Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TRỐN THOÁT MẠT THẾ BẰNG NGHỆ THUẬT GIẢ NAI - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-05-16 12:19:44
Lượt xem: 484

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

20.

Cuộc họp lần này kết thúc vô cùng suôn sẻ.

Cố Tư Uyên cực kỳ sảng khoái đồng ý để Phó Miên làm người đứng đầu căn cứ, còn thân thiện tuyên bố:

"Về sau rảnh thì đi xem căn cứ còn chỗ nào chưa ổn, đừng có suốt ngày đến làm phiền tôi với Châu Châu nha~"

Kể từ sau khi nhận lại quyền chỉ huy, Phó Miên lập tức khôi phục trật tự căn cứ, chia vật tư trong không gian ra hỗ trợ những người sống lay lắt ở tầng dưới đáy xã hội.

Tiếp đó là mở rộng ngoại giao, bắt tay thân thiện với mấy căn cứ khác, cùng nhau lập nên Liên minh chống thây ma, chuẩn bị nghênh đón đợt sóng zombie cuối cùng.

Mọi người đều rất phục cô ấy.

Chỉ là… dạo này Tống Âm Âm với Phó Miên lại bắt đầu chọi nhau.

"Sao cô lại muốn chia đất cho từng cá nhân?"

"Không chia đất thì ai trồng trọt cho cô?"

"Châu Châu! Em nói xem ai đúng?"

Tôi ngậm nửa miếng bánh quy trong miệng.

"Ờm… Cố Tư Uyên anh nói xem ai đúng?"

Cố Tư Uyên vừa bóc nho vừa đặt vào dĩa cho tôi, đầu cũng không buồn ngẩng:

Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!

"Đỗ lão nhị, cậu thấy ai đúng?"

Phó Miên mắt lóe sát khí, Tống Âm Âm nghiến răng nghiến lợi.

"Đúng vậy! Anh nói xem ai đúng!"

Đỗ lão nhị: 【…Mấy người là ông trời của tôi thật rồi.】

21.

Ban đêm, Cố Tư Uyên lại trèo cửa sổ vào như thường lệ.

Tôi hơi tò mò:

“Chị Phó Miên nói sẽ không đánh anh nữa mà? Sao anh còn trèo cửa sổ vậy?”

Cố Tư Uyên phủi phủi bụi trên người:

“Kích thích mà.”

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

“Châu Châu, tối nay căn cứ có hoạt động, mọi người đều ra ngoài hết rồi.”

Cố Tư Uyên cười như có như không, bước từng bước lại gần, ẩn ý đầy rõ ràng.

“Thì… thì sao chứ?”

Tôi giả vờ bình tĩnh.

“Châu Châu giỏi thật đấy, chỉ nhìn không ăn, không thấy ngứa ngáy sao?”

Anh ta nắm lấy tay tôi đặt lên eo mình, giọng bỗng trở nên hơi tủi thân:

“Hay là… anh không đủ sức hấp dẫn?”

【Tới rồi tới rồi, cổ vương của mọi người Cố Tư Uyên đã online.】

【Chậc chậc~ hôm nay lại lầy lội không có biên giới~】

【Châu Châu lên đi!】

【Chị em ơi~ đừng đoán mò lòng dạ đàn ông, cứ áp mặt lên bụng anh ta mà nghe nhịp tim đập là đủ~】

Tuy tôi cũng không phải kiểu quá dè dặt…

Nhưng cũng đâu buông thả tới mức đó.

Nếu mà làm gì thật, cảm giác như đang phát sóng trực tiếp cho toàn thế giới vậy đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-thoat-mat-the-bang-nghe-thuat-gia-nai/chuong-8.html.]

Tôi đẩy đẩy Cố Tư Uyên.

“Thật ra… sẽ có người thấy đó.”

“Không thấy đâu.”

Giọng Cố Tư Uyên trầm khàn, tay lại bắt đầu kéo mấy cái nơ nhỏ trên váy tôi.

“Sao mà không thấy được chứ.”

Anh ta nhìn về khoảng không, búng tay một cái.

【Ơ? Sao màn hình tôi đen thui rồi?】

【Ủa alo? Tôi cởi quần chuẩn bị coi nốt cái đoạn này mà cho tôi coi vậy hả?】

【Ủa ủa? Có ai không? Cố Tư Uyên thấy được tụi mình hả??】

【Tôi thề, tự nhiên thấy sống lưng lạnh toát á mấy má.】

“Không… không thấy được nữa rồi.”

Cố Tư Uyên dụi dụi mặt vào cổ tôi, thì thầm:

“Sau này, dù so với ai đi nữa… cũng phải chọn anh đó, Châu Châu.”

Trời đất, sao cái thân cao to thế này lại không có cảm giác an toàn vậy?

Tôi không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm anh ấy chặt hơn.

Cố Tư Uyên hơi dùng sức, cái nơ cuối cùng cũng bị kéo bung ra.

22.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mới biết…

Cái gọi là hoạt động lớn của căn cứ mà Cố Tư Uyên nhắc tới tối qua chính là trận chiến với Vương Giả Tang Thi.

Tôi trừng mắt ngơ ngác.

Cái ải sinh tử làm tôi thấp thỏm bấy lâu, cứ thế… qua luôn rồi á?

Cố Tư Uyên mang bữa sáng tới, cười híp cả mắt gật đầu:

“Ừ, sau này em không cần lo về kết cục của mình nữa.”

【Cả nhà ơi! Cuối cùng tôi cũng được thả ra khỏi phòng tối rồi!!】

【Khóc như mưa, tui phải coi lại cái đoạn đêm qua!!】

【Mau nhìn cái dấu trên cổ Châu Châu kìa~ trời ơi~ không cho tui xem thì tui tự tưởng tượng được, hề hề… hề hề… hề hề hề…】

【Không phải chỉ mình tui thắc mắc là sao Cố Tư Uyên và Châu Châu đều thấy được tụi mình hả?】

Tôi lập tức tỉnh táo hẳn.

“À đúng rồi đó! Cố Tư Uyên, sao anh cũng nhìn thấy được bình luận?”

Cố Tư Uyên khoác cho tôi chiếc áo khoác lông mềm mềm, bình thản đáp:

“À, có chút quen biết với tác giả.”

?

【Chị em ơi, còn ai nhớ lúc phim mới chiếu, tác giả từng đăng cái status rồi xoá vội không?】

【Có có có! Tôi thấy! Bả nói bị nam chính đe doạ! Nếu không cho ảnh ở bên nữ chính thì ảnh sẽ dùng dị năng g i ế t sạch mọi sinh vật trong thế giới truyện!!】

【Úi trời mẹ ơi, lúc đó tui cứ tưởng bả đùa!】

【Không lẽ là thật? Ý là… nam chính thức tỉnh rồi, giành lại được bạn gái thuộc về mình á hả??】

【Không hiểu nhưng thấy hay! Não tui tạm ngừng hoạt động… nhưng mà… cứ mê trước đã!】

【Đúng rồi! Không cần biết CP gì, mê là được, nhai đã đời trước rồi tính tiếp!】

 

Loading...