Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 127: Từ Ái Hoa! Cô điên rồi? Sao lại đánh tôi?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hãy nhắc nhở các chị em tẩu t.ử khác trong khu gia đình, tuyệt đối đừng chơi chung với loại mặt một lòng mặt một ý , nếu sẽ họ đ.â.m lưng.
Cô chính là một ví dụ sống.
“Á! Từ Ái Hoa! Cô điên ? Sao đ.á.n.h ?”
“Tại ư? Trong lòng cô chút suy nghĩ nào ? Phá hủy hàng của giả vờ như chuyện gì? Không thể nào!”
Hai phụ nữ đ.á.n.h , các chiến sĩ gần đó trông thấy cũng tiện lao can ngăn, chỉ thể chạy gọi Dương Thiên Hà và chồng của Từ Ái Hoa đến.
Dương Thiên Hà đang xem tài liệu, một tiểu chiến sĩ chạy báo cáo: “Dương Doanh trưởng! Anh ngoài một chút ! Đồng chí Trần chị Từ đ.á.n.h .”
Từ từ cất tập tài liệu tay, nhắm mắt để bình tâm một lúc, Dương Thiên Hà mới giận dữ dậy bước ngoài.
Anh cũng rốt cuộc Trần Châu Châu gây chuyện gì, tại khắp nơi gây sự với các chị tẩu tử.
Đầu tiên là Tần Song Song, giờ biến thành Từ Ái Hoa, cưới một vợ gây họa như , thật sự là mất hết thể diện.
Chồng của Từ Ái Hoa vợ đ.á.n.h với Trần Châu Châu, chạy ngoài nhanh, trong lòng rõ, sức vợ lớn, Trần Châu Châu trăm phần trăm là đối thủ.
Đến hiện trường thấy, Trần Châu Châu chỉ đ.á.n.h thâm tím mặt mày, tóc cũng giật tung, bù xù như một cái tổ quạ.
“Em buông tay !” Người đàn ông kéo Từ Ái Hoa dậy, lôi sang một bên, hạ giọng hỏi, “Sao đ.á.n.h ? Không bảo đừng trêu chọc cô ?”
Từ Ái Hoa bệt đất, vỗ đùi lóc: “ sống nổi nữa , Trần Châu Châu đến nhà , phá hủy hết hai trăm bộ hàng xong, mà ký hợp đồng , hủy hàng thì bồi thường gấp đôi, lấy gì mà đền.”
Chồng cô thấy cô như , cô nhịn nữa, cũng ngăn cản. Chuyện sớm muộn gì cũng sẽ lộ , Trần Châu Châu thật sự quá đáng.
Khi Dương Thiên Hà chạy đến nơi, thấy chính là lời than của Từ Ái Hoa, chạy tới đỡ Trần Châu Châu dậy: “Châu Châu! Em thật sự phá hủy hàng của chị Từ ?”
“Em .”
Mắt Trần Châu Châu sưng húp, tóc xõa tung, mặt đầy những vết bàn tay đỏ hỏn, trông vô cùng t.h.ả.m hại, khác với vẻ lạnh lùng cao quý, ngước mũi ngày thường.
Chẳng khác gì những đàn bà quê mùa cấu xé lẫn , Dương Thiên Hà một nữa cảm thấy mù quáng.
“Cô .” Từ Ái Hoa ở bên cạnh dậy, run run giơ một ngón tay, chỉ Trần Châu Châu, “Sáng nay cô đến nhà tìm chuyện, tưởng cô sẽ ở nhà lâu, nên để hai trăm bộ hàng chuẩn sẵn sàng để giao sang một bên, chuyện với cô, cô Tần Song Song.
phòng trong một lúc, ngoài thì cô , lúc đó để ý, càng nghĩ rằng cô sẽ tay với hàng của .
Cả ngày hôm nay, ngoài chồng con về nhà, thì ngoài nào nhà , cô là duy nhất.”
Trần Châu Châu ưỡn cổ, c.h.ế.t nhận: “Cô bậy, cô thấy tay phá hàng của cô ? đến nhà cô tìm cô, nhưng phá hủy hàng của cô.”
Cô giọng chắc nịch, vẻ đường đường chính chính, hãm hại, khiến ai thấy cũng cảm thấy Từ Ái Hoa oan uổng cho cô .
Từ Ái Hoa đang tìm chuyện, gây sự.
Cô tức điên lên, Trần Châu Châu dạng , cô dám tay, mà trong tay chứng cứ, khó để bắt cô nhận tội.
hai trăm bộ hàng chuyện nhỏ, cô báo lên phòng bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-127-tu-ai-hoa-co-dien-roi-sao-lai-danh-toi.html.]
“Cô tính toán kỹ thật, Trần Châu Châu! Cô là , cô dám mà dám nhận.” Từ Ái Hoa hối hận, “ sẽ báo lên phòng bảo vệ, nếu Sư bộ chúng giải quyết , sẽ báo lên Quân bộ, cái vụ oan ức ngậm tăm chịu .”
Vân Vũ
Chồng của Từ Ái Hoa lên tiếng, cũng cảm thấy Trần Châu Châu quá nước lấn tới. Hình phạt mới ban xuống bao lâu, bắt đầu gây chuyện, cứ thế , khu gia đình sẽ lúc nào yên .
Cứ báo lên Quân bộ thì báo ! Lần ngậm đắng nuốt cay họ chịu, nếu xảy chuyện lớn hơn thì ? Họ chịu nổi nữa ?
Dương Thiên Hà đưa chuyện lên Quân bộ, lập tức tìm cách hòa giải: “Chị Từ! Chuyện nghĩ đừng nên to lên nhé? Chị xem thế ? Hai trăm bộ hàng cần bồi thường bao nhiêu tiền, hai nhà chúng mỗi bên chịu một nửa...”
“Anh bậy!” Trần Châu Châu dùng sức đẩy Dương Thiên Hoa một cái, “Tình hình thế nào còn rõ mà đòi bồi thường cái gì? Em phá hàng của cô , đó là do cô tự phá, hoặc là lúc nhận về hỏng .”
Từ Ái Hoa nheo mắt, cảm thấy khả năng vu oan giá họa của Trần Châu Châu thật là cao tay. Đây là định đổ hàng hóa hỏng lên đầu Tần Song Song? Chính xác hơn là đẩy cho nhà máy quần áo?
“Buồn thật, Trần Châu Châu! Cô coi là ngốc , chứ thể cho rằng nhà máy quần áo cũng ngốc chứ? Hàng của họ giao đến thể hỏng ? tự tay từng bộ một, hỏng lẽ ?”
Trần Châu Châu: “...”
Đồ ngốc, đang giúp cô tìm lý do để chối tội, cô thuận theo ý ? Tại cứ trái ? Tìm phiền phức của Tần Song Song ? Cứ tìm gì?
“Vậy thì cô cũng thể là phá hủy hàng của cô, còn đ.á.n.h một trận. Từ Ái Hoa! sẽ đến phòng bảo vệ tố cáo cô.”
“Được, chúng hãy cùng .” Từ Ái Hoa cũng sợ, bước tới định nắm cánh tay Trần Châu Châu, “Lại đây, cô với .”
Dương Thiên Hoa bó tay, chỉ thể tìm Trần Thế Quang, chuyện của Trần Châu Châu giải quyết nổi, tìm nhạc phụ giải quyết.
Trần Thế Quang trong văn phòng xong lời của con rể, nửa ngày lên tiếng, cuối cùng vẫy tay với Dương Thiên Hoa: “Châu Châu là vợ của , chuyện của cô quản , tự giải quyết .”
Lần tự ý sửa chương trình, khiến ông mất mặt ở Quân bộ , mới bao lâu gây một đống chuyện, ông thực sự thèm để ý nữa.
Con gái lấy chồng , dù xảy chuyện gì, cô cũng nên tự gánh chịu.
Nhân viên phòng bảo vệ đến điều tra, Từ Ái Hoa kể đầu đuôi sự việc, Trần Châu Châu như lợn c.h.ế.t sợ nước sôi, cố chấp khẳng định cô phá hủy hàng hóa, nhân chứng thứ ba.
Việc mắt chỉ thể bất đắc dĩ kết thúc.
Tần Song Song từ trường học trở về chuyện hai trăm bộ hàng của Từ Ái Hoa phá hủy, chỉ là cô bất kỳ biểu hiện gì, vẫn sống cuộc sống của riêng .
Cô rõ, Trần Châu Châu dám công khai tay, chắc chắn là để bất kỳ manh mối nào cho bản . Thật đáng thương cho Từ Ái Hoa, một lòng chân thành cho như nước đổ đầu vịt.
Cả khu gia đình, chỉ cô là thiết với Trần Châu Châu nhất, ngờ cô tính toán.
Trước đây, cô đề cập tình hình của Từ Ái Hoa với Trương Đức Văn, Trương Đức Văn với cô: “Không , lô hàng tiếp theo sẽ chuẩn nhiều hơn một chút, nếu thật sự phá hủy, vẫn còn hàng tồn kho để bù .”
Chỉ là hàng tồn kho bên Trương Đức Văn đủ hai trăm bộ .
Dù đủ , nên bồi thường tiền thì bồi thường, cô sẽ mềm lòng, tất cả đều tuân theo thỏa thuận.
Hơn nữa, tiền là bồi thường cho nhà máy, liên quan gì đến cô.
Từ Ái Hoa đấu Trần Châu Châu , đó đều là chuyện của cô .