Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 126: Cô ta đây là chặn đứt đường kiếm cơm của tôi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Ái Hoa cảm thấy thật là ngu ngốc, đến cả tâm địa độc ác của Trần Châu Châu mà cũng .

"Đường kiếm sống của các chị tẩu tẩu thì liên quan gì đến cô ? Tâm tư của cô em vẫn hiểu ? Cô tức tối vì Phó Trung đoàn trưởng Thẩm cưới cô , mà cưới Tần Song Song hiện tại.

Tần Song Song ưu tú như , chỗ nào chỗ nấy đều hơn hẳn cô , đàn ông cô cưới mà Tần Song Song thèm lấy, cô cam tâm? Có thể nghĩ đủ cách để khiến cô hổ ?"

"Chả trách mỗi gặp , cô đều thích Tần Song Song." Từ Ái Hoa chợt hiểu , Trần Châu Châu đang lợi dụng cô, "Thì ý đồ khác, nhưng cô nhắm cái gì? Có bản lĩnh thì cô trực tiếp tìm Tần Song Song chứ!"

"Bảo em ngu em còn chịu nhận." Người đàn ông của Từ Ái Hoa bất mãn vợ , "Trong cả khu gia binh, ngoài em , còn ai thèm đếm xỉa đến cô ? Cô từng đếm xỉa đến ai?

Chẳng em là miệng rộng, thích chuyện phiếm ? Cô tìm em thì tìm ai? Cô dám công khai trắng trợn tìm Tần Song Song ? Ngoài việc nhắm em , cô còn thể thông qua ai để hại Tần Song Song c.h.ế.t chứ?"

Từ Ái Hoa im bặt, cúi đầu, đỏ mắt: "Vậy thì ? Hủy hoại hai trăm kiện hàng, tiền bồi thường là một khoản nhỏ.

hại Tần Song Song thì liên quan, nhưng ít nhất cũng đưa tiền bồi thường cho chứ. Chỉ cần bỏ tiền bồi thường, cô hủy bao nhiêu kiện cũng liên quan gì đến ."

"Nói bậy." Người đàn ông tức giận đến c.h.ế.t, "Em tưởng rằng bỏ tiền bồi thường là thể yên vô sự ? Chỉ cần em hư hỏng hàng hóa một , em đừng hòng nhận việc nữa.

Trên thỏa thuận rõ ràng ràng, chỉ cần phát hiện hư hỏng, sẽ lập tức chấm dứt quan hệ hợp tác giữa hai bên."

"Cái gì?" Nghe xong lời chồng, Từ Ái Hoa thể nào yên nữa, "Trên thỏa thuận thật sự như ?"

"Ừ!" Người đàn ông gật đầu, "Hợp đồng do bên phía xưởng đưa , tất cả rủi ro đều tính toán kỹ. Hôm nay hàng hóa của em hư hại, nhận hàng căn bản là thể."

"Cô ... cô ... cô đây là chặn đứt đường kiếm cơm của ." Từ Ái Hoa thể yên, " tìm cô , cô thể đối xử với như ."

"Em đây." Anh chồng nắm chặt lấy phụ nữ bốc đồng, ấn cô xuống ghế, "Bây giờ em thì tác dụng gì? Cô thể nào thừa nhận , em bằng chứng để chỉ ."

"Vậy thì ?"

Từ Ái Hoa t.h.ả.m thiết, lấy tay bịt miệng, vai run lên từng hồi, dám to, sợ ảnh hưởng .

"Làm , cái nỗi oan ức thể chúng nuốt trôi thôi."

Người đàn ông vợ , trong lòng cũng dễ chịu. Vợ đúng là khuyết điểm, nhưng mẻ công việc thủ công một cách hết sức nghiêm túc.

Mỗi ngày đều tính toán xem kiếm bao nhiêu tiền, khi nhận tiền sẽ mua gì cho con cái, mua sắm thứ gì cho gia đình.

Cả nhà lớn chỉ trông chờ tiền lương của để sống, kỳ thực cũng chật vật lắm, thêm thu nhập, cũng giống như các đồng đội khác, trong lòng đều ơn vợ của Phó Trung đoàn trưởng Thẩm.

Trần Châu Châu thực sự đáng ghét, cô so sánh năng lực với , nên chọn vợ tay.

"Em đừng nữa, tối nay đến nhà Phó Trung đoàn trưởng Thẩm, đem chuyện rõ với vợ , xem biện pháp khắc phục gì . Nếu thực sự , thì thế nào cứ thế, ai bảo chúng thiệt lý. Em về , thành nốt phần còn ."

Từ Ái Hoa xong, gì, gật đầu, dậy trở về.

Vô tình , đường , cô gặp Trần Châu Châu.

như chuyện gì chào hỏi Từ Ái Hoa: "Chị Tẩu Từ! Chị đến doanh trại gì thế? Ái chà! Sao chị ? Xảy chuyện gì thế? Có khó khăn gì cứ với em, em giúp nhất định sẽ giúp."

Trước thấy Trần Châu Châu quan tâm hỏi han ân cần như , Từ Ái Hoa sẽ cảm thấy cô đối xử với , cho thể diện. Lúc thấy, chỉ cảm thấy buồn nôn.

Nụ mặt rõ ràng ánh lên vẻ giả tạo, tại đây cô nhận ?

Người đàn bà đáng ghét , thực quá xa, chả trách trong khu gia binh ai thèm chuyện với cô . Các chị tẩu tẩu con mắt tinh tường, sớm sự đạo đức giả của cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-126-co-ta-day-la-chan-dut-duong-kiem-com-cua-toi.html.]

Chỉ cô là ngu ngốc xoay quanh cô , kết quả là c.ắ.n một phát thật đau, hủy hoại con đường kiếm tiền của cô.

Vân Vũ

Không gặp mặt , Từ Ái Hoa còn thể kìm nén sự phẫn nộ trong lòng.

Gặp mặt , đặc biệt là thấy nụ lộ rõ mặt Trần Châu Châu, cô cảm thấy đó đang chế nhạo .

Cô kìm nén đôi tay đang ngứa ngáy đ.á.n.h , Từ Ái Hoa đầu , đếm xỉa đến Trần Châu Châu, nhưng chặn .

"Chị Tẩu Từ! Tại đến cả chị cũng thèm đếm xỉa đến em? Em gì chị ?"

Từ Ái Hoa: "......"

Mày còn mặt để hỏi? Mày gì tao? Mày xem mày gì tao? Mày hại tao t.h.ả.m , nếu tao nhận việc thủ công nữa, tao sẽ ngày ngày theo sát mày. Lợi dụng cái tật miệng rộng của tao, khiến mày thể ở trong khu gia binh.

Không đếm xỉa đến cô , Từ Ái Hoa gạt cô sang một bên, là do sức cô quá mạnh, là Trần Châu Châu cố ý, "phịch" một tiếng ngã xuống đất.

"Chị Tẩu Từ! Chị thèm đếm xỉa đến em thì thôi, tại còn đ.á.n.h em?"

Sự vu khống trắng trợn khiến Từ Ái Hoa thể nhịn nổi, cô , ánh mắt sắc lạnh chằm chằm Trần Châu Châu.

"Mày cái gì? Tao đ.á.n.h mày? Tao đ.á.n.h mày lúc nào? Tao chỉ khẽ gạt mày một cái, mày tự vững ngã xuống bảo tao đ.á.n.h mày?"

Trần Châu Châu ôm lấy đầu gối đau do ngã: "Cái gì gọi là vững? Rõ ràng là chị đẩy , đầu gối trầy , đau lắm."

"Tao đẩy mày, là mày tự ngã, liên quan gì đến tao?"

Từ Ái Hoa cảm thấy Trần Châu Châu chính là thích diễn kịch, cô căn bản dùng sức, tự ngã một cái mà cũng thể trách đến đầu cô, thực là cố chấp.

Trần Châu Châu ngờ Từ Ái Hoa chuyện xông xáo như , lập tức nổi giận đùng đùng: "Sao liên quan gì đến chị? Chị đẩy ngã mà còn ? Chị Tẩu Từ! Bình thường hai chúng thiết, nhưng chị cũng thể vô cớ đ.á.n.h chứ?"

"Đánh ?"

Lẩm bẩm hai chữ , Từ Ái Hoa thể nào nhịn nổi sự phẫn nộ trong lòng nữa, giơ tay lên, vung cánh tay tròn trịa, dùng sức tát thẳng mặt Trần Châu Châu.

"Đét! Đét! Đét! Đét! Đét! Đét!"

tức điên lên, bất chấp tát mặt Trần Châu Châu ngừng, miệng ngừng c.h.ử.i mắng.

"Tao đ.á.n.h ? Đánh mày thì ? Mày đếch gì cả, bề ngoài thì tỏ với tao, lưng thì hủy hoại hàng hóa của tao. Nếu tao giao nổi hàng, mày cũng đừng hòng sống yên ."

Hàng hóa hủy thì thôi , còn cố ý ngã xuống để vu khống cô. Người nặn bằng đất cũng ba phần khí, dồn đến đường cùng, đừng là thỏ sẽ c.ắ.n , ngay cả cóc cũng sẽ c.ắ.n .

Một khi xé mặt, Từ Ái Hoa còn lo lắng gì nữa, tay cũng nặng nhẹ.

Mấy cái tát khiến mặt Trần Châu Châu đỏ ửng lên và sưng vù.

nghĩ thông , Trần Châu Châu quá đáng quá, dạy cho một trận thật đau, chừng còn hại nữa.

Chồng cô đúng là ở quyền Phó Sư trưởng họ Trần, nhưng trong quân đội chỉ mỗi cha của Trần Châu Châu là lãnh đạo, còn những lãnh đạo khác.

Đã xảy chuyện , cô cũng sợ, bắt nạt đến tận mặt , còn gì sợ nữa.

Việc hàng hóa hủy hoại nhất định tìm Trần Châu Châu cho rõ ràng, cho dù cô trốn tránh trách nhiệm cũng , cứ cho ầm ĩ lên, để đều .

 

Loading...