Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 78: ---Những tâm sự của Bạch Tuyết Ngưng
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:32
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Phương Phương giành suất sinh viên đại học công nông binh, dân làng bất ngờ. Ai cũng nghĩ suất sẽ thuộc về Trần Tú Châu, cô gái đó là học sinh cấp ba, là con gái bí thư chi bộ, giành suất là điều hiển nhiên ?
Thế nhưng Trần Tú Châu trượt, Trần Phương Phương đỗ, dân làng bắt đầu đồn Trần Phương Phương và Đại đội trưởng quan hệ mờ ám.
Đại đội trưởng hằm hằm mặt mày, Trương Thúy Anh trực tiếp động tay động chân đ.á.n.h một trận với hai bà cô chuyên lê đôi mách, thậm chí còn dọa báo công an thì những lời đồn thổi trong làng mới dần lắng xuống.
Trần Phương Phương thì ảnh hưởng, việc cần thủ tục thì thủ tục, việc cần thì .
Chân của Từ Đông Phương gãy xương, gia đình tìm quan hệ xin cho bệnh tình nghỉ việc để về thành phố. Cuối tháng sáu, Trần Phương Phương xong thủ tục về thành phố chờ trường khai giảng.
Điểm thanh niên trí thức vắng hai , đặc biệt là bên thanh niên trí thức nam, Từ Đông Phương , Giang Dược Bình gần đây luôn giữ vẻ mặt lạnh tanh chuyện với ai. Mọi tưởng là do trượt kỳ thi nên tâm trạng , Giang Dược Bình cũng giải thích, chỉ Tô Thanh Ti hiểu rằng Giang Dược Bình vốn chính trực Từ Đông Phương đả kích nặng nề.
Sau khi Trần Phương Phương , thôn Liễu Thụ trở về với sự yên bình.
“Thanh Ti, kỳ thi lên cấp lớp chúng mấy đứa đỗ cấp hai.”
Tô Thanh Ti và Bạch Tuyết Ngưng dạy lớp năm, cuối tháng sáu kết thúc kỳ thi tiểu học lên cấp hai, Bạch Tuyết Ngưng chút lo lắng về kết quả.
Đây là đầu tiên các cô giáo viên mà dạy lớp năm, nếu tỷ lệ đỗ quá thấp thì thật mất mặt.
“Thôi , đừng buồn rầu nữa, chúng cố gắng hết sức là , nền tảng của bọn trẻ đây như thế nào thì chúng cũng chỉ thể dạy bấy nhiêu thôi. Thực đến lớp năm chúng cũng còn nhiều điều để dạy chúng nữa .”
Mấy ngày nay các cô phiên giám thị các trường, hai họ may mắn phân đến trường tiểu học thị trấn, trường xa từ một ngày , còn hai cô chỉ cần sáng về chiều là .
Đầu tháng bảy, kết quả thi công bố, Dương Tiểu Hồng đầu huyện đỗ Trường Cấp Ba Số Một của huyện, Dương Tiểu Lan thứ ba huyện cũng Trường Cấp Ba Số Một nhận . Cả lớp tổng cộng bốn mươi lăm em thì ba mươi hai em đỗ cấp hai, tỷ lệ thị trấn mà ngay cả huyện cũng là , kể Dương Tiểu Hồng và Dương Tiểu Lan còn đỗ Trường Cấp Ba Số Một của huyện.
Ngay cả lãnh đạo công xã cũng trường tiểu học thôn Liễu Thụ đạt thành tích , Liễu Trường Hà khi họp nhận lời khen ngợi lớn. Khi Liễu Trường Hà về đến thôn Liễu Thụ, miệng ông vẫn khép .
“Thanh Ti, thật sự quá vui mừng, ngờ bọn trẻ thi đến thế.”
Bạch Tuyết Ngưng vui mừng từ tận đáy lòng, phần lớn trẻ con trong làng tan học còn cắt rau lợn, trông em, thời gian thực sự dành cho việc học nhiều.
Tô Thanh Ti khẽ mỉm , cô cũng vui nhưng cũng lo lắng, những đứa trẻ đỗ cấp hai chắc học, học phí là một vấn đề lớn.
Mèo Dịch Truyện
“Thì giáo viên ý nghĩa đến thế, học sinh của đạt thành tích , tâm trạng thể vui đến ! đột nhiên cảm thấy giáo viên ở đây cả đời cũng tệ.”
Nụ của Bạch Tuyết Ngưng dịu dàng, thể cảm nhận khi câu cô thật lòng.
“Cô giáo viên ở đây cả đời thì Sở Bách Xuyên ? Ban đầu cô vì mà chủ động hạ hương, đừng bây giờ lòng đổi nhé!”
Thư Nhược Hàm vẫn thẳng tính như , nhanh đến mức kịp ngăn . Tô Thanh Ti và Lâm Thư Viện bất lực , cái đồ ngốc !
Trạng thái của Bạch Tuyết Ngưng khi trở về Tết rõ ràng là , nửa năm nay cũng thỉnh thoảng ngẩn . Tô Thanh Ti đoán là trong thời gian về Bắc Kinh xảy chuyện gì đó, Bạch Tuyết Ngưng thì các cô cũng tiện hỏi.
Nghe thấy tên Sở Bách Xuyên, sắc mặt Bạch Tuyết Ngưng đổi, nhưng cuối cùng vẫn gì.
Sau bữa tối, Bạch Tuyết Ngưng tìm đến Tô Thanh Ti.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-78-nhung-tam-su-cua-bach-tuyet-ngung.html.]
“Thanh Ti, bữa tối ăn no, dạo cùng nhé?” Bạch Tuyết Ngưng đưa lời mời.
“Được, đợi một chút.” Tô Thanh Ti nhanh chóng lau xong bàn, cởi chiếc tạp dề đang mặc .
“Đi thôi!”
Tháng bảy, bầu trời xanh thẳm, treo một mặt trời rực lửa như quả cầu, mây như mặt trời thiêu cháy, cũng biến mất dấu vết, dù là buổi tối vẫn khiến bực bội vì nóng bức.
Bạch Tuyết Ngưng chỉ trò chuyện với Tô Thanh Ti, vì hai xuống tảng đá lớn gốc cây liễu ven đường làng.
Bạch Tuyết Ngưng chằm chằm ánh hoàng hôn xa xa, vẻ mặt kỳ lạ. Tô Thanh Ti quấy rầy cô, Bạch Tuyết Ngưng là thông minh, nhiều chuyện cô tự thể nghĩ thông, chỉ cần ở bên cạnh lặng lẽ là .
“Thanh Ti, cô xem tình , tình yêu mong manh đến thế ? cứ nghĩ là may mắn, gia đình hòa thuận yêu thương, yêu thật lòng, nhưng bây giờ thứ đều phá vỡ nhận thức của …”
Tô Thanh Ti cô cần khuyên nhủ, mà cần một lắng , vì chỉ lặng lẽ cô mà đáp lời.
Bạch Tuyết Ngưng tảng đá lớn, co hai chân, đặt tay lên đầu gối, vùi đầu giữa hai cánh tay.
Dáng gầy gò của cô gái trông thật yếu đuối. Lâu , Bạch Tuyết Ngưng mới dùng giọng nghẹn ngào tiếp tục kể chuyện.
Câu chuyện đơn giản và cũng "cẩu huyết". Sở Bách Xuyên lính, Bạch Tuyết Ngưng bỏ tiền chạy chọt mua một công việc đưa cô về thành phố, nhưng cuối cùng công việc bà nội Bạch Tuyết Ngưng lén lút đưa cho em họ bên nhà chú ruột, với lý do Bạch Tuyết Ngưng là con gái sẽ lấy chồng, công việc nên để cho nhà họ Bạch thì hơn.
Mẹ Bạch Tuyết Ngưng cãi một trận lớn với chồng, nhưng sự việc định, công việc bàn giao xong.
Mặc dù Sở Bách Xuyên lính thể về nhà ăn Tết, nhưng Bạch Tuyết Ngưng vẫn đến nhà họ Sở chúc Tết vì phép lịch sự. Nào ngờ, cô vô tình bố Sở Bách Xuyên đang cãi . Bố Sở cảm thấy gia thế nhà họ Bạch đủ hiển hách, giúp ích gì cho tiền đồ của con trai, Sở thì cảm thấy ông vô tình vô nghĩa, thế là hai cãi vã.
Dưới cú sốc kép, Bạch Tuyết Ngưng rời nhà về thôn Liễu Thụ ngày hôm . Cô cảm thấy cả thế giới đều xám xịt, mãi đến khi khai giảng thấy nụ trong sáng của bọn trẻ thì tâm trạng mới khá hơn một chút.
“Nói buồn là dối, hiểu bà nội, luôn hiền lành hòa nhã, đối xử với như . Cũng hiểu tình yêu mà dốc lòng theo đuổi ý nghĩa gì. Suốt thời gian thậm chí còn dám thư Sở Bách Xuyên gửi đến, sợ cũng suy nghĩ giống bố Sở.”
“Thế nhưng bây giờ tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời, cảm thấy tìm thấy một hướng mới. Cuộc đời chỉ tình yêu đôi lứa, ví dụ như việc truyền đạt kiến thức của chúng cho bọn trẻ, giúp chúng xây dựng nhân sinh quan và giá trị quan đúng đắn.”
Bạch Tuyết Ngưng khi về bọn trẻ, gương mặt nhỏ nhắn rạng rỡ.
Tô Thanh Ti mỉm , thể vượt qua là .
“Thanh Ti, ngại quá, kéo cô đây mấy lời vô nghĩa.”
Bạch Tuyết Ngưng lau mặt, ngại ngùng .
“Nói gì thế, coi là bạn nữa ? Nói thật, cô nghĩ thông vui. Tuyết Ngưng, cuộc đời con dài, chúng thể nào thuận buồm xuôi gió mãi . Nếu cảm thấy vui thì hãy ngẩng đầu lên trời, thế giới lớn, phong cảnh , cơ hội nhiều, cuộc đời ngắn, đừng co trong một góc bóng tối nhỏ bé! Nếu cuộc sống đang ở đáy vực, hãy mạnh dạn bước , bởi vì dù thế nào cô cũng đang lên!”
Bạch Tuyết Ngưng Tô Thanh Ti một tràng, nước mắt lưng tròng. Quả nhiên vẫn quá hẹp hòi, giác ngộ cao như Thanh Ti.
Nếu Tô Thanh Ti suy nghĩ của cô , sẽ cảm thán một tiếng, thời đại thật chất phác, thật dễ lừa!