Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 53: --- Vô tình lại hóng được chuyện
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:07
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự của Lưu Hiểu Lệ khiến khí ở sân điểm thanh niên trí thức chìm sự u ám.
Trước khi về nông thôn, ai nấy đều mang theo lý tưởng xây dựng Tổ quốc, nhưng ở đây, ngày ngày lao động, mặt úp xuống đất, lưng phơi nắng trời, mãi hết việc, bụng chẳng bao giờ no, mồ hôi thì cứ tuôn như suối. Giờ đây, nhiệt huyết bào mòn, lý tưởng tan vỡ, cuộc đời thấy hy vọng, việc Lưu Hiểu Lệ trở về thành phố kích thích họ.
"Thư Viện , đang ở yên thế em chuyển sân gì? Bây giờ ít cũng rộng rãi hơn , tội gì tốn tiền?" Trần Phương Phương tận tình khuyên nhủ Lâm Thư Viện.
"Chị Phương Phương, em chuyển sân tiện cho em và Nhược Hàm học tập cùng . Dù thì điểm thanh niên trí thức của chúng là một tập thể, em ở sân sân cũng sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ."
Lâm Thư Viện dọn đồ, động tác hề dừng .
"Cho dù ở sân cũng thể ăn cơm cùng mà, cần thiết mang hết lương thực chứ?" Trương Tiểu Cúc cô khiêng từng bao lương thực , lòng đau như cắt, đây khi cô đủ ăn đều vay của khác, Lâm Thư Viện chuyển thì cô mất một thể vay mượn.
"Thôi , chạy chạy giữa sân và sân cũng bất tiện." Ha ha, chẳng là chiếm tiện nghi , bao nhiêu năm ai mà chẳng hiểu ai, nhưng Lâm Thư Viện nghĩ chuyển ngoài thì cần thẳng thừng như .
Lâm Thư Viện mang hết những thứ thể tự chuyển, còn chiếc tủ phản và cái hòm lớn thì lẽ nhờ các nam thanh niên trí thức giúp.
Lâm Thư Viện nhờ Giang Việt Bình và Hồ Hồng Kiếm giúp chuyển đồ cồng kềnh sân , Lâm Thư Viện lấy nửa cân bánh đào tạ ơn, nhưng hai nam thanh niên trí thức nhất quyết nhận.
Nếu hỏi ai là sống thoải mái nhất ở thôn Liễu Thụ, tùy tiện bắt một mà hỏi thì ai cũng thể cho bạn , đương nhiên là Su Thanh Ti !
Mọi đồng đều đang còng lưng việc, còn Su Thanh Ti thì , lấy cái ghế đẩu nhỏ bờ ruộng, lát móc một miếng bánh đào từ túi , lát móc một miếng bánh trứng gà từ túi , là kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, là sô cô la gói mắt.
Những đang việc đến mệt c.h.ế.t đồng thấy mà tức sôi ruột!
"Thanh niên trí thức Tô, cô trốn việc nữa ."
Tiểu đội trưởng Trụ Tử đang ghế đẩu, mặt đen sì hơn cả Bao Thanh Thiên.
"Tiểu đội trưởng đến , em trốn việc , việc mệt quá nên em nghỉ một lát, mài d.a.o chậm việc đốn củi mà, đúng ạ!"
"Cái d.a.o của cô mài cả buổi sáng , mài nữa là đến giờ ăn trưa đấy."
Cứ tưởng gì , từ sáng sớm đến giờ cô cứ đây, cái miệng nhỏ tíu tít ăn ngừng nghỉ, đúng là đồ phá gia chi tử, gia sản dày đến mấy cũng đủ cho cô tiêu xài hoang phí!
"Tiểu đội trưởng nhầm , em mới xuống là đến , tin cứ xem, em và thanh niên trí thức Tống cày sáu bảy phần đất ."
Su Thanh Ti chỉ mảnh đất mà Tống Lâm Uyên cày xong.
Trụ Tử tức đến lộn ruột, đây là đất cô và thanh niên trí thức Tống ? Rõ ràng là thanh niên trí thức Tống một mà!
"Thanh niên trí thức Tô, cô thế là cản trở thanh niên trí thức Tống , đây thanh niên trí thức Tống ngày nào cũng kiếm đủ công điểm cơ mà."
"Ôi cha, tiểu đội trưởng, em chuyện với nữa, em việc đây, xem cứ kéo em chuyện, mất của em bao nhiêu thời gian chứ?"
Lời cứ như thể Trụ Tử lỡ việc của cô .
Su Thanh Ti xong liền chạy đồng bắt đầu việc, Trụ Tử lắc đầu, rõ ràng là một năng lực, mà cứ thích việc cầm chừng, tất cả là do thanh niên trí thức Tống cưng chiều mà .
Thanh niên trí thức Tống cũng là đáng thương, to cao vạm vỡ thế mà việc gì, một cô gái nhỏ cưỡi lên đầu bắt nạt.
Hai đồng thì những suy nghĩ phong phú của Trụ Tử, vẫn còn đang quấn quýt bên .
"Vợ ơi, em đây gì? Anh bảo em cần việc mà, yên tâm, hai chúng chắc chắn sẽ đủ mười công điểm."
Tống Lâm Uyên đôi tay trắng nõn nà của vợ, đôi tay thể dùng để việc chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-53-vo-tinh-lai-hong-duoc-chuyen.html.]
Mèo Dịch Truyện
"Không ! Tiểu đội trưởng em cả buổi sáng , nãy cuối cùng cũng nhịn mà mắng em một trận."
"Không cần để ý đến , dù cuối cùng đất mà hai chúng cày cũng sẽ ít hơn khác ."
"Haizz! Ánh mắt như d.a.o của đáng sợ quá, tiện thể xong buổi sáng thì buổi chiều cần đến nữa."
Mọi đồng thấy tiểu đội trưởng đến thì Su Thanh Ti bắt đầu việc, cứ tưởng Su Thanh Ti mắng , thế là hả hê lời châm chọc.
"Thanh niên trí thức Tô, thế, nghỉ ngơi đủ ? Cuối cùng cũng chịu đồng ?"
Thím Trần Sáu nay vẫn ưa thanh niên trí thức, việc thì tích sự gì, suốt ngày chỉ bày trò.
"Vâng, nghỉ đủ , cả buổi sáng đau lưng mỏi , xuống đồng vận động gân cốt một chút, nữa chắc phế luôn ." Su Thanh Ti vặn vặn eo, duỗi duỗi tay.
"Thanh niên trí thức Tô, cô thế , cả một đám chúng đang việc, mỗi cô ngoài , cô vẻ còn hơn cả tiểu thư tư bản ." Thím Trần Sáu trực tiếp đội cho cô một cái mũ lớn.
"Thím Trần Sáu, xin chú ý lời của ." Su Thanh Ti lạnh mặt, từ đất nhặt một cục đất sét ném thẳng mặt Thím Trần Sáu, cái mũ tiểu thư tư bản dễ đội .
"Ối, con ranh con mày dám đ.á.n.h tao , tao sai ? Mày xem cái đồng , đứa nào mà chẳng việc sống c.h.ế.t, mỗi mày là quý giá ?"
Thím Trần Sáu vì chuyện chị dâu nhà đẻ đến dạm hỏi mà mất hết thể diện, nên vẫn luôn ghi hận Su Thanh Ti, con ranh con đó thật sự coi là cái gì mà dám coi thường cháu trai bà , giờ còn dám lấy cục đất ném bà . Thím Trần Sáu nhổ một bãi bùn định xông lên đ.á.n.h Su Thanh Ti.
bà còn đến gần Su Thanh Ti thì cái cuốc của Tống Lâm Uyên giơ chặn : "Thím Trần Sáu, vợ ai cũng thể động , bà mà dám đụng đến một sợi lông tơ của cô thì sẽ đ.á.n.h gãy chân lão Trần Sáu đấy, với cái thói quen đ.á.n.h phụ nữ ."
Thím Trần Sáu ngây , mấy bà già trong làng la lối đ.á.n.h là chuyện thường, bao giờ thấy đàn ông nhà ai mặt bênh vực cả, ánh mắt của thanh niên trí thức Tống đáng sợ thật.
Không bà quá hèn, mà là kẻ địch quá mạnh.
Đánh thì thôi , bà là một bà già cũng chẳng mất mặt gì, Thím Trần Sáu tự thấy thức thời.
Dù thì trong làng bao nhiêu ngang ngược, con thanh niên trí thức Su cứ bày trò thế thì sớm muộn gì cũng ngày chỉnh đốn thôi.
Một cơn sóng nhỏ Tống Lâm Uyên cưỡng chế dẹp yên. Khi vẫn đang cố gắng thêm chút nữa, nghĩ rằng dù kiếm đủ mười công điểm thì ít nhất cũng tám công điểm, thì Tống Lâm Uyên và Su Thanh Ti chuẩn dọn dẹp để về .
Nghe nhân viên ghi công điểm Trần Tú Châu sổ : "Tống Lâm Uyên, Su Thanh Ti tổng cộng thành một mẫu đất, mỗi ghi mười công điểm."
Mọi im lặng, câm nín.
Thanh niên trí thức Tống còn là ?
Một việc bằng hai , đến buổi trưa kiếm đủ hai công điểm , với so sánh đúng là tức c.h.ế.t mà.
Hai đủ công điểm chẳng thèm quan tâm đến biểu cảm thú vị của đám đông, đến nhà kho dụng cụ.
"Lâm Kiến Thiết, ý gì? Không nhận trách nhiệm đúng ? Tin sẽ cục công an tố cáo tội lưu manh."
"Hồng Lệ, em nhỏ tiếng chút..."
"Tại em nhỏ tiếng, Lâm Kiến Thiết, nếu cưới em thì em sẽ tố cáo ."
Dư Hồng Lệ và Lâm Kiến Thiết ngờ về sớm như , nên hề hạ thấp giọng.
Hai cũng quá vô tư , ở ngoài sân cũng rõ mồn một.
Su Thanh Ti và Tống Lâm Uyên , đây là vô tình hóng chuyện ?