Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 81: ---Trở về Kinh Thành

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các thanh niên trí thức nhận giấy báo bắt đầu chuẩn rời . Mọi xử lý những thứ thể mang theo.

 

Vì trường học nghỉ, nên trong điểm thanh niên trí thức chỉ còn mấy ở sân .

 

Tô Thanh Ti và Tống Lâm Uyên cũng chuẩn về Kinh Thành khi trường nghỉ. Những gì thể mang đều đóng gói, những thứ tiện mang công khai thì đều tặng cho các thím ở làng mà họ mối quan hệ .

 

Điều duy nhất Tô Thanh Ti lo lắng là ông Tần và bà Tần sẽ ai chăm sóc khi họ rời . May mắn , bây giờ nhiều minh oan và về thành phố, khiến nhận rõ ràng tình hình đổi. Rất nhiều làng đối xử thiện hơn với những trong Ngưu Bằng, dù đại nhân vật thì cũng thể đưa Ngưu Bằng.

 

Ngay lúc Tô Thanh Ti đang suy nghĩ xem nên tặng gì cho ông Tần, nên kín đáo nhắc nhở đội trưởng nhờ ông quan tâm hai vị lão nhân gia , thì một chiếc xe Jeep đến làng để đón ông Tần và bà Tần rời .

 

Khi Tô Thanh Ti và Tống Lâm Uyên chạy đến Ngưu Bằng, hai vị lão nhân gia thu dọn xong hành lý.

 

“Thanh Ti, Lâm Uyên, hai đứa đến .”

 

“Bà Tần, hai ông bà cuối cùng cũng về nhà , đúng là khổ tận cam lai.”

 

“Con bé ngoan, chúng cũng coi như đợi mây tan thấy trăng sáng, hai năm nay may mà hai đứa và Lâm Uyên.” Bà Tần nước mắt ngừng chảy, là xót xa vui mừng, hoặc cả hai.

 

Mèo Dịch Truyện

“Nha đầu Tô, chúng chờ hai đứa ở Kinh Thành, chúng hai đứa lười biếng đấy.” Ông Tần trừng mắt Tô Thanh Ti.

 

“Cháu ông Tần.”

 

Ông Tần lúc mới nở nụ .

 

Mấy ngày nay hiệu trưởng trường tiểu học làng Liễu Thụ thật sự đau đầu. Sau kỳ thi đại học , các giáo viên cơ bản hết, đợi đến khi nghỉ hè còn nhanh chóng tuyển giáo viên.

 

Ai! Thật là vui buồn!

 

Rằm tháng Chạp, trường tiểu học làng Liễu Thụ chính thức nghỉ. Tống Lâm Uyên gọi điện về thành phố nhờ mua vé tàu , và bàn bạc với Bạch Tuyết Ngưng, Thư Nhược Hàm, Lâm Thư Viện để cùng .

 

Phải là quan hệ của nhà họ Tống thật , năm chiếc giường dễ .

 

Ngày 16 tháng Chạp, xách túi lớn túi nhỏ lên xe bò của chú Ba Lý. Chú Ba Lý vút roi, xe bò chở mấy chạy về phía thị trấn. Trên xe, mấy cô gái đang chìm đắm trong nỗi buồn ly biệt, để ý xe bò dừng ở đầu làng.

 

“Cô Tô, cô Bạch, cô Lâm, cô Thư, thanh niên trí thức Tống, lên đường bình an!”

 

Tô Thanh Ti kinh ngạc ngẩng đầu. Hai bên đường làng đầy , học sinh của họ, phụ học sinh, những đứa trẻ trong làng từng ăn kẹo của mấy cô chị ở điểm thanh niên trí thức, đội trưởng, bí thư Trần, kế toán Liễu, tiểu đội trưởng Trụ Tử, chị Lan Hoa, thím Hai Liễu, thím Thúy Anh, ngay cả Ngưu Quế Hoa cũng đến.

 

Mấy vội vàng nhảy xuống xe bò.

 

“Đội trưởng, bí thư, kế toán, thím Thúy Anh, thím Hai Liễu, đến đông thế ạ?” Tô Thanh Ti tiến lên nắm tay thím Thúy Anh.

 

“Cô Tô, chuyến của các cô năm nào tháng nào mới cơ hội về thăm…” Thím Thúy Anh nghẹn ngào.

 

“Thím ơi, cơ hội chúng cháu nhất định sẽ về.”

 

“Cô Tô!”

 

Dương Tiểu Hồng kéo Dương Tiểu Lan tiến lên. Hai chị em về nhà nghỉ hè cô Tô và cô Bạch hôm nay sẽ , nên sáng sớm đến làng Liễu Thụ để tiễn các cô.

 

Tô Thanh Ti vuốt ve đầu hai cô bé, chỉnh b.í.m tóc cho các em.

 

“Cô Tô chờ các em ở Kinh Thành.”

 

Nhìn xe bò càng lúc càng xa, Dương Tiểu Hồng thầm trong lòng: Cô Tô, em nhất định sẽ đến Kinh Thành tìm cô, học trò của cô , em còn đàn em của cô nữa.

 

Ga xe lửa ở khu vực thành phố, cận kề Tết Nguyên Đán, lượng qua đặc biệt đông đúc. Lúc sân ga thật sự là cố sức chen , tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, còn rơi cả giày.

 

Tô Thanh Ti và đoàn khó khăn lắm mới chen lên tàu, tìm thấy giường của . Sau khi để hành lý xuống, mấy , khỏi bật ha hả, thật sự là quá t.h.ả.m hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-81-tro-ve-kinh-thanh.html.]

 

Một khoang giường cứng sáu giường. Họ chiếm năm vị trí, còn một giường bên .

 

Điều kiện giường hơn nhiều so với ghế cứng, chủ yếu là mấy họ cùng , lúc ngủ thì giường trò chuyện báo, hơn nữa mấy cô gái còn chuẩn nhiều đồ ăn vặt, nên đường cũng thấy buồn chán.

 

Đến ga thứ ba thì ở giường bên cũng lên tàu. Đó là một đàn ông mặc áo đại cán, cầm một chiếc cặp tài liệu đen, trông vẻ là đang công tác.

 

Tàu đến Kinh Thành chiều tối hai ngày . Tô Thanh Ti khỏi nhà ga thấy Tiểu Lý xe Jeep, đang ngó nghiêng trong sân ga.

 

Thấy Tống Lâm Uyên và Tô Thanh Ti bước , vội vàng tiến lên giúp đỡ lấy hành lý. Những còn thấy họ đón cũng chia tay ngay ngoài nhà ga, và trao đổi địa chỉ để tiện liên lạc .

 

“Anh Lý, vất vả cho đến đón chúng , tàu chậm nên chờ lâu !” Tống Lâm Uyên thấy ngại, trời thì lạnh như .

 

“Không , mặc đồ dày nên chút nào cũng lạnh! Về nhà thôi, thủ trưởng và bà cụ còn đang chờ đấy.” Tiểu Lý gãi gãi gáy ngây ngô.

 

“Sao vẫn đến? Có khi nào xảy chuyện gì ?” Bà Tống thỉnh thoảng cửa .

 

“Bà già , bà đừng tới lui nữa, qua bực , lúc nào cần về thì sẽ về thôi.”

 

“Mẹ, đừng sốt ruột, thể tàu chậm thôi, sẽ chuyện gì , Tiểu Lý lái xe đáng tin cậy.” Lăng Tú Chi an ủi bà Tống.

 

đúng! Là quá nóng vội !” Bà Tống về xuống ghế sofa, còn tiện thể liếc xéo ông Tống một cái.

 

“Bà già thật là thể !” Già hóa tính tình càng giống trẻ con.

 

Lúc bên ngoài sân vang lên tiếng còi ô tô, bà Tống bật dậy.

 

“Về !” Bà ba bước hai bước vội vàng chạy cửa.

 

“Bà nội, chúng cháu về !” Tống Lâm Uyên và Tô Thanh Ti từ xe bước xuống thấy bà cụ hớt hải từ trong nhà chạy .

 

“Về ! Về ! Lạnh cóng ? Nhanh nhà sưởi ấm !” Bà Tống nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Tô Thanh Ti mà thấy xót xa.

 

Tô Thanh Ti bước phòng khách thấy cả nhà tề tựu ghế sofa, đông đến nỗi chị tư còn lên tay vịn ghế.

 

là quá trang trọng ?

 

Nhạc Lâm thấy con trai về, gì chỉ ngượng nghịu.

 

Tống Lâm Uyên cũng chẳng bận tâm, từng cảm nhận tình mẫu tử từ Nhạc Lâm, từ lâu nghĩ thông suốt , nên thái độ của Nhạc Lâm tổn thương .

 

Lăng Tú Chi và dì Lưu tất bật cả buổi chiều cho bữa tối nay, giờ về liền bảo dì Lưu dọn cơm ngay.

 

Ăn xong bữa tối, Tô Thanh Ti dùng linh khí một vòng quanh Tống Gia Vũ, cảm thấy cơ thể phục hồi , ước chừng một hai tháng nữa là thể trở trạng thái đỉnh cao như .

 

“Cha phục hồi lắm.” Tô Thanh Ti khâm phục nghị lực của Tống Gia Vũ.

 

“Ông nội, ông uống ít rượu thôi ạ.” Các vết thương ngầm ông Tống Tô Thanh Ti dùng linh khí chữa khỏi, nhưng lớn tuổi thì vẫn nên nghỉ ngơi nhiều hơn.

 

, nào cũng chịu .” Bà Tống liền mách ngay.

 

“Bà nội cũng , ăn ít đồ ngọt thôi ạ. Cả t.h.u.ố.c dưỡng sinh con đưa cho ông bà nữa, nhớ uống đấy ạ.”

 

Bà Tống hảo ngọt, bà ăn đồ ngọt sẽ khiến tâm trạng hơn.

 

“Đây là nấm phỉ mà chị hai thích, với hạt thông, hạt phỉ, hạt óc ch.ó mà chị tư thích.”

 

“Thanh Ti, em thật quá, mà cũng nhớ những thứ .” Tống Nguyệt Minh vui vẻ ôm đồ lòng, đủ ăn trong một thời gian dài .

 

 

Loading...