Ngày đó hoàng hậu khôi phục sủng ái,  đang dưỡng bệnh.
Nghe nói, hoàng hậu múa trong Ngự Hoa Viên, hoàng thượng liền ngủ lại trong cung hoàng hậu.
Ta một đêm mất ngủ.
Sợ tỷ tỷ bị nhìn  manh mối.
Đợi tới sáng sớm hôm ,  dọn dẹp một chút, liền  tìm tỷ ấy.
Ai biết, giữa đường xuất hiện một quý phi.
"Quý phi nương nương mời Niệm phi nương nương  tới cung một chuyến."
Mấy người này chặn đường ,  biết, lần này  dễ lừa gạt cho qua, quý phi ôm thái độ nhất ̣nh phải ôm được  tới, đến "mời" .
Ta bị ép tới cung của quý phi, hoàng hậu bên , cũng chỉ có thể ̣m thời gác lại.
Quý phi ngồi ngay ngắn  ghế chủ vị, bảo hạ nhân lột nho xong liền đưa vào miệng nàng .
"Thỉnh an quý phi nương nương."
Không có âm thanh.
Ta vẫn duy trì tư thế phúc , thật lâu  dám nhúc nhích.
Ta biết, nàng  đang  oai phủ đầu với .
Chân  vô cùng run rẩy, nói lại một lần nữa:
"Thỉnh an quý phi nương nương."
Nàng  cười lạnh một tiếng:
"Ầm ĩ cái gì, bản cung  điếc."
Ta  dám động đậy,   cúi người.
"Được rồi, đứng dậy , ngươi bây giờ chính là người bên cạnh hoàng thượng, ha, tránh cho  về lại thổi gió bên tai."
Ta trước tiên phủ nhận: “Thần   dám."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-da-nguoi/chuong-11.html.]
Đôi mắt nàng  sắc bén: "Ta thấy ngươi rất dám."
Nàng  cho lui hai bên,  tới trước mặt , niết cằm , ép  ngẩng đầu lên đối diện với nàng .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Chậc, được nhận thánh sủng, khuôn mặt cũng mềm hơn rồi."
"Sao nào, nhanh như vậy đã quên mất bổn phận của mình rồi? Quên mất mình là ai, từ nơi nào đến  ?"
Trong lòng  cười lạnh.
Ta từ nơi nào đến, nàng  chắc chắn  biết.
Nếu ,  còn một kẻ sống sót là , nàng  nhất ̣nh sẽ diệt trừ hậu họa,  có thể giữ  lại tới bây giờ.
  mặt,  giả bộ khiếp sợ,  dám vượt quá quy củ.
Ta vẫn duy trì tư thế , chân đã bắt đầu run run.
Quý phi uống từng hớp từng hớp trà,  chịu  nổi quỳ xuống.
Quý phi thản nhiên liếc qua: "Sao nào, phạm phải tội lớn gì, lại quỳ với bản cung?"
Ta cúi đầu: "Thần thiếp  từng..."
Quý phi hắt một chén trà nóng tới,   tránh, nhẫn nhịn chịu đựng.
"Ha, xương vẫn cứng lắm."
Ta ở trong cung quý phi, quỳ hơn một canh giờ.
Đợi tới lúc đôi môi của  trắng bệch, nàng  mới sai người đưa  về, có ngất cũng đừng có ngất ở chỗ nàng .
Trước khi , nàng  nắm cằm  hung ác nói.
"Bản cung cảnh cáo ngươi, an phận một chút, đừng có động cái gì  nên động, thành thực một chút, bản cung có lẽ sẽ thả lưới cho ngươi về đoàn tụ với  nhà."
Ta suýt chút nữa bật cười  tiếng.
Người nhà, người nhà của  sớm đã bị ngươi giết rồi.
Ta, chính là tới để báo thù.