8
Trên  đất trống  Bạch Ngọc Ốc,  và Thời Trạch  đối diện , tay cầm kiếm. Dáng vẻ  ngày càng cao lớn,  cao hơn  cả một cái đầu.
Những bông tuyết mờ ảo rơi lả tả từ bầu trời, phủ đầy lên đầu và . Ta nhẹ nhàng truyền linh khí  kiếm, giơ tay lên và đ.â.m về phía .
Hắn lùi  vài bước để tạo  cách  giơ tay đỡ.
Hai thanh kiếm chạm , vang lên tiếng ngân trong trẻo.
"Đẹp!"
Chiêu kiếm của   linh hoạt,  tay dứt khoát và chính xác.
Ánh mắt  sáng lên,  khi khen ngợi một câu,  liền tăng thêm ba phần lực.
Quả đúng như  xưa : "Dạy học cũng là cách học”
Những chiêu kiếm sắc bén  dường như đều  tồn tại sẵn trong đầu , nhưng lúc đầu khi thi triển ,  luôn cảm thấy linh lực  chảy trơn tru. Giờ đây, để  một "sư tôn" ,   thức đêm khổ luyện các chiêu kiếm,  truyền dạy cho tên  tử . Qua nhiều  qua ,   thành thạo hơn  nhiều với các kiếm pháp.
Còn về chiếc trường tiên ,   cất nó  nhẫn trữ vật,   ý định dạy cho .
Tình Yêu Mùa Hạ
Người xưa  câu  , dạy hết cho  tử thì sư phụ sẽ đói. Ta  giữ  vài thủ đoạn để bảo vệ mạng sống .
Dù trong lòng  nghĩ rằng   dạy dỗ  tận tâm như , nếu  phản bội thì quả thật chẳng hợp lý chút nào. Tuy nhiên, trong lòng  vẫn luôn  một hòn đá treo lơ lửng.
Ở thế giới ,  chỉ  thể tin  bản  , chứ  thể  kẻ đ.á.n.h bạc mạo hiểm.
9
Điều đáng  là,  uổng công   bỏ thời gian  tiểu thuyết, ngày đêm tận tâm dạy dỗ . Sự ngưỡng mộ và tôn kính của  dành cho  gần như  còn giấu giếm.
Ta tiếp tục phát huy, thêm  cho  một khóa học mới, khóa học về lòng  ơn.
Khóa học  do chính  thiết kế dành riêng cho , nội dung đúng như tên gọi: dạy  học cách  ơn.
Tuy nhiên, về mặt   cũng  thành thạo lắm, chỉ  thể  là đang mò mẫm qua sông.
Sau khi đỡ  chiêu tấn công ngày càng sắc bén của  nhóc ,  giơ kiếm đẩy một cái, khiến  ngã xuống tuyết.
Cậu nhóc chống kiếm  .
Ta bước đến  mặt , dùng góc  từ  cao xuống, giống như cách   từng  .
Phải công nhận rằng, ở góc độ ,   cảm giác   thể nắm giữ sinh tử của  khác  chân .
Ta   một lúc  : "Về phòng."
Lần ,   hề đưa tay  đỡ .
Hắn     chân,    thể tự  dậy . Nói cách khác,  chỉ thích   lăn lộn trong tuyết trông thật chật vật mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-mong-su-ton-phai-la-cua-ta/chuong-4.html.]
Vào đến Bạch Ngọc Ốc, mặc cho gió lớn gào thét thổi tung mái tóc rối bời của ,   nghiêm trang  giường ngọc và  hiệu cho .
Ta hỏi: "Ngươi  , thế nào là 'ân huệ nhỏ như giọt nước,  báo đáp dạt dào như suối' ?"
Hắn lắc đầu: "Đệ tử  ."
"Không  cũng  ." Ta điều chỉnh tư thế, từ tốn  với : "Sư tôn sẽ kể cho ngươi ."
Ta kể  tất cả những câu chuyện về điển tích "ân huệ nhỏ như giọt nước" từ các quyển tiểu thuyết mà    qua những năm qua.
Nói đến khô cả miệng, giọng khàn đặc, cuối cùng,  hỏi: "Ngươi  điều gì  hỏi ?"
Hắn  , vẻ mặt khá thành khẩn, giọng điệu nghiêm túc: "Sư tôn, lấy  báo đáp cũng là một cách trả ơn   ạ?"
10
Ta im lặng.
Ta  kể cho  hơn năm mươi câu chuyện thú vị, nhưng trong tất cả những câu chuyện chi tiết và hấp dẫn đó, phần  về việc lấy  báo đáp  chỉ chiếm vỏn vẹn hai câu đơn giản.
Ta cảm thấy lúc  chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Ta thở dài, vẫn cố giữ vẻ mặt từ ái của một sư tôn,  chậm rãi : "Cách  quả thật  hiệu quả, nhưng chỉ giới hạn giữa nam nữ  ngầm sinh tình cảm với , như  mới  tạo nên một mối duyên nghiệt ngã."
Thời Trạch   chăm chú, dù   gì  cũng nghiêm túc như .
Hắn gật đầu một cách nghiêm trọng và hỏi : "Tại  chỉ giới hạn giữa nam và nữ?"
Ta im lặng, ném quyển truyện kỳ hiệp du ký dân gian đang dùng  ví dụ giảng dạy sang một bên,  nhẹ nhàng bảo : "Cút  ngoài."
Hắn sửng sốt một lúc.
Ta lặp : "Cút."
Hắn cầm kiếm lên, bước  khỏi Bạch Ngọc Ốc, ba bước ngoái đầu   một .
Ta gục xuống giường ngọc, lòng như tro tàn.
 bản tính  vốn   là  dễ bỏ cuộc.
Ngay ngày hôm đó,  thức đêm sắp xếp tất cả các quyển truyện liên quan đến lòng  ơn và đức nhân từ, loại bỏ   những quyển  dính dáng đến tình cảm nam nữ.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba...
Ban ngày  cùng  phân tích chiêu kiếm, ban đêm quây quần trò chuyện. Chỉ khi thấy  cúi đầu như một linh thực thất bại,  mới cảm thấy  trông dễ  hơn đôi chút.
Ta , vỗ vỗ vai : "Xem  lời dạy dỗ của sư tôn đối với ngươi   hiệu quả ."
Sau đó,  gạt đống truyện chất đống  giường sang một bên, nở một nụ  hiền từ, nhân hậu: "Ngươi   thể xuống núi lịch lãm , nhưng trong quá trình đó,  luôn ghi nhớ lời dạy của sư tôn nhé."