Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 86: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:41
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thứ Bảy, ngày ba mươi tháng Chạp, đây là một năm mà nhà họ Tống đoàn tụ đông đủ nhất, là một cuộc đại đoàn viên thực sự.

 

Lăng Tú Chi cho dì Lưu nghỉ phép, nên hôm nay chỉ bà và Nhạc Lâm tự xuống bếp, Vu Lan và Tô Thanh Ti giúp việc lặt vặt.

 

Tống Lâm Uyên thương vợ, tìm cớ gọi cô khỏi bếp, tự .

 

Căn bếp thường ngày trông khá lớn, hôm nay bày nhiều đồ, bốn ở trong đó vẻ chật chội. Tô Thanh Ti lúc phát hiện thể nữa.

 

Cuối cùng, một nhóm nữ giới trong phòng khách uống chuyện, còn Tống Lâm Uyên một trong bếp rán chiên.

 

“Tiểu Ngũ đúng là chiều vợ, nỡ để Thanh Ti đụng nước lạnh còn cố là ông cụ uống do con bé pha!” Vu Lan ai oán liếc Tống Tử Uyên một cái, khiến Tống Tử Uyên vẻ mặt khó hiểu.

 

“Mấy xem, đây chính là EQ!”

 

Vu Lan càng thêm buồn bực, đều là em, khác xa đến thế?

 

Mọi một trận ha ha!

 

Buổi trưa, Tống Lâm Uyên nấu cho một nồi mì, ăn kèm với tương ớt lấy từ gian , tiện lợi đơn giản.

 

Bữa cơm đoàn viên dọn buổi tối, công việc chuẩn gần xong từ buổi sáng. Tống Lâm Uyên dù cũng là đàn ông, Lăng Tú Chi ngại để xuống bếp, buổi chiều liền đuổi khỏi bếp, bảo chơi.

 

Lăng Tú Chi và Nhạc Lâm bận rộn cả buổi chiều một bàn đầy món ăn, món mặn món chay đủ cả. Nhạc Lâm khi chứng kiến sự vô tình của nhà ngoại thì càng trở nên thật thà hơn.

 

Trong ly của đàn ông là rượu trắng, trong ly của phụ nữ là nước ngọt ga. Đêm nay ông cụ Tống cũng vui, vui thật sự, vì mặt ông cũng một ly rượu.

 

Ăn tối xong, Tống Cảnh Uyên kéo các chị em sân đốt pháo chơi. Trước đây khi ở thôn Liễu Thụ, dân trong thôn cũng đốt pháo dịp Tết, nhưng đều đốt một tràng lúc mười hai giờ đêm, nên Tô Thanh Ti và những khác cũng theo thói quen của họ. Những mua nhiều pháo để đốt chơi như Tống Cảnh Uyên thì .

 

Trong các tiểu bối nhà họ Tống, Tống Tử Uyên thì chững chạc và trầm , Tống Lâm Uyên vì ký ức hai kiếp nên từ nhỏ đặc biệt hiểu chuyện, ngược Tống Cảnh Uyên từ nhỏ là một thằng nhóc nghịch ngợm, ít dẫn lũ trẻ trong đại viện chuyện .

 

Tô Thanh Ti hiếm hoi cũng khơi dậy tính nghịch ngợm. Đốt pháo là chuyện cô đầu tiên , lúc đầu sợ sợ, luôn cảm thấy dây cháy đến lúc nổ ngắn, nên khi châm lửa liền vội vàng chạy . Có mấy cô còn kịp châm lửa dây cháy chạy mất, khiến một trận .

 

Chơi một lúc, mấy thấy chán nên phòng khách chuyện với ông bà nội.

 

Tống Gia Văn Tống Lâm Uyên tài chơi cờ, nên kéo một bên đ.á.n.h cờ. Ông Tống, Tống Gia Vũ và Tống Tử Uyên xem, còn Tống Cảnh Uyên thì trò cho bà cụ Tống vui vẻ, khiến bà ngớt.

 

Khi tiếng chuông mười hai giờ đêm vang lên, Tống Cảnh Uyên xung phong đốt pháo. Lăng Tú Chi bếp nấu bánh chẻo, Nhạc Lâm cũng tự giác theo giúp đỡ.

 

“Á chà, cháu ăn đồng xu , năm nhất định phát tài lớn!” Tống Cảnh Uyên đồng xu hai phân trong tay, vô cùng mừng rỡ.

 

“Thằng ngốc, còn năm cái gì? Bây giờ qua mười hai giờ là năm nay chứ.” Lăng Tú Chi mắng.

 

“Con đấy, cũng còn nhỏ nữa, Tiểu Ngũ còn kết hôn , mỗi con là độc , mau tìm cho bà một đứa cháu dâu về đây!”

 

Bà cụ Tống quan tâm các cháu tiền đồ , bà chỉ bế chắt, cứ gieo hạt thật rộng, ai kết hôn thì sớm muộn gì cũng sinh chắt cho bà.

 

“Bà nội, bà cứ giục cháu mãi, chị hai và chị tư còn kết hôn mà!” Tống Cảnh Uyên phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-86.html.]

 

“Chị hai và chị tư của con là con gái, ở nhà còn hưởng hết phúc ! Sớm gả sang nhà gì? Suốt ngày bà chồng em chồng, nồi niêu xoong chảo bao nhiêu cực khổ?” Không thể bà cụ Tống cởi mở và tầm xa.

 

Tống Nguyệt Khê và Tống Nguyệt Minh nhanh chóng nịnh nọt, mỗi gắp một chiếc bánh chẻo cho bà cụ Tống, chỉ thiếu nước hô to “Bà nội minh!” Đồng thời còn quên lườm Tống Cảnh Uyên một cái thật mạnh.

 

Tống Cảnh Uyên sờ sờ mũi, xem đắc tội với chị hai và chị ba .

 

Nhà họ Tống thói quen canh giao thừa, khi ăn bánh chẻo xong, các trưởng bối sẽ phát bao lì xì cho con cháu. Tống Lâm Uyên và Tô Thanh Ti nhỏ nhất, thu hoạch một đống bao lì xì, bao gồm cả của các chị, khiến Tô Thanh Ti tủm tỉm khi về đến phòng.

 

“Đồ mê tiền!” Tống Lâm Uyên chấm nhẹ mũi cô.

 

“Ừm, em thích cảm giác nhận bao lì xì, nó em cảm thấy nhiều quan tâm đến em.”

 

Kiếp Tô Thanh Ti cũng là con một, cơ thể cha cô , sớm qua đời, đó chỉ còn cô giữ gìn khối tài sản lớn cha để , mỗi khi đến ngày lễ cô cảm thấy đặc biệt cô đơn.

 

Kiếp , cô đủ cả cha lẫn , yêu, và một đại gia đình yêu thương .

 

Mùng một Tết, nhiều gia đình trong đại viện sẽ đến nhà chúc Tết. Lăng Tú Chi dậy sớm nấu bánh chẻo chay, ăn sáng xong liền chờ khách đến.

 

Chẳng mấy chốc, những trong đại viện dẫn con cháu đến nhà. Lại là một màn khen ngợi lẫn về con cái, con gái nhà ai xinh , con trai nhà ai đơn vị , tất nhiên Tô Thanh Ti cũng nhận một làn sóng lời khen.

 

Ban đầu, những trong đại viện Tống Lâm Uyên kết hôn ở quê, còn tiếc nuối, một xuất sắc như cưới một cô gái quê mùa chứ?

 

Sau khi Tống Gia Vũ thương, họ trở về, nhiều thấy Tô Thanh Ti từ xa, cảm thấy Tống Lâm Uyên sắc cho mờ mắt, đó cả hai cùng thi đỗ đại học, nhưng đại học dễ thi đến thế ?

 

, hôm nay nhiều đến, một phần lớn trong đó là để xem cô con dâu nhà quê của nhà họ Tống đó.

 

“Ôi chao, đây là Hữu Dung của nhà họ Sở ! là con gái mười tám tuổi đổi rõ rệt, càng lớn càng xinh !” Bà cụ Tống kéo một cô gái mười tám, mười chín tuổi trái .

 

“Cháu chào bà Tống! Khoảng thời gian cháu bận ôn thi đại học nên đến thăm bà , bà giận cháu chứ ạ?” Sở Hữu Dung trả lời một cách tự nhiên và hào phóng.

 

“Thật vất vả cho cháu , bà bà nội cháu cháu thi đỗ Đại học Sư phạm ở Kinh đô, là một đứa trẻ giỏi giang tiền đồ.” Bà Tống gật đầu.

 

Cách đây lâu, nhà họ Sở mở tiệc lớn đãi khách để mừng con gái đỗ đại học, cả đại viện ai cũng .

 

“Anh Lâm Uyên, về mà tìm chúng cháu chơi. Cháu dì Nhạc thi đỗ ngành tài chính của Đại học Kinh đô, thật là quá giỏi. Chị dâu ạ? Chị thi đỗ trường nào ? Điều kiện dạy học ở quê kém, thi đỗ cũng , đến lúc đó để bác Tống tìm cho một trường bổ túc, năm thi chắc chắn sẽ đỗ thôi.” Sở Hữu Dung giả vờ vô tình nhắc đến Tô Thanh Ti.

 

Mèo Dịch Truyện

Mắt Tống Lâm Uyên khẽ lóe lên, liếc Nhạc Lâm, thấy vẻ mặt lúng túng của bà thì Tống Lâm Uyên còn gì hiểu.

 

Người của chỉ với khác là thi đỗ Đại học Kinh đô mà tuyệt nhiên nhắc đến việc vợ cũng thi đỗ Đại học Kinh đô.

 

Tống Lâm Uyên khóe môi khẽ cong lên : “Vợ cũng thi đỗ ngành tài chính của Đại học Kinh đô giống , hơn nữa, bố vợ là giáo sư Đại học Thanh Hoa, thời cấp ba của cô là học ở Kinh đô.”

 

Sở Hữu Dung ngẩn , đó lập tức : “Ôi chao, chị dâu thật lợi hại.”

 

Sau đó cô liền sang nũng nịu với bà cụ Tống, nhưng sắc mặt bà cụ Tống rõ ràng nhạt .

 

 

Loading...