “Màu đen, màu xám khói, chỉ hai loại .”

Vân Vũ

“Chất liệu vải gì? Cần loại dày một chút mỏng một chút?”

“Loại vải com-lê thông thường là .”

“Tốt! Không vấn đề.” Tần Song Song mời Andreas Seitz xuống, “Món ngon Trung Hoa cũng sẽ sắp xếp cho ngài.”

“Cảm ơn! Cô gái xinh ! Được quen cô thật là vinh hạnh của .” Andreas Seitz lịch sự bắt tay Tần Song Song, đó xuống, đưa một yêu cầu, “Có thể mời cô thông dịch riêng cho ? Một ngày một ngàn tệ thì ?”

Tần Song Song lắc đầu: “Xin , là một giáo viên, mỗi ngày đều lên lớp cho học sinh, thật sự thời gian giúp ngài.

Như , ngài thể cho tiếp theo ngài gì, xem gì, sẽ để Xưởng trưởng Trương giúp ngài sắp xếp.”

“Thôi !”

Andreas Seitz bất đắc dĩ nhún vai, một tiếng đầy bất lực, những nơi đến, những thứ xem khi đến Trung Quốc.

Tần Song Song lượt lắng , đó hết cho Trương Đức Văn, cũng kể việc Andreas Seitz đặt năm ngàn bộ áo Trung Sơn cổ .

Sau đó hai bên thương lượng về lượng quần áo, màu sắc, kích thước, phương thức thanh toán, ký kết hợp đồng, v.v... bộ quá trình đều tiến hành sự phiên dịch của Tần Song Song.

Andreas Seitz ký xong hợp đồng, cất ba lô mang theo, tươi chào tạm biệt Tần Song Song, do phiên dịch lúc nãy dẫn dạo phố Hải Thành.

Nơi đó đặc sắc, bên trong cũng đủ loại thức ăn vặt, đều là hàng hiệu do thầy đầu bếp của khách sạn quốc doanh , thích hợp cho các bạn ngoại quốc thưởng thức.

Tin rằng Andreas Seitz nhất định sẽ thích.

Trước khi , Andreas Seitz đưa cho Tần Song Song một tấm danh của , đó điện thoại nhà riêng và công ty, hy vọng Tần Song Song sang Đức, nhất định tìm .

Tần Song Song hai tay đỡ lấy, nghiêm túc xem xét, bỏ túi, tiễn khỏi xưởng may.

Trương Đức Văn theo phía , thấy , mới thở phào một dài.

“Trời ơi! Rốt cuộc cũng , hai ngày nay khiến cuồng chóng mặt, sắp chống đỡ nổi.”

Lời dứt, liền cảm thấy lạnh toát, đầu , thấy ánh mắt Tần Song Song trở nên âm trầm, khóe miệng còn nở một nụ mơ hồ khó nắm bắt.

“Cô Tần! Cô đừng như , ghê lắm.” Trương Đức Văn dám đối diện với Tần Song Song, mặt , trong lòng vô cùng hư, “ thừa nhận, hôm nay mời cô đến, đúng là chút tư tâm nhỏ, nhưng thật sự bất lực.

Cô mà tới, ai thể giải quyết Andreas Seitz. Tiếng Đức, cả Hải Thành cũng tìm một , vất vả lắm mới tìm một , chỉ là loại nửa vời.”

Tần Song Song chằm chằm Trương Đức Văn, lạnh lùng hỏi: “Vậy ? Tại trong điện thoại nhắc tới chuyện ? Sợ đến?”

 

Loading...