Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 64: --- Gia đình họ Nhạc vô tình

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tại nhà họ Nhạc, cha Nhạc Lâm thấy cô con gái út thê t.h.ả.m liền hoảng sợ.

 

“Lâm Lâm, con thế , ai đ.á.n.h con thương, cho , đòi công bằng cho con.” Mẹ Nhạc kéo con gái an ủi thoa thuốc.

 

“Mẹ! Là Tống Gia Vũ...”

 

Nhạc Lâm vẻ mặt tức giận của , cảm thấy vẫn thương , những tủi chịu đựng ở nhà họ Tống cuối cùng cũng bùng phát.

 

lóc kể lời Tống Gia Vũ , lóc đòi tiền , cưng chiều cô như chắc chắn sẽ để cô ly hôn .

 

“Năm nghìn! Dựa ? Tống Gia Vũ quá vô tình chứ, con bé đưa tiền cho chúng là hiếu thuận, là chuyện đương nhiên, đưa còn lấy , mơ ! Ly hôn thì ly hôn, sợ gì ?” Mẹ Nhạc đến tiền liền xù lông ngay.

 

Đẹp mặt quá ha, tiền túi của bà còn lấy ?

 

“Mẹ...” Nhạc Lâm sững sờ .

 

“Cái đồ vô dụng nhà cô, ngay cả một đàn ông cũng giữ nổi!” Mẹ Nhạc để ý đến sắc mặt con gái, vẫn tiếp tục.

 

“Thôi , bà im miệng .” Cha Nhạc vội vàng ngăn bà , con gái út thể ly hôn, nhà họ Tống đang như mặt trời ban trưa, mối quan hệ thể cắt đứt.

 

“Lâm Lâm ! Con xem cha cũng già còn năng lực gì nữa, nhưng cũng thể trơ mắt con ly hôn , tiền chúng sẽ nghĩ cách.” Gừng càng già càng cay, lời cha Nhạc khiến Nhạc Lâm lập tức cảm thấy bất hiếu, còn để cha già lo lắng.

 

“Ông già!” Mẹ Nhạc cha Nhạc đưa tiền liền kêu lên kinh ngạc, cha Nhạc trừng mắt một cái.

 

“Lâm Lâm , con cứ về , chuyện cha còn bàn bạc với các chị con nữa, đến lúc đó con hãy đến, cha sẽ để con khó xử .”

 

Nhạc Lâm cha , ánh mắt rõ, nhưng cuối cùng cũng gì mà rời .

 

Gió đêm nhẹ thổi, rõ ràng là cảm giác dịu dàng, nhưng Nhạc Lâm cảm thấy một luồng lạnh khó hiểu.

 

Tống Gia Vũ khi còn trẻ tươi sáng trai, điều kiện gia đình cũng , cô tốn ít tâm tư mới theo đuổi , hai cũng từng thời gian ngọt ngào, mà là từ khi nào thì thứ bắt đầu đổi?

 

Thời gian thật lâu , lâu đến nỗi ký ức của Nhạc Lâm cũng chút mơ hồ, khi cô mới mang thai, chồng cưng chiều, chồng yêu thương, ngay cả chị dâu cả cũng nhường nhịn cô khắp nơi.

 

Họ thường vây quanh cô, chuyện về em bé, con trai thì đặt tên gì, con gái thì đặt tên gì, chuẩn quần áo nhỏ, chăn mền đều là hai bộ giống , cả cho nam và nữ.

 

Cho đến khi gần sinh thì Tống Gia Vũ nhận nhiệm vụ rời , cô nhớ chồng đến mức tinh thần hoảng loạn, cẩn thận trượt chân cầu thang dẫn đến khó sinh, chồng và chị dâu cả túc trực bên ngoài phòng sinh một ngày một đêm, cô đau đớn suốt một ngày một đêm liều c.h.ế.t sinh hạ con trai.

 

Khi chồng nhiệm vụ trở về, việc đầu tiên là nắm lấy tay cô : “Lâm Lâm, em vất vả .”

 

Lúc đó trong lòng cô ngọt hơn cả uống mật.

 

Vậy là bắt đầu từ khi nào? Từ khi nào mà chồng vui, chị dâu lạnh nhạt, chồng ly tâm?

 

“Lâm Lâm , con gái lấy chồng mà sự ủng hộ của nhà đẻ thì thể vững ở nhà chồng .” Đây là câu mà cô yêu thích nhất.

 

“Em gái, thăng chức em đưa một nghìn tệ để lo lót quan hệ, tiền đồ thì mới thể chỗ dựa cho em.” Anh trai cô mỗi tìm cô đòi tiền đều lý do.

 

“Em gái , em xem Tiểu Phong quần áo cũ quá , Lâm Uyên nhiều quần áo thế, lấy vài bộ cho nó mặc .” Cứ thế mà lấy, chị dâu dần trở thành khách quen, quần áo, cặp sách, đồ chơi của Lâm Uyên đều thành của cháu trai cả.

 

“Cô út, đưa cháu tám trăm tệ, bạn cháu giới thiệu cho một công việc, tám trăm tệ mới chịu bán.” Cuối cùng cháu trai đòi tiền ở chỗ cô trở thành chuyện đương nhiên!

 

Phải , nhà đẻ là chỗ dựa của cô, sẽ bỏ mặc cô .

 

Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt gần hai tháng kể từ khi về kinh đô, tình hình của Tống Gia Vũ giờ định, Tô Thanh Ti bào chế cho những viên t.h.u.ố.c lợi cho việc hồi phục.

 

Sau khi bàn bạc với Tống Lâm Uyên, quyết định trở về thôn Liễu Thụ, vì chuyện Tống Gia Vũ giận dỗi cả ngày, đó ông cụ Tống gì với mới nguôi ngoai.

 

Vé xe về đặt cho ba ngày , vé do ông cụ bảo sắp xếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-64-gia-dinh-ho-nhac-vo-tinh.html.]

Bác gái cả Lăng Tú Chi bận rộn cả ngày, chuẩn đầy ắp hai túi lớn đồ ăn, đồ dùng, quần áo.

 

Tống Gia Vũ gọi con trai và con dâu phòng, đưa cho họ một gói giấy.

 

“Con dâu Tiểu Ngũ, con đúng, con đừng bận tâm, tiền là cha bù đắp cho con.”

 

Tô Thanh Ti sờ gói giấy, vuông vắn, xem là tiền, một gói lớn như ước tính sơ bộ cũng sáu bảy nghìn tệ.

 

“Cha, chúng con tiền, cha cứ giữ , hồi cưới Lâm Uyên đưa tiền sính lễ mà.” Tô Thanh Ti đưa gói giấy trả .

Mèo Dịch Truyện

 

“Cứ cầm lấy , đây là tấm lòng của cha.”

 

Tống Lâm Uyên gật đầu với cô, Tô Thanh Ti đành nhận lấy.

 

“Tiểu Ngũ, con đối xử với con dâu, chuyện gì nhớ gọi điện về nhà.”

 

“Cha! Cha yên tâm chúng con sẽ đều . Cha phục hồi chức năng thật , những viên t.h.u.ố.c Thanh Ti bào chế cho cha nhớ uống mỗi ngày, con sẽ bảo bà nội giám sát cha.”

 

“Tiểu Ngũ, chuyện con...”

 

“Cha, chuyện giữa cha và cha tự xem xét mà xử lý, dù cha đưa quyết định gì con cũng ý kiến gì.”

 

Tống Lâm Uyên thật sự ý kiến gì, dù Nhạc Lâm đối xử với tệ đến mấy thì những chuyện đó cũng qua , bây giờ vợ, hơn nữa khi xuyên đến đây mười mấy tuổi , ký ức kiếp , những việc Nhạc Lâm gây tổn thương lớn cho .

 

Nhạc Lâm đúng hẹn với cha Nhạc trở về nhà họ Nhạc, cha , chị dâu, cháu trai cháu gái đều mặt, ngay cả chị cả lấy chồng cũng mặt.

 

Khi Nhạc Lâm bước , loáng thoáng thấy chị cả và chị dâu cả đang tranh cãi điều gì đó, thấy cô , hai liền đồng loạt im lặng.

 

Chị dâu cả liếc cô một cái, nhiệt tình chào hỏi như khi.

 

Nhạc Lâm tự nhiên xuống ghế sofa.

 

“Cha, tiền chuẩn đến ? Hôm nay là ngày cuối cùng, tiền Tống Gia Vũ sẽ ly hôn với con đó.” Nhạc Lâm về phía cha Nhạc.

 

em gái , em ngốc ? Nhà họ Tống địa vị như cho phép Tống Gia Vũ ly hôn chứ, cần thể diện nữa ? Em đừng dọa sợ chỉ bằng một câu .” Chị dâu cả họ Nhạc nhanh miệng cha Nhạc.

 

Ha ha! Nhạc Lâm lạnh trong lòng, cô rõ tính cách của Tống Gia Vũ, bao giờ đùa cợt trong những chuyện như thế .

 

Nhạc Lâm để ý đến cô , trực tiếp về phía cha Nhạc.

 

“Khụ! Lâm Lâm , nhà cũng nhiều tiền đến thế, cha gom góp một nghìn tệ, con còn Tiểu Phong và Tiểu San, gánh nặng cũng nhẹ. Trân Trân , em gái con gặp khó khăn, con là chị thì cũng giúp đỡ nó một chút, con xem con thể chi bao nhiêu?”

 

Chị cả Nhạc Trân lạnh một tiếng: “Cha, những năm qua em gái út mang về nhà bao nhiêu tiền của? Câu các nhất là nhà đẻ là chỗ dựa lớn nhất của con gái ? Theo con thì, ở nhà chúng , nhà đẻ chính là lũ đỉa bám víu con gái lấy chồng! Nhà chồng con chỉ là thường, cả năm trời đừng một nghìn, tiết kiệm một trăm tệ là may , tiền con xin thứ vì lực bất tòng tâm.”

 

“Đồ bạch nhãn lang nhà cô, những năm qua cô mang về nhà cái gì?” Mẹ Nhạc mắng c.h.ử.i con gái cả một trận.

 

“Con mang về nhà còn ít ? Sao cứ như em út, gây chuyện ly hôn thì các mới lòng? Con khuyên các vẫn nên suy nghĩ kỹ, nếu em út vì chuyện mà ly hôn, thì Tiểu Phong còn cưới vợ , Tiểu San còn gả chồng , cha còn ngoài gặp mặt khác ?”

 

Một tràng lời của Nhạc Trân khiến đều tái mặt.

 

“Lâm Lâm, cha đưa con thêm một nghìn tệ nữa thôi, nhiều hơn thì , những năm qua con cũng nên ít tiền tiết kiệm chứ? Cứ chuyện nhỏ nhẹ với con rể .” Cha Nhạc đặt hai nghìn tệ lên bàn, gì nữa.

 

“Cha, những thứ con đưa cho cha tính, riêng tiền thôi cũng một vạn tệ đúng ?”

 

Cha Nhạc hé răng.

 

Nhạc Lâm chuyển ánh mắt sang trai cả, trai cả họ Nhạc vội vàng tiếng nào.

 

Nhạc Lâm lạnh trong lòng một tiếng, đây chính là gia đình cô!

 

 

Loading...