Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 92: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:11:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khỉ Xưng Đại Vương
Nhắc đến những kẻ , sắc mặt Lục Thời An cũng trở nên trầm xuống.
“Đại ca đúng, nên chúng đừng cái lòng vớ vẩn nữa. Chúng giữ vững sơn trại, sống cuộc sống của là hơn cả. Hiện giờ tường bảo vệ sơn trại xong, còn bẫy nữa.”
“Cho dù đến gây chuyện chúng cũng sợ. Hiện giờ núi nước, dựa đôi bàn tay , chúng cũng thể sống như đây.”
Vương Nhị Oa xong lòng phấn khích, chỉ lập tức về trại khai hoang.
“Chắc chắn là hơn đây, đây đều chẳng trồng trọt gì cả.”
Toàn trộm gà bắt chó, lấy đồ về nuôi đám sói mắt trắng .
Sau của cải tích lũy đều là của y.
Lục Chính Hoa lời liền : “Nhị Oa, ngươi sợ là ngay cả cây gì trồng trong ruộng cũng phân biệt .”
Vương Nhị Oa gãi gãi tóc, nghển cổ :
Mèo Dịch Truyện
“Thế thì sợ, Toàn gia trồng gì, trồng nấy. Gần đây trồng đậu, đợi mấy ngày nữa cũng trồng.”
Lục Chính Hoa lắc đầu, trêu chọc y.
“Cái đó cũng đợi mấy ngày qua hẵng , ngươi xem, lỡ như chúng may nhiễm bệnh thì ?”
Vương Nhị Oa mới sợ.
“Sợ gì, c.h.ế.t An ca lót đường, lão t.ử cô đơn.”
Cứ như bọn họ ngày nào cũng tắm rửa xông , Vương Nhị Oa chỉ cảm thấy da già đều chà bay mất một lớp, còn uống đủ loại nước t.h.u.ố.c kỳ quái.
Thế mà còn nhiễm bệnh.
Vậy chỉ thể là phận xui xẻo.
Hơn nữa Lục Thời An còn lo, y lo gì chứ.
Lục Thời An khẽ chế nhạo, hóa thành kẻ lót đường .
Kẻ nào c.h.ế.t cùng bọn họ, c.h.ế.t thì cũng là mấy chục năm , cùng với Giang Vãn Vãn.
Cùng mấy gã nam nhân hôi hám, chê.
Sự thật chứng minh phương pháp của Giang Vãn Vãn quả nhiên hiệu quả, bảy ngày Lục Thời An và mấy đều phản ứng bất thường nào, đốt sạch tất cả đồ vật bên ngoài xong, bình an tiến sơn trại.
Giang Vãn Vãn Lục Thời An đang ăn ngấu nghiến mà nhíu mày.
“Mấy ngày mang đồ ăn tới ?”
Sao cứ như quỷ đói đầu t.h.a.i .
Lục Thời An ngẩng đầu, vẫn ăn lương phấn xanh.
“Nàng còn mặt mũi mà , ngày nào cũng cái món , mỗi bữa đến giờ ăn là mấy tên cứ chằm chằm, khiến lão t.ử đây mà ăn riêng .”
Nếu là thứ khác thì bọn họ cũng .
mấy tên đặc biệt thích món lương phấn , Nhị Oa còn đổi bằng cháo. Chàng cháo, mấy ngày liền lương phấn đều bụng mấy tên hết .
“Ta còn với lão tam là đừng ngày nào cũng món , đợi lão t.ử lên hẵng ăn, với nàng ?”
Giang Vãn Vãn sang đối diện: “Không hề!”
Mấy ngày nay Lục Thời Xuyên và Thiết Đản như phát điên lên vì món .
Hai cây ban cưu diệp sớm nhổ sạch, cả ngày cứ quanh quẩn hậu sơn tìm kiếm khắp nơi, tự giác đến mức ngay cả nước tro bếp cũng tự tay ngâm sẵn. Nếu thất bại một , e rằng còn chẳng cần đến Giang Vãn Vãn.
Lục Thời Xuyên liền ngẩng đầu.
"Có ư? Mỗi đưa cơm đều bảo đặt ở lưng chừng núi, cách xa như , rõ gì."
Lục Thời An liếc mắt nhận dối, lười biếng đôi co.
"Thứ đây, nhị ca còn bảo nhị tẩu đến học hỏi từ ."
Lục Thời Xuyên liền cuống quýt.
"Nhị ca, cái thể dạy . Tẩu t.ử , phương t.h.u.ố.c chúng giữ , đợi trấn khôi phục, thể dựa nó mà kiếm kế sinh nhai."
"Cứ dựa tài nghệ của tẩu tử, đến lúc đó chúng trấn dựng một sạp hàng. Tẩu t.ử , quản sổ sách, cuộc sống gia đình chúng chẳng sẽ sung túc hơn ."
Lục Thời An sa sầm mặt, "Ngươi quản sổ sách, lão t.ử gì?"
Mẹ kiếp!!
Rốt cuộc thì ai mới là chủ trì cái nhà .
Lục Thời Xuyên buột miệng , "Huynh coi cửa, thu sổ sách chứ ! Đó chẳng tuyệt kỹ của ư."
"Phụt chậc~" Giang Vãn Vãn nhịn thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-92.html.]
"Nhị ca chó, chúng cần coi cửa ."
"Giang Vãn Vãn~" tiếng gầm giận dữ vang lên.
Người đàn bà , dám mắng là chó.
Mấy ngày dạy dỗ thì leo lên nóc nhà dỡ ngói, gan lớn !!
Vương Tú Nga thấy , dùng đầu đũa gõ nhẹ, "Hú hét cái gì mà hú hét, so xem ai to giọng hơn . Để ngươi coi cửa là nâng đỡ ngươi đó, mấy ngày nay ngươi ở ngoài trại, khác gì với kẻ coi cửa ."
"Lão nương ở trong khai hoang một mảnh đất lớn , đợi mai lên núi tìm kiếm xem còn nguồn nước nào khác ."
"Đậu trong đất trồng , mấy hôm đại bá của các ngươi còn nước nhiều hơn ít. Các ngươi hãy xem xem còn chỗ nào dẫn nước xuống , nếu thể thêm chút nữa, chúng còn thể trồng thêm vài thứ khác."
Giang Vãn Vãn cũng gật đầu, "Nếu nước, mớ khoai lang giống của qua một thời gian nữa cũng thể di thực ."
Lục Thời An xê dịch ghế, tránh xa Vương Tú Nga thêm chút, "Chỉ mấy cọng dây leo của nàng thì gì."
Vừa qua bên , thấy, mấy củ khoai lang thối đều nảy mầm. Chắc là do ở đây ngày nào cũng tưới nước, cây cối phát triển tệ.
Giang Vãn Vãn nhớ cách trồng khoai lang ở đây liền lắc đầu, "Huynh bớt quản chuyện của , giúp khai khẩn một mảnh đất là ."
Lục Thời An nhướng cằm, "Nương và họ khai khẩn nhiều đất hoang thế , vẫn đủ cho nàng trồng ."
Giang Vãn Vãn nhướng mày, "Đất nương và họ khai khẩn đều trồng đậu , đợi nước còn trồng thêm thứ khác."
"Trước đây từng hứa, sẽ khai khẩn hai mảnh đất hoang cho mà, chẳng lẽ mà giữ lời?"
Vương Tú Nga và họ trời sáng ở ngoài đào bới, nhặt đá trong đất cũng thể mất một hai ngày.
Giang Vãn Vãn nỡ hái quả đào sẵn, Lục Thời An thì khác, dù đây hứa .
Không dùng thì phí.
Bảo tự khai hoang thì thể, những thứ khác , nhưng điểm tự thì vẫn .
Lục Thời An xong, trong mắt hề chút thiếu kiên nhẫn nào, trái còn mang theo vẻ vui mừng.
"Biết , lão t.ử vài ngày nữa sẽ đào cho nàng, !"
Giang Vãn Vãn thấy liền điều dừng , thế mới tạm .
Ban đêm.
Giang Vãn Vãn rửa mặt xong, quen thói mặc đồ mỏng manh, dang tay dang chân sấp giường.
Gần đây nàng cũng coi như phát hiện cái của chiếc giường đá , áp ngủ còn mát mẻ hơn nhiều so với cạnh Lục Thời An.
Ngoại trừ cứng , thì khuyết điểm gì khác.
Lục Thời An thu dọn xong trở về động, thấy tấm lưng chói mắt , mắt khẽ tối sầm. Hắn đến xuống giường, đưa tay chạm .
"Lão t.ử ở nhà, khỉ vương. Mới mấy ngày mà đến chỗ cũng chừa cho !"
Một ngón tay trượt từ xuống lưng, Giang Vãn Vãn khẽ cứng . Thôi ! Nàng hình như quên mất tên .
Tự động xê dịch trong một chút.
Lục Thời An bàn tay đang lơ lửng, lật lên giường ôm chặt nàng lòng, cúi đầu hôn hai cái.
"Trốn cái gì, ừm~"
Nam nhân gần, như dung nham nóng chảy mang theo nóng. Giang Vãn Vãn co trong thêm chút.
"Buồn ngủ."
Nhớ những hai hồ đồ đó, nào cũng tinh thần phấn chấn, còn nàng...
Thôi ! Cũng khoái hoạt.
mà mệt quá.
Mấy ngày gặp, Lục Thời An thể dễ dàng buông tha cho nàng như , nắm lấy vòng eo trong tay ấn xuống, lật hôn lên.
"Ngoan, nàng ngủ , !"
Cảm giác mềm mại ập đến, Giang Vãn Vãn tức khắc đoạt thở, nâng tay đẩy .
cổ tay kiềm chế, buộc ngẩng đầu đón nhận.
"Sì~"
Bỗng nhiên một trận đau nhói ập đến, mùi m.á.u tanh lan tỏa giữa hai . Giang Vãn Vãn thầm mắng trong lòng!
Tên nam nhân ch.ó c.h.ế.t, điên !!
Định ăn thịt .
Lục Thời An mấy ngày nay quả thực phát điên , nhớ Giang Vãn Vãn đến phát điên.