Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 132: Châu Châu! Cái gia bản của mẹ đều bị mày vét sạch rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Thế Quang giơ tay biểu thị ý kiến: "Không thể ngoài vay tiền, mất mặt lắm. Tiền nhà đưa, thể để chuyện lan truyền khiến hoang mang.

Nếu các quân tẩu khoản tiền bồi thường hồi kết, nhận việc thủ công nữa, ai nấy đều sẽ oán hận Châu Châu đến c.h.ế.t. Để phòng ngừa sinh sự, giải quyết thật nhanh."

Vương Đại Lệ vẫn đau xót: "Thiên Hà! Vậy thì cứ như , tiền coi như là nhà cho vay, chứ thể trả cho ! Đó là tiền để dành cho em trai con, nó lấy vợ cần dùng đến."

Trần Châu Châu thầm lạnh nhạo: Hồi kết hôn dùng tiền lương tích góp , nhà bỏ một xu. Em trai còn đang học, để dành cho nó sáu ngàn tệ vốn lấy vợ, thật là trọng nam khinh nữ quá đáng.

Tiền đến tay , trả trả đều do quyết định, Dương Thiên Hà đồng ý cũng vô dụng.

Sáng hôm , Vương Đại Lệ đau xót cầm sổ tiết kiệm đến hợp tác xã tín dụng trong thị trấn, rút bộ tiền trong đó , tổng cộng hơn sáu ngàn một chút.

Số nhiều hơn đó là tiền lãi.

"Châu Châu! Cái gia bản của đều mày vét sạch , đây là tích cóp cả đời của và ba mày, mày lấy trả cho đấy." Nhìn tiền trong tay con gái, mắt Vương Đại Lệ đỏ hoe.

Dành dụm cả đời khổ sở, cuối cùng cũng tích góp chút gia bản, con gái vung kéo, một cái phá sạch sành sanh.

Lòng bà như trống rỗng, gió lùa , lạnh toát, lạnh buốt.

Trần Châu Châu kiên nhẫn bà, kiên nhẫn : "Được , chỉ sáu ngàn tệ thôi ? Sau con trả, nhất định trả cho ."

Nói xong, cô bỏ tiền túi xách, bước khỏi cửa hợp tác xã tín dụng, sang trường học đối diện tìm Tần Song Song.

Vương Đại Lệ theo, ở cửa hợp tác xã tín dụng đợi.

Tần Song Song đang lên lớp, Trần Châu Châu dùng một bao t.h.u.ố.c lá mua chuộc ông bảo vệ trông cổng, dỗ ông thả , dò hỏi phòng học Tần Song Song đang dạy là phòng nào, nhanh chóng bước .

nhanh chóng giao tiền cho Tần Song Song, để tránh tiền để trong tay lâu nỡ.

Càng xem Tần Song Song lúc lên lớp trông thế nào, lẽ lừa gạt học sinh? Cô thực sự tiếng Anh?

Đến cửa phòng học lớp 12, từ xa thấy Tần Song Song dùng tiếng Anh lưu loát, trơn tru giảng bài cho học sinh, Trần Châu Châu gần, lúc thấy Tần Song Song đang tiếng Anh bảng đen.

Một viên phấn nhỏ trong tay cô trở nên vô cùng linh hoạt, xoạt xoạt xoạt một tràng ký tự tiếng Anh mà cô hiểu.

Có học sinh phát hiện cô, dậy báo cáo với Tần Song Song, bộ quá trình cũng bằng tiếng Anh, Trần Châu Châu hiểu, đang thò đầu thò cổ, Tần Song Song đầu thấy cô.

Cô đặt sách giáo khoa trong tay xuống, dặn dò học sinh vài câu, mở cửa bước .

Ngạc nhiên Trần Châu Châu, một chút biểu cảm: "Tìm ? Mang tiền đến?"

Trần Châu Châu đáp, lấy tiền từ trong túi vải quân dụng , đưa cho Tần Song Song: "Đếm , sáu ngàn tệ, thiếu một xu."

Tần Song Song nhận, dây buộc tờ tiền vẫn còn, hẳn là một ngàn một bó, đủ sáu bó.

"Không cần đưa cho , cô với đến hợp tác xã tín dụng, mở một tài khoản gửi , tiền sẽ qua tay, đây tiền của ."

ngốc thế, Trần Châu Châu mưu mô xảo quyệt, gì với tiền bên trong? Trực tiếp dẫn cô đến hợp tác xã tín dụng hơn .

Tiền qua tay, trực tiếp gửi sổ tiết kiệm, nhiều ít cũng liên quan một xu đến cô.

Trần Châu Châu nhướng mày: "Không tin ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-132-chau-chau-cai-gia-ban-cua-me-deu-bi-may-vet-sach-roi.html.]

Tần Song Song ý vị sâu xa cô một cái, trong lòng nghĩ, còn nữa ? Thái độ của lẽ nào đủ rõ ràng?

Trên miệng hờ hững trả lời hai chữ: "Không ."

Nói xong cũng cô, dẫn cô khỏi cổng trường, hướng đến hợp tác xã tín dụng.

Vân Vũ

Sáu ngàn tệ thuận lợi gửi sổ tiết kiệm mới mở của Tần Song Song, xong xuôi, cô chào Vương Đại Lệ một tiếng, trở về phòng học tiếp tục lên lớp.

Mặc dù vẻ rườm rà, cũng chỉ vài phút.

Trong hợp tác xã tín dụng, gửi tiền ít, rút tiền càng ít hơn, nhân viên quầy quen với Tần Song Song từ lâu, việc đặc biệt nhanh.

Trần Châu Châu và Vương Đại Lệ đến cửa hàng của Lưu Thục Anh một lúc, mỗi ăn một bát bún nước trở về đơn vị.

Chiều tan học, Tần Song Song đến nhà Từ Ái Hoa thu hồi hàng hư hỏng, nhân tiện với cô .

"Sáu ngàn tệ tiền bồi thường của Trần Châu Châu đến nơi , ngày mai sẽ mang hàng hóa hư hại thương lượng giải quyết với trong xưởng."

Từ Ái Hoa bồn chồn lo lắng hỏi: "Xưởng thể sẽ cho thủ công nữa ? Thu hồi hợp đồng ký? Trần Châu Châu mà cầu xin cô ?"

"Chuyện cần cô cầu xin, cô hư hàng hóa, cứ theo giá mà bồi thường là ." Tần Song Song an ủi Từ Ái Hoa, "Tình hình của chị xưởng , sẽ thu hồi hợp đồng ký với chị . Chị Từ! Chị chỉ cần yên tâm phần việc còn ."

Nghe xong lời , Từ Ái Hoa trong lòng vô cùng ơn, vui mừng đến phát : "Biết , nhất định cố gắng từng món thủ công."

" chị Lư , chị là thủ công giỏi nhất trong các quân tẩu chúng . Hy vọng chị đều bình tâm tĩnh trí, tiếp tục cố gắng, công việc của , kiếm thêm nhiều tiền."

"Ừ!" Từ Ái Hoa đáp lời, trong mắt ẩn chứa tia nước mắt, mặt nở nụ , "Chị em! Lần chị thực sự cảm ơn em nhiều lắm. Nếu em, chị .

Lần chị ít lời về em, chị xin em, sẽ như nữa."

Tần Song Song bắt bẻ, mà bế lô hàng hai trăm chiếc lên: "Chị! Sau chị bận rộn lắm, thời gian khắp nơi chuyện phiếm ."

Từ Ái Hoa Tần Song Song đang giữ thể diện cho , lập tức to: "Ha ha ha! , chị bận kiếm tiền đây, còn rảnh khắp nơi lang thang."

" , kiếm tiền là quan trọng nhất." Tần Song Song ôm đồ vật bước về phía , Từ Ái Hoa kiên quyết tiễn cô cửa, "Phụ nữ chỉ cần trong tay tiền, trong lòng sẽ hoang mang.

Trẻ con năm mới quần áo mới, kẹo bánh, học, no bụng, hơn suốt ngày rảnh rỗi việc gì chỉ bàn tán . Chị Từ là hiểu chuyện, chắc chắn hiểu lời ."

"Vâng, chị hiểu , nhất định sẽ chăm chỉ kiếm tiền."

Cô vốn lo lắng Trần Châu Châu chịu đưa tiền, khiến cô mất việc . Tối qua cô ngoài chuyện với ít các chị về việc Trần Châu Châu hư hàng hóa của cô, nhưng phản ứng của các chị khá bình thường, quá kịch liệt.

Đi một vòng bên ngoài, căn bản thấy một ai bàn tán chuyện , đều đang bận rộn với công việc trong tay, thực sự tinh thần để quản chuyện của khác.

May mà Phó Sư trưởng họ Trần là hiểu chuyện, Trần Châu Châu trả tiền bồi thường nhanh chóng như , nhất định là do Phó Sư trưởng họ Trần quyết định.

Tiếc là ông dạy con gái, dạy một đứa chuyên gây họa, vẫn nên tránh xa cô !

Không chỉ cô nghĩ , các chị trong khu gia đình quân nhân, cứ tính một là một, tất cả đều nghĩ như .

Người đàn bà Trần Châu Châu đó thật đáng sợ, động một tí là dùng âm mưu thủ đoạn với khác, thể quan tâm đến cô thì cố gắng ít quan tâm, để khỏi chỗ nào mắc tội với cô , khiến cô điên cuồng phá hủy hàng hóa của .

 

Loading...