Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 122: Ngươi đúng là đồ ngốc, bị người ta bán rồi còn giúp họ đếm tiền
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:03:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe cô xong, các chị tẩu tẩu trong lòng yên tâm.
"Được, chỉ cần ký, sẽ ký. chữ, gọi nhà đến đây."
Mấy chị tẩu rời , ít dặn dò những gọi nhớ nhắn miệng thêm, gọi cả chồng của họ đến nữa.
Từ Ái Hoa cũng chữ, gọi chồng cô đến để giúp xem xét thỏa thuận.
Chồng cô xem xong, cảm thấy vấn đề gì, liền nhận lấy cây bút do Trương Đức Văn đưa, định ký tên và tên Từ Ái Hoa lên đó.
Trước khi ký, Tần Song Song ngăn : "Xin ! long trọng hỏi một câu, xem rõ nội dung thỏa thuận giấy ? Hàng nhận về, nếu hỏng thì bồi thường theo giá gấp đôi của nhà máy."
Từ Ái Hoa cho là đúng: "Biết , chúng nhận hàng là để kiếm tiền, để phá hoại. Muội ! sẽ vô cớ hỏng đồ ."
"Vậy thì ." Tần Song Song vẫn yên tâm, nhắc thêm một câu: "Lô hàng giá cao, vải quý, là hàng xuất khẩu, thật cẩn thận. Tẩu tẩu họ Từ! Chị đầu nhận hàng, khó tránh khỏi dặn dò thêm vài câu.
Hãy nhớ kỹ, bất kỳ ai bảo chị việc gì tổn hại đến hàng hóa, cũng đừng , nếu tiền bồi thường sẽ là nhỏ ."
Từ Ái Hoa sững , đó tỏ vui: "Tần Song Song! Ý cô là gì? Không tin tưởng ?"
Lư Hiểu Trân thấy bộ dạng ăn tươi nuốt sống của cô , lập tức chạy tới, chắn mặt Tần Song Song: "Chính là tin cô đấy. Mỗi chị tẩu tẩu chúng ở đây đều là tay nghề cũ qua, chỉ cô là tay mới, đương nhiên là yên tâm.
Đừng Song Song yên tâm, cũng yên tâm. Hàng đắt, hỏng những bồi thường theo giá, còn phạt thêm một phần, tổng cộng phạt hai phần. Muội thêm mấy câu là vì cho cô, cô còn hậm hực ?"
Chồng Từ Ái Hoa ẩn ý, kéo cô một cái, xin Tần Song Song: "Xin , sẽ để ý đến hành động của cô , yên tâm ! Nhất định sẽ hư hỏng hàng hóa."
Tần Song Song vẫy tay: "Là suy nghĩ quá nhiều, ngại thì thôi. Hàng là tìm đến, một tay gánh vác hai nhà, hi vọng các chị tẩu tẩu thể dựa đôi tay chăm chỉ của kiếm chút tiền sinh hoạt, cũng hi vọng thứ đều bình an thuận lợi.
Hàng hóa của từng nhà mang về nhà nấy, đều bảo quản , chỉ khi giao hàng mới tính là trút bỏ trách nhiệm. Tuyệt đối thể qua loa, đây đều liên quan đến tiền bạc cả."
Từ Ái Hoa Lư Hiểu Trân mắng cho một trận, im miệng, mang hàng về nhà.
Mặc dù miệng lưỡi cô kém cỏi, thích chuyện phiếm, nhưng học hỏi nhanh, tích cực, theo của nhà máy học mấy lượt là .
Người của nhà máy còn khen cô vài câu: "Chị tẩu tẩu đúng là đôi bàn tay khéo léo bẩm sinh, , chính là như , ."
Trên đường về, chồng Từ Ái Hoa liếc cô , răn dạy: "Từ giờ trở việc thì cứ ở nhà cho , đừng ngoài lắm lời, càng đừng trêu chọc Trần Châu Châu. Cô đang hậm hực phân cao thấp với vợ của Phó đoàn trưởng Thẩm đấy, ngươi đừng ngốc mà trở thành bia đỡ đạn cho ."
"Không đến nỗi !" Từ Ái Hoa cảm thấy chồng suy nghĩ quá nhiều, "Trần Châu Châu phân cao thấp với Tần Song Song, tìm gì?"
"Ngươi còn nữa?" Chồng cô tức điên lên, trừng mắt mắng nhiếc, "Lần mấy chị tẩu họ Lư Hải Thành về, là ngươi ở giữa truyền lời đồn thổi ? Làm ầm ĩ khắp nơi, còn kinh động đến cả nhân viên bảo vệ.
Tại cho ngươi nhận lô hàng đầu tiên, chính là vì cái miệng của ngươi gây họa. Đàn bà thích chuyện nhà nọ nhà cũng sai, nhưng phân biệt chuyện gì, và phân biệt với ai. Hãy nhớ kỹ, theo các chị tẩu tẩu cùng kiếm tiền, thì hãy khép miệng , ít chuyện."
Từ Ái Hoa cho là đúng: " cũng gì , chỉ là Trần Châu Châu với mấy chị tẩu họ Lư về khả năng lạc , theo lời cô mà vài câu, thể đổ hết lên đầu ?"
Chồng cô càng tức giận, chỉ thẳng mũi cô mắng: "Ngươi đúng là đồ ngốc, bán còn giúp họ đếm tiền."
Nói xong cũng thèm quan tâm cô nữa, mặt đen bỏ về nhà.
Từ Ái Hoa để ý, vác theo năm trăm sản phẩm hàng hóa, vui vẻ về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-122-nguoi-dung-la-do-ngoc-bi-nguoi-ta-ban-roi-con-giup-ho-dem-tien.html.]
Cô hỏi , xong một sản phẩm một hào năm, quy trình phức tạp, cũng tốn mắt, nhưng xong lô hàng thể bảy mươi lăm tệ.
Cô thành trong vòng một tháng, như coi như lương tháng của cô là bảy mươi lăm, so với tiền lương dạy của Tần Song Song còn cao.
Làm tròn , cô kiếm còn nhiều hơn cả trí thức.
Vân Vũ
Có việc để , Từ Ái Hoa như tiêm t.h.u.ố.c kích thích, tràn đầy sinh lực. Sư phụ từ nhà máy đến khen tay nghề thủ công của cô học nhanh, chỉ cần cô nhanh , tin là chị tẩu họ Lư sẽ dùng cô .
Lô hàng cô nhận , tết nhà cửa chật vật, tất cả trẻ con trong đại viện đều may quần áo mới, chỉ con nhà cô là .
Sau sẽ như nữa, cô nhất định sẽ nỗ lực , loại vải mới mà con nhà khác mặc nổi, con nhà cô cũng sẽ mặc .
Mang hàng hóa về nhà, Từ Ái Hoa rửa tay, còn bôi một ít kem dưỡng da Bách Tước Linh để mềm, sợ những vết nứt tay gai, sẽ rách vải.
Lô hàng là lụa, sư phụ trong nhà máy đặc biệt dặn dò, cẩn thận, sợi lụa vướng kéo đứt, nếu chất vải sẽ hỏng.
Vừa xuống bắt đầu việc, Trần Châu Châu tới.
Cô tươi rạng rỡ, vẻ mặt hiếu kỳ: "Chị tẩu họ Từ! Đây là công việc thủ công chị nhận về ? Nhìn bộ quần áo đắt nhỉ?"
"Ừ! Rất đắt, giá thuê cũng cao, xong một chiếc một hào năm."
Từ Ái Hoa chuyện với Trần Châu Châu, cảm thấy con gái Phó sư trưởng họ Trần vẫn hòa nhã, đối với cô cũng , xa như chồng cô .
"Chị nhận hàng, Tần Song Song khó chị ?" Trần Châu Châu tỏ hết sức quan tâm.
Nhắc đến chuyện , Từ Ái Hoa liền nổi giận: "Làm khó thì , chỉ là lảm nhảm một tràng dài những lời vô ích, như thể sẽ cố ý hỏng vải .
là như thế ? Hàng nhận về, chắc chắn sẽ cho , cố ý hỏng để gì? Chẳng là tự chuốc lấy phiền phức ?"
Trần Châu Châu: "..."
Không ngờ Tần Song Song còn khá thận trọng, sắp tay, nên bắt đầu cảnh giác ?
cảnh giác cũng vô ích, cô hại xử phạt, thì gánh chịu hậu quả trả thù.
" thấy cô chị thuận mắt, cô lảm nhảm với khác ?" Trần Châu Châu cố ý chia rẽ.
Từ Ái Hoa dừng , chắc chắn trả lời: "Hình như là ."
"Vậy thì cô là cố ý nhắm chị." Trần Châu Châu tiếp tục xúi giục, "Bởi vì chị với , cô thuận mắt, đương nhiên cũng chị thuận mắt. Chị tẩu! Chị tỉnh táo chút, đề phòng cô luôn luôn khó chị."
"Cô dám?" Giọng Từ Ái Hoa thô bạo hẳn lên, gằn giận dữ, "Chỉ cần , cô dựa cái gì mà khó ? Cô là quân tẩu cũng là quân tẩu, đều cùng một phận, chẳng ai cao quý hơn ai là mấy."
"Chính là đó." Trần Châu Châu thuận theo lời của Từ Ái Hoa tiếp tục PUA cô , "Mọi đều là quân tẩu, đều là đàn bà, cô hà tất khó chị?
Hai chúng với , đó là vì chúng hợp cạ, chuyện thể chung tiếng , cản trở gì đến cô ? Dựa cái gì mà chỉ riêng chị thì cô lảm nhảm? Chị tẩu! Sau gặp cô chị cứ coi như thấy, xem cô phản ứng gì."