Trọng Sinh 70 :Không Gian Của Tôi Có Anh - Chương 47: --- Liễu Hiểu Yến đính hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:00:49
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mùng hai Tết là ngày con gái lấy chồng về thăm nhà đẻ, những ở điểm thanh niên trí thức chôn chân trong phòng một ngày.

 

Tô Thanh Ti trốn trong gian riêng xem sách minh họa thảo d.ư.ợ.c mà ông Tần đưa. Đây là tài liệu vẽ tay của các đời nhà họ Tần, hình dáng, d.ư.ợ.c tính, những điều cần chú ý của các loại thảo d.ư.ợ.c đều ghi chú rõ ràng.

 

Chỉ từ một cuốn sách minh họa thảo d.ư.ợ.c cơ bản nhất cũng thể thấy tâm huyết của mấy đời nhà họ Tần, kể đến cuốn kinh nghiệm thăm khám của nhà họ Tần.

 

“Ôi! Anh xem đối thủ của ông Tần rốt cuộc cho con trai và con dâu ông lợi ích lớn đến mức nào mà khiến họ chuyện tố giác cha ?” Tô Thanh Ti thở dài một tiếng, vì lợi ích mà bất chấp luân thường đạo lý, thật xứng .

 

“Tài liệu gia truyền tay của ông Tần là vật báu vô giá, thể rơi tay kẻ tiểu nhân vô liêm sỉ .” Tống Lâm Uyên mấy cuốn tài liệu tay đặt bàn sách.

 

“Anh ơi, thật em học y, nhưng em cảm thấy ông Tần vẻ về mặt cảm xúc, em sợ ông nghĩ quẩn, nên em bái ông thầy để ông một niềm hy vọng. Hy vọng ông thể vượt qua hai năm , khi trở về em sẽ giao những thứ cho Tần Miên, ông Tần cũng thiên phú, chắc chắn sẽ khiến những thứ tỏa sáng rực rỡ.”

 

Tô Thanh Ti bất lực, cô thật sự chỉ một kẻ chỉ an nhàn.

 

“Sẽ nhanh thôi, em kiên trì thêm chút, hai năm sẽ qua nhanh thôi. Đến lúc đó sẽ phụ trách kiếm tiền, em sẽ phụ trách xinh như hoa.” Tống Lâm Uyên an ủi cô.

 

“Vợ , mắt mệt ? Có nghỉ ngơi một lát ?”

 

“Cũng , vẫn là thế giới tu tiên tiện lợi, ngọc giản dán lên trán là tất cả nội dung tự động in đầu. Tuy nhiên, từ khi tu luyện, em sách cũng là một lúc mười hàng, tiện hơn nhiều.”

 

Đây cũng coi như là lợi ích của việc tu luyện.

 

“Vợ , tìm một ngọc giản tu luyện thần thức, cái đấy.”

 

Tống Lâm Uyên đưa ngọc giản cho cô.

 

Tô Thanh Ti dán ngọc giản lên trán, lướt qua nội dung bên trong, chút nóng lòng thử ngay.

 

xếp bằng giường ngọc trắng, hai tay đặt lên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên, năm ngón tay bắt quyết điều động linh khí trong đan điền vận chuyển hai chu thiên khắp cơ thể từ từ hướng về thức hải.

 

Tống Lâm Uyên vợ nhanh chóng nhập trạng thái tu luyện, bất lực lắc đầu. Anh chỉ giải phóng vợ khỏi việc học, hôn hít ôm ấp.

 

Nhìn vợ nỗ lực như , Tống Lâm Uyên cũng đành cùng tu luyện, trở nên mạnh mẽ hơn.

 

“Tuyết Ngưng, bây giờ thi đại học, còn sách cấp ba gì?” Thư Nhược Hàm nhàm chán đá chân.

 

“Cơ hội chỉ đến với sự chuẩn , thấy Thanh Ti và thanh niên trí thức Tống cũng đang học ? Gia đình họ Tống là gia đình tầm thường .”

 

“Cậu là… tin tức ?” Thư Nhược Hàm giơ một ngón tay lên chỉ chỉ.

 

“Mình gì cả.” Bạch Tuyết Ngưng mắt rời sách.

 

“Vậy nên ôn kiến thức cấp ba nhỉ?” Thư Nhược Hàm đau đầu, mãi mới học nữa.

 

“Cậu đây, hoặc gia đình tìm mối quan hệ đưa về, thì cứ coi như gì.” Bạch Tuyết Ngưng cuối cùng cũng chịu liếc một cái.

 

Như thế ? Đến lúc đó khác đều đỗ đại học về, còn cô thì dựa quan hệ mà về. Thư Nhược Hàm nghĩ đến ánh mắt khinh thường của cả mà thấy khó chịu trong lòng.

 

Nghiến răng một cái, thôi thì về xem sách !

 

Lâm Thư Viện từ mùng một Tết ở cùng mấy ở sân một ngày, đó cô thích khí ở sân và thường xuyên sang chơi.

 

Tô Thanh Ti buổi tối đều tu luyện trong gian riêng, thật ban ngày cũng ngoài, nhưng tổng thể với khác là cô ngày đêm đều ngủ vùi .

 

“Các ? Liễu Hiểu Yến đính hôn .”

 

Ngày hôm đó mấy cô gái tụ tập trong phòng Bạch Tuyết Ngưng học trò chuyện, dĩ nhiên phần lớn thời gian là tán gẫu chuyện phiếm, chuyện phiếm trong làng, chuyện phiếm ở điểm thanh niên trí thức.

 

“Thư Viện, từ thế?” Thư Nhược Hàm xích gần hơn.

 

“Hôm đó đổi trứng gà ở nhà chị Lan Hoa, tận mắt thấy chị gái của Vương Chiêu Đệ là Vương Lai Đệ dẫn theo một cặp vợ chồng mang vác đồ đạc đến nhà họ. Không lâu Vương Chiêu Đệ khoe khắp làng rằng con gái bà sắp lấy chồng về thị trấn hưởng phúc .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-70-khong-gian-cua-toi-co-anh/chuong-47-lieu-hieu-yen-dinh-hon.html.]

 

Lâm Thư Viện đầu đuôi.

 

“Lúc đó thấy cặp vợ chồng đó ăn mặc cũng khá tươm tất, chắc gia cảnh cũng tệ.”

 

“Dáng vẻ của Liễu Hiểu Yến thế , gia đình tử tế chắc ưng cô nhỉ?” Thư Nhược Hàm nghĩ, Liễu Hiểu Yến trông đúng là chẳng , đen nhẻm mập ú.

 

Thế mà Vương Chiêu Đệ luôn cho rằng con gái cái gì cũng , cộng thêm chồng bà là kế toán, trong làng những trai cùng tuổi đến nhà bà dạm hỏi, Vương Chiêu Đệ đều ưng.

 

Sau Liễu Hiểu Yến để mắt đến Tống Lâm Uyên, về nông thôn, lợi dụng sự tiện lợi của chức vụ nhân viên ghi công điểm mà ít tìm cớ tiếp cận Tống Lâm Uyên.

 

Cứ như , lâu dần chẳng ai đến nhà cô dạm hỏi nữa. Lần vẫn là Vương Lai Đệ, chị gái của Vương Chiêu Đệ lấy chồng về thị trấn, giới thiệu cho.

 

“Đính hôn thì , khỏi để cái đôi mắt cô cứ chằm chằm thanh niên trí thức Tống.”

 

“Hahaha, Tuyết Ngưng chuyện vẫn sắc bén như thế. Con Liễu Hiểu Yến đó cũng tự , nó điểm nào sánh với Thanh Ti nhà chứ. Vương Chiêu Đệ còn khoe khắp làng rằng Thanh Ti cướp mất duyên của con gái bà . Xì! Thật vô liêm sỉ!” Thư Nhược Hàm mỗi khi nhắc đến chuyện phẫn nộ.

 

Có lẽ vì nông nhàn ai cũng rảnh rỗi, chuyện phiếm trong làng lan truyền đặc biệt nhanh.

 

Lâm Thư Viện xem náo nhiệt ở làng về kể rằng, nhà yêu của Liễu Hiểu Yến đến đem sính lễ. Nhà trai đưa 88 tệ tiền thách cưới, một chiếc xe đạp, còn mua vải để may quần áo cho Liễu Hiểu Yến. Hai bên định ngày cưới là ba ngày .

 

“Gấp thế á! Chẳng mới xem mặt thôi ?”

 

Tô Thanh Ti tò mò hỏi, tốc độ nhanh.

 

“Nghe nhà trai hai đứa con, đàn ông đó việc ở nhà máy hóa chất tiêu dùng, thời gian trông nom, cưới sớm để lo liệu việc nhà.” Lâm Thư Viện đúng là tuốt ở điểm thanh niên trí thức.

 

“Thế chẳng khác nào tìm bảo mẫu ?” Thư Nhược Hàm bĩu môi.

 

“Một , một chấp nhận thôi.” Bạch Tuyết Ngưng nhàn nhạt .

 

“Ai sách toán cấp ba cho mượn xem với, sách vật lý thể đổi.” Lâm Thư Viện hỏi.

 

“Mình .” Tô Thanh Ti đưa cuốn sách toán đang cầm cho cô , cô bây giờ cần học nữa.

 

Từ khi tu luyện, Tô Thanh Ti cảm thấy khả năng hiểu và ghi nhớ của đều hơn nhiều, chỉ cần cô qua thứ gì thì nó sẽ in sâu tâm trí, khi cần dùng thì tự động hiện .

 

“Mình còn một bộ sách toán, lý, hóa, cứ mang hết qua đây , các cứ đổi mà xem, chúng cùng học tập.”

 

Tô Thanh Ti cảm thấy giữ cũng vô dụng, chi bằng mang cho các bạn bè cùng dùng, tạo dựng quan hệ ngày cần đến.

 

“Thanh Ti, thật quá, mấy đến hiệu sách và trạm thu mua phế liệu ở thị trấn mà tìm thấy bộ sách toán, lý, hóa nào cả.”

 

Lâm Thư Viện vui vẻ ôm chầm lấy cô.

 

Ba ngày thoáng chốc qua.

 

“Thanh Ti, Nhược Hàm, Tuyết Ngưng, mau đây! Mau lên! Đi xem kịch !”

 

Lâm Thư Viện chạy như bay đến sân , gõ cửa từng phòng.

 

“Thư Viện, thế? Có chuyện vui ở mà xem?” Nghe thấy chuyện để xem, Thư Nhược Hàm là đầu tiên lao .

 

“Nhà kế toán Liễu, nhanh lên lát nữa là còn chỗ nữa .”

 

Lâm Thư Viện vẫy tay gọi Tô Thanh Ti và Bạch Tuyết Ngưng đang lượt .

 

Mèo Dịch Truyện

Ba ăn ý cùng lao ngoài.

 

Sở Bách Xuyên và Tống Lâm Uyên tiếng cũng bước , hai , đều thấy sự bất lực trong mắt đối phương.

 

 

Loading...