Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 12: Hãy Nhớ Đến Tình Cảm Của Em Gái Dành Cho Anh
Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:37:45
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được !” Bác Tần tới chắp tay phía , liếc mắt Tần Lương một cái, cảnh cáo, “Đến huyện thì chăm chỉ học hỏi , học cho giỏi sẽ lợi cho cả đời đấy.”
“Vâng! Cháu nhất định sẽ chăm chỉ học.”
Tần Lương ngây thơ, trái tim trong lồng n.g.ự.c đập loạn xạ, ngờ em rể để học lái xe, đây chính là việc hằng mơ ước.
Từ nhỏ thích sách lắm, chỉ nghĩ lớn lên sẽ học lấy một cái nghề gì đó. Những nghề truyền thống như thợ mộc, thợ đá, thợ nề đều thích, chỉ học lái xe, nhưng khổ nỗi đường .
Cứ thế trì hoãn mãi, giờ tuổi cao hơn, kết hôn sinh con, dần dần cũng nguôi ngoai ý nghĩ đó. Không ngờ kết hôn xong, em rể cho một cơ hội trời giáng.
Sao thể trân trọng chứ?
Tần Giang hài lòng, quát lớn: “Nhớ kỹ đấy, đây là em rể tìm cho đấy, thì chuyện lành gặp hôm nay, nhất định nhớ ơn .”
Lý Uyên từ trong bếp nấu xong bữa sáng bước , cũng theo đó mắng mỏ: “Còn nhớ đến tình cảm của em gái dành cho nữa, nếu là chồng của nó, học lái xe, cánh cửa cũng .”
Tần Lương vội vàng gật đầu lia lịa: “Con nhớ , nhất định sẽ cảm ơn em gái và em rể thật nhiều.”
Tần Mộc bước tới, vỗ vai một cái: “Tam ca! Chúc mừng thực hiện ước mơ, hồi nhỏ luôn lái ô tô, lái máy bay, cuối cùng cũng thành hiện thực .”
Tần Phong, Tần Lĩnh cũng vây quanh , Tần Lương , trong các em, thể nhảy ngoài là chuyện .
Đồ đạc sắp xếp xong xuôi, Lý Uyên gọi Tần Song Song và Thẩm Thần Minh ăn sáng, rõ hôm nay họ sẽ rời , dù trong lòng đành lòng đến mấy, cũng gượng .
Đồ mà họ hàng bạn bè tặng của hồi môn cũng đóng gói xong, là những thứ như vải vóc, bông gòn, giày vải, tất... Lúc tặng của hồi môn về cơ bản đều là những thứ , ít tặng tiền.
Tần Song Song vốn mang , nhưng thuyết phục , đành để bà gì thì .
Đợi đến huyện sẽ tính tiếp, dù một lát nữa tam ca cũng theo.
Vải vóc, bông gòn những thứ đó cô thực sự mang theo, cô may quần áo, lấy vải gì?
Nhà đông con như , đứa nào cũng chắp vá đủ kiểu, để cho chúng mặc cũng .
Hay thì cho và mấy chị dâu may quần áo cũng , màu sắc và hoa văn của vải cô đều thích, cô lấy.
Vân Vũ
Ăn cơm xong, gia đình họ Tần khiêng đồ đạc chất lên xe Jeep ở đầu làng, chất đầy cả một xe.
Cả làng đều kéo đến xem, thật là vì Thẩm Thần Minh quá thiện, hôm qua uống rượu mừng nhiều chuyện với , chạm cốc, gần như từ chối ai.
Không uống bao nhiêu mà cứ như uống nghìn cốc say, uống hết đợt đến đợt khác, hề thấy chút dấu hiệu say xỉn nào.
Thẩm Thần Minh: “...”
Đừng hỏi, hỏi chính là do rèn luyện chuyên nghiệp mà .
Nghề nghiệp của khá đặc thù, thứ gì tạp nham cũng rèn luyện, lúc đầu chỉ uống một hai lạng rượu đỏ mặt tía tai, đầu óc cuồng.
Sau nhiều rèn luyện, khả năng chịu đựng chất cồn của cơ thể dần tăng lên, đừng là rượu gạo nếp, rượu khoai lang nông thôn, ngay cả Whiskey nước ngoài cũng thể tu một .
Người lì, sống vững.
Nhiều đồng nghiệp nước ngoài nể phục tửu lượng của , ai dám đọ với .
“Song Song! Đi ? Đi gấp , cả lễ mặt ngày mai cũng bỏ qua .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-12-hay-nho-den-tinh-cam-cua-em-gai-danh-cho-anh.html.]
“Nhìn kìa, ? Chồng Song Song là quân nhân, kỳ nghỉ hạn, lễ mặt chắc chắn đưa từ .”
“Lý Uyên và Tần Giang yêu quý Song Song như , lễ mặt quan trọng gì? Dù đưa cũng bảo họ mang thôi. Nhìn đống của hồi môn chất đầy xe kìa, đây mới chỉ là gom góp trong lúc vội vàng thôi đấy, nếu đủ thời gian chuẩn , chắc chắn còn nhiều hơn nữa.”
“Nhà họ Dương thật phúc, đến phút cuối, buông Song Song lấy, hai vợ chồng họ Dương chắc tức c.h.ế.t mất.”
“Thế thì cũng đành chịu, ai bảo họ quản nổi con trai chứ?”
Gia đình họ Tần đang bận bốc đồ lên xe, rảnh để ý đến lời đàm tiếu của ngoài.
Lý Uyên đưa cho con gái một gói khăn tay dày: “Song Song! Trong là tiền sính lý nhà trai đưa, cùng với một ít tiền linh tinh khác, con cất lấy. Ở bên ngoài, nhớ chăm sóc bản thật .”
Tần Song Song cầm lấy, cảm thấy nặng tựa ngàn cân, nhà khá giả gì, cha gả con gái, những giữ một xu, ngược còn lỗ thêm một con lợn, cùng gạo thóc rau củ.
“Mẹ!” Thẩm Thần Minh thấy, lấy gói khân tay trong tay Tần Song Song, đút cho vợ, “Song Song con, tiền và bố, ông cứ giữ lấy, cần thiết để con mang .
Về đơn vị, con sẽ giao sổ tiết kiệm, tem lương... cho con , nhà chúng con sẽ do con quản lý.”
Lý Uyên chịu, đút gói khăn tay cho Tần Song Song: “Thần Minh! Anh cho là của , cho là của , đây là chút tấm lòng của cha chúng .”
Tần Song Song nhận xong, đỏ mắt nhận lấy, sà lòng Lý Uyên: “Mẹ! Sau khi con , nhớ chăm sóc bản và bố thật , chăm sóc ông nội, cuối năm chúng con sẽ về một chuyến.”
“Ừ!”
Lòng con gái buồn bã, lòng Lý Uyên cũng dễ chịu, chỉ là con gái lớn gả chồng, con rể tuy đến đột ngột, nhưng cũng khá .
“Mẹ! Sau ở nhà, thì một chút, nổi thì nghỉ ngơi, đừng cố gắng quá, nhà đông lắm mà?” Tần Song Song an ủi, “Con mà con, còn nhờ đến giúp một tay nữa đấy.”
Bị con gái những lời ngại trêu chọc, Lý Uyên bật , trách móc búng nhẹ lên trán con: “Đứa bé , thật là kiêng kỵ, những lời như thế thể tùy tiện .”
Thẩm Thần Minh bên cạnh giải thích: “Mẹ! Song Song sai, con hai mươi tám tuổi , cũng nên con . Đợi khi nào con sẽ thư báo với nhà, và bố, ông ở nhà chờ tin lành nhé.”
Hai vợ chồng đồng thanh giữ miệng, Lý Uyên nên : “Hai đứa các con mới kết hôn, con cái con cháu, sợ thấy chê .”
Tần Song Song rốt cuộc là hiện đại, cảm thấy chuyện bình thường, mới phát hiện xung quanh đang bằng ánh mắt khác thường.
Lập tức cảm thấy hổ, mặt đỏ ửng, tối qua Thẩm Thần Minh còn bỏ lỡ cả đêm động phòng hoa chúc, thể con .
“Không sợ, chúng con kết hôn, đăng ký kết hôn , là vợ chồng hợp pháp, con là chuyện bình thường, cuộc đời viên mãn.”
Thẩm Thần Minh da mặt dày như thành trì, đại phương suy nghĩ trong lòng, chẳng cảm thấy gì cả.
Những phụ nữ xem náo nhiệt bên cạnh và ba chị dâu nhà họ Tần đều lén , cảm thấy đàn ông Tần Song Song tìm thật dám .
Giữa nơi đông , đến những chuyện mà mặt đỏ tim đập, đàn ông trong quân đội quả nhiên giống thường, đại phương, màu mè giả tạo.
Đồ đạc chất xong, Tần Lương theo đó lên xe , Thẩm Thần Minh khởi động xe, để động cơ khởi động .
Tần Song Song khoác tay Lý Uyên: “Mẹ! Một lát nữa con lên xe , , con là hướng tới cuộc sống , hãy chúc phúc cho con.
Mẹ xem bố và ông nội, mặt đều tươi hớn hở, cũng học theo họ, chúc phúc cho con nhé!”