Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
23.
Sau khi đánh bại Vương Giả Tang Thi, chị Phó Miên và Tống Âm Âm lại bắt đầu bước vào công cuộc tái thiết hậu chiến một cách rầm rộ, đồng thời chuẩn bị cho trận đánh tiếp theo vào căn cứ khác.
Ngày nào hai người đó không cãi nhau thì là đang trên đường để… cãi nhau.
Lão nhị đi theo hai người họ đã tu luyện thành công tuyệt kỹ “tai không nghe chuyện thế gian”, mặt vô cảm, tâm như tro tàn.
Còn Cố Tư Uyên dạo này cứ suốt ngày xúi tôi bỏ trốn với anh ta, bảo muốn cùng tôi đến phương xa du ngoạn.
Hừ, tâm tư của một trà xanh như anh, tôi lại không hiểu chắc?
Anh là cảm thấy chị Phó Miên vẫn ở đây… chướng mắt cực kỳ.
Nhưng anh lại nói:
“Nhân lúc tận thế, người ít, khỏi xếp hàng, không cần mua vé, đi đâu chơi cũng tiện.”
Ờ… cũng có lý ghê.
Chị Phó Miên không để ý mấy vết xước trên mặt, tiện tay quẹt một cái rồi cười, dúi cái túi hành lý vào tay tôi.
“Đi đi.”
Tôi vừa định bước ra khỏi cửa, lại chợt nhớ đến câu hỏi mà trước đây Tống Âm Âm luôn canh cánh trong lòng: Rốt cuộc tôi dùng tà thuật gì mà khiến bao nhiêu người liều mạng vì mình như vậy?
Tôi lại quay vào, lục trong thùng đồ ra một quyển sách, trịnh trọng đặt lên bàn cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-thoat-mat-the-bang-nghe-thuat-gia-nai/chuong-9.html.]
24.
Tầng mười ba, Phó Miên và Tống Âm Âm đứng trước cửa sổ sát đất, mỗi người cầm một cái ống nhòm.
“Không đi tiễn à?”
Tống Âm Âm dùng khuỷu tay chọc chọc Phó Miên.
“Không đi.”
“Không nỡ xa cô em gái tốt của mình à?”
“Chị đây là dị năng hệ không gian đấy.” - Phó Miên cười lạnh.
“Cố Tư Uyên mà dám dắt theo Châu Châu ra ngoài làm bậy, thì chỉ cần một giây, chị xuyên qua vặn gãy cổ hắn luôn.”
Tống Âm Âm nhún vai.
“À đúng rồi, Châu Châu tặng chị cái gì thế?”
Phó Miên điều chỉnh độ phóng đại của ống nhòm, dí sát vào kính.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Trên bàn rõ ràng là một quyển sách với dòng chữ to tướng trên bìa:
KHÔNG BIẾT LÀM THỦ LĨNH, THÌ CHỈ CÓ NƯỚC SỚM ĐI ĐỜI NHÀ MA!
[HOÀN CHÍNH VĂN]