Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 70: --- Nhà thăm

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cô Tô, cô Bạch, phía chính là nhà của Dương Tiểu Hồng, là căn ở giữa đó ạ.” Dương Tiểu Lan chỉ sân viện phía .

 

Dương Tiểu Hồng từ hôm thương về nhà ba ngày đến trường, nên Tô Thanh Ti và Bạch Tuyết Ngưng đến thôn Dương Gia để thăm nhà.

 

“Mày cái đồ của nợ, còn dám mách cô giáo, cháu ngoan của tao cô giáo phạt, tao thấy chữ nghĩa của mày đều nhét bụng ch.ó hết , ăn của tao uống của tao còn gây sự cho tao, mày ở nhà mà trông ba đứa nhỏ cho tao.”

 

Tô Thanh Ti và các cô còn đến nhà Dương Tiểu Hồng thấy một bà lão đang c.h.ử.i mắng với giọng điệu đầy khí lực.

 

“Bà nội Tiểu Hồng c.h.ử.i mắng con bé , hầu như ngày nào nó cũng mắng ạ.” Dương Tiểu Lan giải thích.

 

“Con ranh con , cơm xong , đại bá mày chúng nó đều về mà mày cả ngày chỉ lười biếng, xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!” Bà lão trông khỏe khoắn, c.h.ử.i mắng hề hụt .

 

Lúc , dân làng tan ca, ba năm một nhóm đang về nhà.

 

“Ôi chao, dì Ba nhà họ Dương c.h.ử.i Tiểu Hồng , thằng cháu đích tôn nhà bà Tiểu Hồng hộ bài tập, con bé chịu nên nó đ.á.n.h cho thủng cả trán, con bé nhà là chảy nhiều máu.”

 

mà, chỉ vì cô giáo phạt Binh Tử chép sách, mà dì Ba nhà họ Dương cho Tiểu Hồng học nữa.”

 

thì là do con trai thứ hai nhà bà vô tích sự, già cứ thế mà hành hạ vợ con nó, mà nó chẳng dám hó hé nửa lời.”

 

“Thật đáng thương cho Tiểu Hồng, năm xưa là một xinh tươi tắn như thế, từ khi gả về nhà họ cứ thế mà lụng vất vả đến mức còn hình .”

 

“Không vì nhà nghèo , năm xưa bà ngoại Tiểu Hồng vì tiền sính lễ của nhà họ Dương mà gả con gái về đấy.”

 

Tô Thanh Ti và Bạch Tuyết Ngưng theo các thím, các dì tan ca về nhà, liền một tai những lời bàn tán.

 

Càng đến gần nhà Dương Tiểu Hồng, tiếng c.h.ử.i mắng đ.á.n.h đập của bà lão càng rõ ràng hơn.

 

“Mày cái đồ của nợ, còn dám trốn, mày cho tao!”

 

“Bà nội, đ.á.n.h c.h.ế.t nó , cái đồ của nợ lười tham!” Một đứa trẻ vỗ tay la hét.

 

“Mẹ, đ.á.n.h mạnh , nó còn dám mách cô giáo hãm hại Binh Tử nhà con, ơi, Binh Tử là cháu đích tôn của , là con trai trưởng cháu đích tôn gánh vác hương hỏa mà!” Một phụ nữ trung niên chiếc ghế đẩu mái hiên, tay cầm hạt dưa.

 

Dương Tiểu Hồng một bà lão cầm chổi đuổi khắp sân, chạy , nhưng đứa bé vẫn bướng bỉnh chịu cầu xin.

 

Dương Tiểu Hồng đ.á.n.h đến sốt ruột, bố về nhà, sẽ ai cứu , thế là cô bé chạy ngoài sân.

 

Dương Tiểu Hồng chạy vội vàng, để ý đến đang ở cửa, đ.â.m thẳng đó. Bạch Tuyết Ngưng đang phía cô bé đ.â.m lùi mấy bước mới vững .

 

“Em chứ?” Tô Thanh Ti đưa tay đỡ Bạch Tuyết Ngưng.

 

“Không , .” Bạch Tuyết Ngưng xoa xoa vai , con bé khỏe thật.

 

“Cô Bạch, cô Tô, các cô đến đây? Cô Bạch cháu đụng trúng đau ạ? Cháu xin ! Cháu chạy nhanh quá để ý.” Dương Tiểu Hồng đỏ mặt, hai tay lo lắng nắm chặt vạt áo.

 

“Cô , Tiểu Hồng, mấy hôm nay con học, nhà việc gì ?” Bạch Tuyết Ngưng thấy cô bé bất an liền hỏi.

 

“Mày cái con ranh con, bà già đ.á.n.h mày mà mày còn dám chạy, xem tao đ.á.n.h gãy chân mày.”

 

Dương Tiểu Hồng còn kịp trả lời, bà Vương đuổi , chiếc chổi trong tay múa may như gió, đ.á.n.h thẳng đầu cô bé.

 

Bạch Tuyết Ngưng ở trong làng cũng từng thấy các thím, các dì đ.á.n.h , nhưng trực tiếp đối mặt thì đây là đầu, chiếc chổi lớn bay tới nhất thời cô đơ tại chỗ tránh né.

 

Tô Thanh Ti một tay kéo Bạch Tuyết Ngưng, một tay kéo Dương Tiểu Hồng, lùi mấy bước để tránh đòn hiểm của bà Dương.

 

Kéo Bạch Tuyết Ngưng và Dương Tiểu Hồng đến nơi an , Tô Thanh Ti tiến lên một bước, giật lấy chiếc chổi trong tay bà Dương ném xuống đất, một chân giẫm lên chiếc chổi.

 

“Bà là ai? đ.á.n.h cháu thì liên quan gì đến bà, bao đồng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-70-nha-tham.html.]

 

Bà Dương lúc trẻ thủ tiết, thường dân làng bắt nạt, để cuộc sống dễ thở hơn tự ép trở nên cứng rắn, ăn vạ lăn lộn, đ.á.n.h c.h.ử.i bới, kết quả là cứ thế mà theo con đường của một bà chằn đầu .

Mèo Dịch Truyện

 

“Bà còn nó là cháu gái bà ? Không thì còn tưởng bà đang đ.á.n.h kẻ thù chứ! Ôi chao! Phải thù hận đến mức nào mới tay nặng như ? Mọi xem Tiểu Hồng đ.á.n.h kìa.”

 

Tô Thanh Ti kéo Dương Tiểu Hồng , giơ cánh tay cô bé lên, những vết bầm tím loang lổ, mới cũ, thấy mà ai cũng xót xa.

 

Ở trong làng, trọng nam khinh nữ là chuyện phổ biến, nhưng đ.á.n.h con cái đến mức đầy thương tích thì thật sự mấy , dù cũng là con , thiên vị là điều chắc chắn nhưng tay tàn nhẫn thì quá đáng.

 

“Đứa ranh con hôi hám ở , bao đồng!”

 

Bà Dương đưa tay định kéo Dương Tiểu Hồng, Tô Thanh Ti thu tay về kéo Dương Tiểu Hồng phía .

 

Bà Dương quen thói ngang ngược, hụt tay càng tức giận hơn, giơ tay tát thẳng mặt Tô Thanh Ti.

 

Dương Tiểu Lan thấy tình hình , vội vàng chạy về kéo ông nội đến. Vừa thấy cô Tô sắp đánh, sợ hãi hét lên một tiếng.

 

“Bà ba, đó là cô Tô!”

 

Bà Dương sững , bàn tay giơ cao lên đ.á.n.h xuống mà cũng hạ xuống , đang lúc lúng túng thì thấy một tiếng quát lớn.

 

“Thím Ba, thím đang gì thế? Bình thường thím ở nhà chỉ bắt nạt gia đình thằng Thuận, cả ngày lấy con bé Hồng trút giận, thằng Thuận tiếng nào cũng tiện xen , nhưng thím xem thím cái trò gì thế hả?”

 

Đội trưởng đại đội thôn Dương Thụ Quang Minh với khuôn mặt đen sì.

 

Nếu cháu gái về , thì ông cũng mất mặt mặt cô giáo như thế.

 

“Anh Thụ Căn đến , đây là cô Tô mà? Biết là cô giáo thì còn dám động tay ?” Bà Dương một cách ngượng ngùng.

 

“Anh Thụ Căn đến đây, hai cô giáo thật sự ngại quá, để các cô xem trò .”

 

Thái độ của bà Dương đổi một trăm tám mươi độ, khuôn mặt già nua nở nụ tươi như hoa cúc.

 

Bố của Dương Tiểu Hồng tan ca về nhà, thấy trong sân viện nhà vây kín một đám đông, ngay cả đội trưởng đại đội cũng đến, còn hai nữ đồng chí lạ mặt đang ghế đá trong sân, con gái họ thì cạnh các cô.

 

“Thằng Thuận, vợ thằng Thuận mau đây, cô giáo của Tiểu Hồng đến thăm nhà , hai đứa mau đây.”

 

Hai vợ chồng lúc mới hai nữ đồng chí là cô giáo của con gái .

 

Đợi bố Tiểu Hồng xuống, Tô Thanh Ti mới mở lời: “ là cô giáo dạy Văn của Tiểu Hồng, họ Tô, còn cô Bạch đây là cô giáo dạy Toán. Lần chúng đến là để xem lý do tại em Dương Tiểu Hồng mấy ngày nay học.”

 

“Chuyện … chuyện …” Bố Tiểu Hồng bà Dương, nửa ngày lời nào.

 

“Cô xem chuyện rắc rối , còn để hai cô giáo mất công một chuyến, Tiểu Hồng hai hôm nay cứ than nhức đầu nên cho con bé ở nhà nghỉ hai ngày, đều là của , quên xin phép cô giáo.”

 

Mẹ Tiểu Hồng lời xin , chỉ , nửa lời nhắc đến của chồng, sắc mặt bà Dương lúc mới dễ chịu hơn một chút.

 

“Vợ thằng Thuận, con bé Tiểu Lan nhà thành tích của Tiểu Hồng , vẫn nên cho con bé trở trường học sớm , đừng để lỡ dở.” Đội trưởng đại đội xong còn liếc bà Dương, ánh mắt gần như thẳng bà đang trò đó.

 

“Chú cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ cho Tiểu Hồng học.” Mẹ Tiểu Hồng quả quyết .

 

“Vợ…” Thằng Thuận đưa tay kéo kéo cánh tay vợ.

 

13. Mẹ Tiểu Hồng vỗ bốp một cái: “Kéo cái gì mà kéo, hai vợ chồng đại ca kiếm bao nhiêu công điểm, hai vợ chồng chúng kiếm bao nhiêu công điểm? Dương Binh và Dương Quân đều học, con gái tại ? Chỉ vì con trai ? tại lúc đầu hỏng thể?”

 

lúc đầu thành thế chứ?

 

Những lời của Tiểu Hồng khiến sắc mặt thằng Thuận đại biến, há miệng nhưng gì.

 

 

Loading...