Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 77: ---Chỉ Tiêu Đại Học Công Nông Binh
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùng Một Tết, năm nay đến chúc Tết đông hơn năm ngoái, đa là học trò của Tô Thanh Ti. Tô Thanh Ti phát ít kẹo bánh, hạt dưa, nhưng cũng vui, nửa năm tâm huyết của cô uổng phí, bọn trẻ đều ơn.
Mùng Tám tháng Giêng, Bạch Tuyết Ngưng trở về. Khi về quê, cô mang theo một túi lớn đầy đặc sản rừng, khi trở thì chỉ mang theo quần áo giặt, tinh thần cũng lắm, tiều tụy nhiều.
Mùng Mười tháng Giêng, Thư Nhược Hàm và Lâm Thư Viện lượt trở về. Cả hai đều mang nhiều đồ, khi về thì kêu mệt rã rời, nhưng tâm trạng họ .
Qua mùng Mười, các thanh niên trí thức ở tiền viện cũng lượt trở về.
Ngày 26 tháng Giêng, tức ngày 15 tháng 3 Dương lịch, trường học bắt đầu ghi danh, thời gian ghi danh là ba ngày 15, 16, 17. Sáng ngày 18 diễn lễ khai giảng, hiệu trưởng bài phát biểu khai giảng, một tràng lời động viên các em học sinh. Buổi chiều, các lớp dọn dẹp vệ sinh phòng học và sân trường. Sau đó nghỉ hai ngày, tuần bắt đầu lên lớp.
Sau Tết, Liễu Kiến Quốc thi đậu đội vận tải huyện, trở thành công nhân chính thức của đội vận tải, ngay cả đội trưởng vốn luôn nghiêm nghị cũng nở vài nụ .
Tháng Năm bắt đầu vụ xuân, trong làng bắt đầu một năm bận rộn.
Tháng Sáu, đội trưởng công xã họp, mang về một tin : thôn Liễu Thụ nhận một chỉ tiêu đại học công nông binh.
Tin tức công bố, khí trong làng liền trở nên vi diệu, những thanh niên trẻ nghiệp cấp hai trong làng đều rục rịch, ở điểm thanh niên trí thức cũng bắt đầu nhen nhóm ý định.
Mọi đều bàn tán, hy vọng nhất là Giang Duyệt Bình và Trần Phương Phương ở điểm thanh niên trí thức.
Nhất thời, đến nhà đội trưởng tặng quà ngày càng nhiều, đội trưởng phiền ngớt, liền vội vàng triệu tập cuộc họp thôn, rằng chỉ tiêu sẽ quyết định thông qua thi cử, và kỳ thi sẽ diễn ba ngày.
Ba ngày , tại sân phơi lúa, tất cả trong làng đều mặt. Gia đình đăng ký thì đến cổ vũ động viên, đăng ký thì đến xem náo nhiệt.
Bạch Tuyết Ngưng vì lý do cá nhân về Bắc Kinh nên đăng ký, Tô Thanh Ti năm nay sẽ khôi phục kỳ thi đại học, khi thi đại học khôi phục thì sinh viên công nông binh sẽ lúng túng, hơn nữa cô còn chăm sóc cha nên càng thể đăng ký. Lâm Thư Viện và Thư Nhược Hàm thì quen việc đều theo Tô Thanh Ti nên cũng đăng ký.
Mấy thanh niên trí thức ở tiền viện đều đăng ký, ba ngày đều xin nghỉ , ở trong nhà sách. Tục ngữ “lâm trận mài gươm, tuy sắc cũng sáng”, thể nhớ bao nhiêu thì nhớ.
Rau dại tháng Sáu mọc , Trần Tú Châu khi tan cùng các chị em trong làng đào rau dại, đều tập trung đào rau dại nên dần dần tản .
Trần Tú Châu một một sườn đồi nhỏ, ở đây ít đến nên rau dại nhiều, ước chừng đào xong khu vực là thể đầy một rổ.
Đột nhiên phía cô xuất hiện một đôi chân to mang giày giải phóng, chủ nhân đôi chân đó từng bước từng bước chậm rãi tiến gần Trần Tú Châu, bước nhẹ, nhẹ đến mức Trần Tú Châu đang chuyên tâm đào rau dại hề .
Người đó đến phía Trần Tú Châu, vươn hai tay đẩy cô xuống sườn đồi.
Ngay khi đôi tay đó sắp chạm Trần Tú Châu, một đôi tay khác từ bên cạnh vươn , túm chặt lấy , kéo lôi đó một gốc cây lớn.
Trần Tú Châu thấy động tĩnh phía , vội vàng dậy kiểm tra. thấy điều gì bất thường, hàng mày thanh tú khẽ nhíu , chẳng lẽ nhầm?
Thôi , rau dại cũng hái gần đầy giỏ , trời cũng còn sớm, nên về sớm thôi.
Sau khi Trần Tú Châu xách giỏ rau dại rời , hai mới từ gốc cây lớn bước .
“Anh điên ? Nếu đẩy cô xuống, đó là cố ý g.i.ế.c , sẽ ăn kẹo đồng đấy!”
Giang Dược Bình mặt, vẻ mặt thể tin nổi, ở cùng một nhà lâu như , độc ác đến thế ?
“… …” Từ Đông Phương lắp bắp nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-77-chi-tieu-dai-hoc-cong-nong-binh.html.]
Lúc đó chỉ nghĩ Trần Tú Châu là con gái bí thư chi bộ, suất học chắc chắn là của cô , việc thi cử chỉ là chiếu lệ, hề lấy mạng cô . Hắn theo Trần Tú Châu hai ngày mới tìm cơ hội , sườn đồi nhỏ cao, đẩy xuống nhiều nhất cũng chỉ thương, chỉ cần cô bỏ lỡ cơ hội , dưỡng thương một thời gian là .
Bị Giang Dược Bình ngăn , gió núi thổi qua khiến cả tỉnh táo hẳn, khỏi toát mồ hôi lạnh.
“ chỉ cô thương thôi, hề ý g.i.ế.c . Giang thanh niên trí thức, cầu xin , nhất định giữ bí mật cho .” Từ Đông Phương tỉnh táo , chỉ cảm thấy một trận sợ hãi tột độ.
“Anh chỉ ? Một khi đẩy xuống thì là chuyện thể kiểm soát nữa, dù thương c.h.ế.t thì cũng đều đang phạm tội. Hơn nữa, chỉ vì sự suy đoán vô căn cứ của mà mưu hại một vô tội, đành lòng ?” Giang Dược Bình chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, ích kỷ và liều lĩnh đến ?
“Giang thanh niên trí thức, sai , cầu xin đừng cho ai , sẽ bao giờ nữa. cũng là ép buộc, ngày tháng năm qua năm khác thấy hy vọng thực sự chán ngấy , mỗi ngày lao động cực nhọc dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, khi mùa màng còn cơm no mà ăn. quỳ xuống cho … hu hu.” Từ Đông Phương xong thật sự quỳ xuống, còn dập đầu mấy cái ‘thùm thụp’.
Giang Dược Bình cúi đầu đang lóc t.h.ả.m thiết, nhất thời trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, những gì đều là sự thật, nhưng đó cũng là lý do để coi thường mạng sống!
Người mắt thật đáng thương đáng ghét!
Mèo Dịch Truyện
“Chuyện sẽ ngoài, hãy tự lo lấy !”
Giang Dược Bình chịu thêm lời nào, đầu bỏ .
Từ Đông Phương sấp mặt đất một lúc, cũng dậy rời .
Tô Thanh Ti từ cây lớn nhảy xuống, vỗ vỗ bụi bặm tồn tại , thật ngờ đấy, chỉ định lên núi xem đ.á.n.h chim phi long mà xem một màn kịch lớn như !
Thời gian thi cử nhanh chóng đến. Vẫn là sân phơi lúa, tất cả những đăng ký, trừ Từ Đông Phương, đều mặt.
“Đi tìm Từ thanh niên trí thức , kỳ thi sắp bắt đầu .” Đại đội trưởng Liễu Trường Hà với một thanh niên trong làng.
Thanh niên đó nhanh chóng chạy .
“Đại đội trưởng… ! Từ thanh niên trí thức gãy chân .” Thanh niên đó chốc lát chạy về.
“Đại đội trưởng, Từ thanh niên trí thức cẩn thận ngã xuống mương nước ven đường, mới đỡ dậy, nhưng hình như chân cử động nữa .”
“Suốt ngày, những chuyện gì , đúng là bớt lo.” Đại đội trưởng trong lòng vui nhưng cũng thể quản, liền dẫn theo Trụ Tử và mấy thanh niên khác .
Nửa tiếng , Đại đội trưởng một trở về.
“Từ thanh niên trí thức thương nặng ở chân, đưa đến trạm y tế thị trấn . Anh tự nguyện từ bỏ kỳ thi , chúng sẽ đợi nữa, bắt đầu thôi.”
Bài thi là một bộ đề thi cuối kỳ lớp chín mà Đại đội trưởng đặc biệt đến trường trung học thị trấn xin từ hiệu trưởng, niêm phong kỹ lưỡng, mở niêm phong tại chỗ, còn mời hai giáo viên đến chấm bài.
Đây cũng là nhờ con trai ông mà , khác thì khó mà .
“Hết giờ, nộp hết bài thi lên.”
Mọi bao giờ thấy giọng của Đại đội trưởng đáng sợ đến thế, thời gian nhanh chứ.
Một giờ , kết quả công bố, Trần Phương Phương thứ nhất, Giang Dược Bình thứ hai, Trần Tú Châu thứ ba.
Suất sinh viên đại học công nông binh là của Trần Phương Phương.