Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 71: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:11:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Vãn Vãn thấy Vương Tú Nga chạy , chẳng kịp đội nón mà vội đuổi theo.

 

“Nương, đợi với!”

 

Vương Tú Nga dốc lực chạy, đến khi thấy Lục Thời An đó mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Tốt quá! Cái tên đoản mệnh vẫn còn ở đây.

 

Kiếp e rằng sẽ bắt nữa.

 

“Là phản quân, phản quân đến .”

 

Lục Thời An bước tới một bước, .

 

“Nương, ở nhà nấu cơm, chạy đây gì cho thêm náo nhiệt.”

 

“Chúng là phản quân, là thiên lý nhãn thuận phong nhĩ mà xa thế cũng chúng chuyện.”

 

Vương Tú Nga lúc mới sực tỉnh lỡ lời, vội vàng .

 

“Thằng nhãi ranh ăn với lão nương thế , cái vùng mười dặm chẳng chuyện gì là lão nương , tất cả đều nhờ đôi thuận phong nhĩ chứ . Còn dám chê bai lão nương, ăn đòn .”

 

Lục Thời An nhún vai, liếc mắt thấy đang tới, liền bước đón.

 

“Nàng đến gì, trời nóng thế .”

 

Vừa nắm tay Giang Vãn Vãn, kéo nàng đến chỗ râm mát ở cổng nhà mà tránh nắng.

 

Đứng ở đây, Giang Vãn Vãn càng cảm nhận ngọn lửa hung tàn đến nhường nào.

 

Giờ đây cả thôn chìm trong biển lửa. Nhìn cánh rừng vàng rực núi thôn.

 

Lòng Giang Vãn Vãn đập thình thịch, “Lục Thời An, ngọn lửa thể dập tắt ?”

 

Lục Thời An khóe miệng khẽ giật, “Bà cô của ơi, lửa lớn thế trời mưa, sông cạn khô, nàng dập kiểu gì?”

 

Giang Vãn Vãn , lòng chìm xuống đáy.

 

Nàng đột nhiên nắm chặt cánh tay Lục Thời An.

 

“Chúng e rằng bỏ trốn ?”

 

Lục Thời An sững sờ, “Nàng sợ lửa cháy đến đây , nhưng chỗ chúng cách đó xa.”

 

Đi bộ cũng mất nửa ngày, cháy đến đây thì mất bao lâu nữa.

 

Giang Vãn Vãn nhớ những trận cháy rừng kiếp , lớn tiếng .

 

“Xa bao nhiêu, lửa rừng chạy nhanh chúng chạy nhanh hơn! Chàng cũng trời mưa, sông nước. Chàng xem, khu rừng phía thôn, chỉ cần một đốm lửa là sẽ bùng cháy ngay lập tức.”

 

“Cháy lan thành từng mảng như , một ngày, hai ngày, ba ngày, chúng thể đợi đến bao giờ?”

 

Lửa rừng vô tình, gió thổi tới thì chạy cho kịp.

 

Làm mà khống chế nổi.

 

Cứ tưởng thể an cư lập nghiệp ở đây, nào ngờ lũ súc sinh phóng hỏa.

 

Giờ thì !

 

Mọi nỗ lực đều đổ sông đổ biển.

 

E rằng thật sự chạy nạn.

 

Lòng Giang Vãn Vãn hận tả xiết.

 

Lục Thời An , cánh rừng xa xa, sắc mặt dần trở nên nặng nề.

 

“Nếu chúng chặt đứt cánh rừng đó thì ?”

 

Lục Thời Xuyên kinh ngạc, “Nhị ca, điên . Giờ phản quân chừng còn ở trong thôn, lúc chẳng tự chui đầu lưới .”

 

Cường T.ử cau mày khuyên ngăn, “ , ca. Vả rừng lớn thế , dù tất cả chúng cùng cũng chặt đứt nổi !”

 

Vương Tú Nga chen một câu.

 

“Lửa lớn thế , còn nướng dầu, chặt cái quái gì.”

 

nếu cứ thế rời , Vương Tú Nga cam tâm, đầu Giang Vãn Vãn.

 

“Con ơi! Con cách nào , khó khăn lắm mới tìm chỗ an , nếu rời chẳng chạy nạn !”

 

Vừa đến chạy nạn.

 

Sắc mặt đều đổi.

 

Nếu cuối cùng vẫn chạy nạn, họ tốn bao tâm sức vất vả là vì cái gì!

 

Ở đây đất nước.

 

Không chạy nạn nữa!

 

Lục Thủ Quốc Giang Vãn Vãn thông minh, cũng vội vàng hỏi.

 

“Vãn Vãn , cháu chủ ý gì , để cùng bàn bạc. Nếu thể , chúng tuyệt đối từ chối.”

 

“Mọi khó khăn lắm mới đến đây, thực sự chịu nổi sự giày vò thêm nữa.”

 

Con dâu lão nhị nhà y còn đang mang thai.

 

Nếu chạy nữa, e rằng sẽ xảy chuyện!!

 

Lục Thủ Thành cũng Giang Vãn Vãn mà thở dài.

 

“Vãn Vãn, . Biết thì , cũng chẳng , đây là ông trời cho chúng sống, trách ai .”

 

Lục Thời Xuyên gật đầu.

 

, nhị tẩu!! Lửa lớn quá, nước, chúng hết cách cũng đành chịu thôi.”

 

Giang Vãn Vãn đang ngẩn về phía , đột nhiên cảm thấy lạ ở mu bàn tay.

 

Nàng ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Lục Thời An, chỉ thấy môi khẽ động, im lặng .

 

“Không , đừng để ý đến họ.”

 

Đây là nàng chịu áp lực ?

 

Giang Vãn Vãn nghĩ đến phương pháp dập tắt cháy rừng kiếp , tiên là khống chế mới dập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-71.html.]

 

Thế lửa thì chắc chắn thể khống chế .

 

Lại nước.

 

Cách duy nhất là dải cách ly.

 

Đột nhiên nàng nhớ đến trận cháy rừng mà đồng lòng dập tắt ở kiếp .

 

Nàng nắm chặt lấy bên cạnh.

 

“Lục Thời An, chúng lẽ thể dùng lửa diệt lửa.”

 

Lục Thời An đầu tiên hiểu.

 

“Dùng lửa diệt lửa là ?”

 

Lục Thời Xuyên gãi đầu, “Nhị tẩu, lửa dập lửa !”

 

Đây đúng là lời .

 

Y cũng hiểu.

 

kiến thức của y quá nông cạn ?

 

Nghĩ rằng giải thích họ cũng sẽ hiểu, Giang Vãn Vãn buông tay Lục Thời An, nhặt một cành cây khô đất, vẽ lên lớp đất sét họ đào.

 

“Đây là thôn, đây là vị trí của chúng .”

 

Vừa vẽ một đường phân cách dài ở giữa hai nơi.

 

“Chúng sẽ ở giữa, tìm một chỗ nối giữa núi với núi khác diện tích nhỏ nhất, đào một dải cách ly, đó chúng chỉ cần đợi.”

 

Mắt Lục Thời Xuyên sáng rực.

 

“Đợi cái gì?”

 

Đây là phương pháp dập lửa gì , thật kỳ diệu.

 

Mắt Giang Vãn Vãn khẽ híp , “Đợi gió.”

 

Miệng Lục Thời Xuyên khẽ há , “Gió?”

 

Gió đông nam, gió tây bắc.

 

về gió ??

 

Lục Thời An vỗ một chưởng lên đầu Lục Thời Xuyên, xổm xuống cầm lấy que củi trong tay Giang Vãn Vãn, “Vãn Vãn ý là, đợi gió tây nam, chỉ khi gió tây nam đến thì lửa mới cháy về phía .”

 

Chàng đưa tay gạt về phía thôn.

 

“Cháy lên , dần dần lửa sẽ hợp với ngọn lửa lớn phía thôn, đến lúc đó còn chỗ để cháy, lửa tự nhiên sẽ tắt.”

 

Nói xong Giang Vãn Vãn.

 

“Có đúng ?”

 

Giang Vãn Vãn liên tục gật đầu.

 

“Ừm, đúng là như .”

 

Tên ác bá thật thông minh, chỉ cần một chút là hiểu.

 

Mèo Dịch Truyện

Mọi đều hiểu .

 

Lục Thủ Quốc là đầu tiên lên tiếng khen ngợi.

 

“Cách , còn cần dập lửa, lửa tự nó sẽ tắt.”

 

“Vẫn là nha đầu Vãn Vãn lợi hại!!”

 

Cường T.ử nhướn mày, “Đó là chuyện đương nhiên, nhị tẩu của lợi hại nhất.”

 

Ngay cả châu chấu thể ăn cũng .

 

Đó bình thường.

 

Chó Canh và những khác đầu chứng kiến bộ dạng của Giang Vãn Vãn, kinh ngạc đến nỗi cằm sắp rớt xuống đất.

 

Vợ của Lục Thời An , hề đơn giản.

 

Hình như còn lợi hại hơn cả Lục Thời An.

 

Lục Thời Xuyên Giang Vãn Vãn với ánh mắt đầy sùng bái, nhưng vẫn một điều rõ.

 

“Nhị tẩu, chúng chỉ mấy , chỗ nối giữa các ngọn núi rộng như , chúng đào cái gọi là dải cách ly đó !”

 

Lời .

 

Mọi về phía Giang Vãn Vãn.

 

!

 

Họ chỉ vài , dù đào ngày đêm, e rằng đến khi đào xong thì lửa rừng tới .

 

Giang Vãn Vãn toát mồ hôi, Lục Thời An thấy liền kéo nàng dậy, nghiêng chắn mặt nàng.

 

Giang Vãn Vãn lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhiều ánh mắt chằm chằm như , nàng cảm thấy áp lực nặng nề.

 

Lục Thời An cầm cành cây lên, tùy ý vẽ hai đường song song đất.

 

“Chúng định tuyến đường, từ đầu bắt đầu mỗi châm lửa, những còn cầm cành tre bên cạnh canh chừng, cháy đến mép thì dập tắt.”

 

“Như chúng chỉ cần xử lý một cây lớn, là thể tạo một dải cách ly.”

 

Lục Thời Xuyên xong giơ ngón cái lên.

 

Phục, phục cũng .

 

Cái đầu , mà lợi hại thế.

 

Cả phương pháp cũng nghĩ .

 

Lục Chính Sơn, nãy giờ lên tiếng, lạnh giọng .

 

“Vạn nhất gió thì ?”

 

 

Loading...