Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 102: Thua rồi sống chết không chịu nhận đâu
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:37:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời thốt , tất cả trong văn phòng đều sửng sốt, ánh mắt đều đổ dồn về phía Dương Khai Phụng.
"Không chứ? Trong văn phòng chúng thể xuất hiện như ?"
"Cô Dương thật là lợi hại, việc gì cũng kín kẽ để lộ sơ hở, thật đáng khâm phục! Một giáo viên cấp ba, vì hủy bỏ thỏa thuận đ.á.n.h cược, thể dùng đủ thủ đoạn."
"Ghê thật, lén lút đổi chìa khóa ngăn kéo văn phòng của ? Thật khó tin là cô nghĩ chuyện đó."
Bản chất xa Trần Quân Quân vạch trần, mặt Dương Khai Phụng lúc xanh lúc đỏ, cô là do cô thì ? Chỉ cần cô tự miệng thừa nhận, thì ai cũng gì cô .
Hơn nữa, cô họ, sợ gì chứ?
"Trần Quân Quân! Đưa tờ giấy cho !"
Dương Khai Phụng một nữa bật dậy, giơ tay định giật lấy tờ giấy từ tay Trần Quân Quân đang giơ cao, tờ biên nhận một nữa cô lấy mất, xé nát, những mảnh giấy vụn vung vãi khắp sàn.
Tần Song Song trong mắt lộ vẻ khinh thường, bình thản Dương Khai Phụng, một lời, cô sớm kết cục sẽ là như .
Tư chất của Dương Khai Phụng kém, bằng cô luôn thích năng giọng điệu châm chọc như .
Cô yên tại vị trí của , lặng lẽ quan sát màn biểu diễn của cô .
Vu Na thấy cô bình tĩnh như , cũng theo đó bình tĩnh , chỉ là trong thâm tâm cực kỳ coi thường hành vi của Dương Khai Phụng.
Ban đầu chính cô sống c.h.ế.t đ.á.n.h cược với cô Tần, thua bắt đầu trò ma quỷ náo loạn, như thực sự thích hợp với vai trò thầy dạy dỗ khác.
Để cô giáo viên chủ nhiệm lớp 10, đừng để cô hư học sinh thì .
Xé xong tờ giấy, Dương Khai Phụng tóc tai bù xù, thêm đó đêm qua ngủ , quầng mắt thâm đen nặng nề, sắc mặt xanh xao, trông thực sự t.h.ả.m hại.
Tần Song Song liếc cô một cái, bình thản lên tiếng: "Xem cô Dương thực hiện thỏa thuận đ.á.n.h cược ."
" thì ?" Dương Khai Phụng dùng tay hấp tấp chải chuốt mái tóc rối bù, buộc bằng dây thun, đó xuống, "Không biên nhận, chia một nửa lương? Mơ ."
Trần Quân Quân xong lời , ha hả: "Ha ha ha! Cô Dương! Cô sẽ thực sự nghĩ rằng tờ giấy cô xé là tờ chúng ký tên chứ? Cô thật dễ lừa quá.
Đó cũng chỉ là tờ giả thôi, tờ thật giao cho hiệu trưởng , một nửa lương của cô e là tan thành mây khói ."
"Cái gì? Cô giao cho hiệu trưởng?" Dương Khai Phụng phắt dậy, giơ tay chỉ Trần Quân Quân, trừng mắt tức giận, " với cô thù oán gì chứ? Tại cô đối xử với như ?"
Trần Quân Quân vô tội lắc đầu: "Chúng thù oán, lúc đầu đề nghị tờ giấy giao cho bảo quản, thề sẽ hỏng việc .
nghiêm túc trách nhiệm như , là vì coi trọng vụ đ.á.n.h cược giữa cô và cô Tần. Hôm đó đột nhiên phát hiện chìa khóa khác đổi, liền cảm thấy tờ giấy nhất định cẩn thận cất giữ, nếu sợ sẽ hỏng chuyện của hai .
giao phó, trung thành với việc của , cẩn thận sợ sai, ? Chỉ sợ tờ giấy cánh mà bay, lúc đó cô tìm gây sự. nỗ lực bảo quản tờ giấy như , đều là để đảm bảo quyền lợi của cô tổn hại, cô thể với cô thù oán chứ?"
Dương Khai Phụng: "..."
Vậy là cô chuẩn nhiều tờ biên nhận giả để lừa gạt ? Khiến hổ hết đến khác? Còn là thù oán gì với ?
Các giáo viên trong văn phòng ăn ý lên tiếng, chờ đợi phần tiếp theo của Trần Quân Quân.
Tần Song Song cũng cảm thấy cô Trần thật bản lĩnh, đem tờ giấy đó giao cho Lý Duy Nhất? Vậy thì vụ đ.á.n.h cược của cô với Dương Khai Phụng nâng lên một tầm cao mới?
Vương Văn Lượng khuyên giải Dương Khai Phụng: "Biên nhận mà đến tay hiệu trưởng , lấy thì khó lắm. Cô Dương! xem cô cứ thực hiện thỏa thuận đ.á.n.h cược ! Cô mà trây ỳ với hiệu trưởng, sẽ chẳng kết quả ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-102-thua-roi-song-chet-khong-chiu-nhan-dau.html.]
Các giáo viên khác lượt sức khuyên nhủ, thực là vì Dương Khai Phụng bình thường năng châm chọc, khiến họ ý; lúc nếu đạp một chân thì thật với chính .
" đó! Cô đừng giữ tính ngang bướng nữa, hiệu trưởng là cấp trực tiếp của cô, cô chọc giận ông , quản lý cô chỉ là chuyện nhỏ như trở bàn tay."
"Cho dù họ cô ở Sở Giáo d.ụ.c cũng vô dụng, quan huyện bằng quan tại chỗ, họ cô cũng thể lúc nào cũng đến trường chúng bảo vệ cô ."
Vân Vũ
"Đánh cược thua , cô nhận thì ? Cho dù kiện lên Sở Giáo d.ụ.c thì cô cũng là thiệt thòi."
"Lúc đầu là cô đồng ý đ.á.n.h cược, cô Tần phụ lòng mong đợi của cô, giúp trường chúng giành giải thưởng lớn trong cuộc thi tiếng Anh, cô thể nuốt lời chứ?"
"Cứ như , còn ai dám đ.á.n.h cược nữa? Lúc đầu cũng chẳng cần thiết bắt chúng nhân chứng ký tên gì."
Dương Khai Phụng: "..."
Bắt các ký tên là để ngăn Tần Song Song nuốt lời, ngờ cô thực sự thể giành giải chứ?
" quan tâm, dù một nửa lương của cũng thể chia cho cô ."
Nói , Dương Khai Phụng liền dùng cách côn đồ. Cô tin, Tần Song Song dám ép cô đưa tiền.
Đang thì Lý Duy Nhất bước , tay cầm tờ giấy mà Trần Quân Quân đưa cho ông.
Vương Văn Lượng đặc biệt nhờ gọi ông đến, Dương Khai Phụng đang phát cuồng trong văn phòng, ông đến e rằng cách nào giải quyết chuyện .
"Cô Dương! Nếu cô học sinh và đồng nghiệp coi thường, thì cứ tiếp tục ăn vạ càn quấy ."
Lý Duy Nhất dò xét rõ lai lịch họ của cô , cũng chẳng xem cô gì, ông nghiêm nghị quở trách.
"Làm thầy dạy dỗ khác, điều quan trọng nhất là giữ chữ tín. Bản còn , thì thể ngay thẳng đòi hỏi học sinh ? hy vọng cô thể theo đúng thỏa thuận, thực hiện lời hứa của , nếu sẽ là thất tín với .
Khả năng giảng dạy của cô Tần đều thấy rõ, các hiệu trưởng của trường Trung học Số 1, Số 3 và Số 5 Hải Thành đều mời cô , nhưng cô đồng ý, các cô tại ?"
Miệng của tất cả các giáo viên đều vô hình há to, biểu lộ sự sửng sốt, cảm thấy cô Tần thật quá lợi hại, thể nhiều trường trung học ở Hải Thành tranh giành như .
cô , đó là tại ?
Mọi nín thở tập trung, bỏ lỡ lời tiếp theo của Lý Duy Nhất.
Nhìn thấy Dương Khai Phụng mặt lộ vẻ khinh thường, Lý Duy Nhất ánh mắt trầm xuống: "Bởi vì cô với hiệu trưởng trường Số 1 rằng, nếu cô , trường chúng sẽ giáo viên tiếng Anh cho cấp trung học phổ thông.
Các học sinh khóa sẽ thất bại ở môn tiếng Anh trong kỳ thi đại học, ảnh hưởng đến cả cuộc đời của chúng. Đừng nghĩ rằng họ cô ở Sở Giáo d.ụ.c là thể gì thì , hỏi qua , họ cô việc ở ban hậu cần của Sở Giáo dục.
Có chút quyền lực, nhưng lớn lắm. Lần giáo viên tiếng Anh cấp ba của chúng thể điều , đúng là do họ cô dàn xếp, do năng lực gì to tát, chỉ là tình cờ mà thôi."
Bản chất xa vạch trần, ánh mắt của các giáo viên Dương Khai Phụng đều đổi. Hóa họ cô chỉ là quản lý hậu cần, chẳng năng lực gì to tát.
Vậy mà còn suốt ngày năng chẳng ? Buồn lắm ?
Một kẻ quản lý hậu cần lẽ nào thể ảnh hưởng đến việc xét duyệt chức danh của họ?
Cáo mượn oai hùm.
Bị hiệu trưởng quở trách, phận họ vạch trần, Dương Khai Phụng lập tức cảm thấy còn chỗ nào để ẩn náu, cúi đầu gục xuống bàn việc thét lên.
"Hu hu hu! quan tâm, lương của thể chia một nửa , nhà ba đứa con nuôi, chồng chỉ là một kẻ vô dụng. Lương mà chia , cả nhà chúng sống đây?"
Lý Duy Nhất lạnh lùng hừ: "Đã , tại lúc đầu đ.á.n.h cược với ? Còn ký biên nhận? Thua sống c.h.ế.t chịu nhận? Nếu cô thắng thì ? Cô nhận nữa ?"