Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 38: --- Cô nãi nãi, lỗi tại ta

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:10:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Thời An mặt đen , một cước đạp tới: “Cút, lão t.ử là nam nhân!”

 

Nếu gả, cũng là Giang Vãn Vãn gả cho .

 

Không đúng, vốn dĩ là Giang Vãn Vãn gả cho .

 

Lục Thời Xuyên cúi tránh thoát, nhỏ giọng lầm bầm.

 

“Cái đồ ác bá như , cưới nhị tẩu về, cũng là một đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu.”

 

Hắn mà còn chê.

 

Vãn Vãn chê là may mắn lắm .

 

Lục Thời An mắt híp : “Ngươi lầm bầm cái gì đấy, bản lĩnh thì to lên xem nào.”

 

Đừng tưởng ngươi đang . Lão tam nhà .

 

Nhìn thì là sách, nhưng thực lêu lổng, nếu vì gia tộc kỳ vọng lớn, là một tài học vấn.

 

E rằng còn lêu lổng hơn cả .

 

Lục Thời Xuyên lắc đầu: “Không , gì cả.”

 

Nói khác thể để khác , ngốc như !

 

Đợi Lục Thời An dọn dẹp xong xuôi, tắm rửa trở về phòng, trong phòng một mảnh hôn hoàng.

 

Trên giường, Giang Vãn Vãn ngủ say, một chân gác lên ga trải giường, để lộ đôi chân trắng nõn.

 

Nhìn lên nữa.

 

Sắc mặt Lục Thời An cứng đờ, vội vàng dời tầm mắt, nữ nhân càng ngày càng quá đáng.

 

Ngay cả yếm cũng mặc.

 

Lại cứ thế mà mặc…

 

Cái , còn thể thống gì!

 

Lục Thời An chỉ cảm thấy nóng khắp bốc lên đỉnh đầu, nóng đến mức mắt đỏ bừng.

 

Hắn nhanh chóng bưng bình gốm bàn lên, rót một bát nước, bên trong là nước bạc hà Giang Vãn Vãn pha.

 

Uống cạn một bát, chỉ thấy chẳng tác dụng gì.

 

Nữ nhân

 

Lục Thời An một lúc lâu, hít sâu một mới xoay , nữa về phía giường.

 

Cứ thế .

 

Trong mắt Lục Thời An dần nổi lên phong bạo, hốc mắt vốn đỏ nay càng thêm đỏ thẫm.

 

Nàng lớn mật như .

 

Vậy cũng chẳng còn gì cố kỵ.

 

Nghĩ đoạn, thổi tắt đèn dầu, lật lên giường.

 

Vươn cánh tay ôm lòng, hương thơm thanh mát quen thuộc ập đến.

 

Ánh mắt Lục Thời An càng lúc càng sâu thẳm, trong lòng, tay khẽ chạm vai nàng.

 

Cảm giác trơn mềm.

 

Mềm mại như đậu phụ.

 

Khiến buông tay.

 

Lục Thời An ôm chặt nàng hơn lòng, tay còn đặt lên eo thon của nàng.

 

Từ từ di chuyển xuống lưng.

 

Mẹ kiếp!! Sướng…

 

Bỗng nhiên, trong lòng khẽ rên một tiếng.

 

Mọi lý trí của Lục Thời An, lập tức sụp đổ. Mẹ kiếp!!

 

Không nhịn nữa.

 

Vốn dĩ nàng là của , dựa động chạm.

 

Nghĩ lật lấn tới.

 

Dưới ánh trăng, cúi đầu hôn xuống.

 

Giang Vãn Vãn ngủ mơ màng, chỉ cảm thấy mặt tê dại, cảm thấy thứ gì đó đang quấy rầy giấc ngủ của nàng.

 

Vô cùng phiền phức.

 

Nàng nghiêng đầu né tránh, nhưng thế nào cũng tránh .

 

Mơ mơ màng màng tỉnh , chỉ thấy phía , còn kịp phản ứng thì môi cảm nhận xúc cảm.

 

“Ngươi…”

 

Giây tiếp theo, Giang Vãn Vãn tỉnh táo.

 

Khốn kiếp!!

 

Tên khốn Lục Thời An đang ?

 

Chưa kịp phản ứng, lồng n.g.ự.c dần thiếu dưỡng khí, bàn tay đặt gáy nâng đỡ nàng dậy phối hợp.

 

Giang Vãn Vãn giơ tay cự tuyệt.

 

chạm thấy nóng bỏng một mảng.

 

Khiến nàng giật .

 

“Lục…”

 

Lục Thời An sớm nhận nàng tỉnh, từ môi chậm rãi di chuyển lên má nàng, đến cổ.

 

“Tỉnh .”

 

Giọng nam nhân trầm thấp khàn khàn, âm cuối còn mang theo chút định.

 

Tim Giang Vãn Vãn đập thình thịch, như nhảy vọt ngoài, đầu óc trống rỗng .

 

Nàng nên trả lời thế nào?

 

Chuyện rốt cuộc là chứ!

 

Lục Thời An thấy nàng lời nào, liền cúi thì thầm bên tai nàng.

 

“Ngoan, ôm chặt lấy .”

 

Nói hung mãnh hôn lên.

 

Giang Vãn Vãn trợn tròn mắt, nàng đang hôn Lục Thời An, bọn họ hôn .

 

Sao thành thế .

 

Giây tiếp theo, môi đau nhói.

 

“Giang Vãn Vãn, nàng đang nghĩ gì ?”

 

“Hửm?? ”

 

Trời ơi!!

 

Sao giọng Lục Thời An biến thành thế , đầu óc Giang Vãn Vãn vốn như hồ dán, kích thích như càng thêm mơ hồ.

 

Thôi kệ!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-38-co-nai-nai-loi-tai-ta.html.]

Nam nhân còn tuấn tú hơn cả đầu bảng. Dù thế nào nàng cũng chịu thiệt, còn tốn tiền.

 

Không chiếm tiện nghi thì uổng.

 

Nghĩ Giang Vãn Vãn giơ tay khoác lên cổ Lục Thời An, ngẩng đầu đón nhận.

 

Ngươi đúng là tiểu gà con, chỉ mổ bừa.

 

“Học ngoan , tỷ tỷ sẽ dạy một .”

 

Giang Vãn Vãn ăn thịt heo, nhưng thấy heo chạy, kinh nghiệm dù thế nào cũng hơn hẳn Lục Thời An kẻ từng thấy heo.

 

Chẳng mấy chốc trấn áp tên ngốc nghếch .

 

Rất !!

 

Tiếp theo là sàn diễn của nàng .

 

Lục Thời An giường, ngửa đầu để lộ chiếc cổ thon dài, yết hầu gợi cảm khẽ nhúc nhích.

 

Nếu Giang Vãn Vãn thấy cảnh , e rằng mắt nàng cũng trợn trừng.

 

Nữ nhân an phận khắp nơi châm lửa.

 

Lục Thời An chỉ cảm thấy sắp c.h.ế.t .

 

Nữ nhân , thể như .

 

Ai dạy nàng.

 

Lại một trận nhiệt khí dâng lên, Lục Thời An thể nhịn nữa, nắm lấy tay Giang Vãn Vãn.

 

“Cô nãi nãi, tại .”

 

Giây tiếp theo, tiếng gầm giận dữ của Giang Vãn Vãn vang lên: “Lục Thời An!”

 

Cái tên khốn , dám!

 

Giọng tưởng chừng dứt khoát mạnh mẽ, giờ đây mềm mại đến mức thành hình.

 

Mẹ kiếp!

 

Uy nghiêm của nàng .

 

Lục Thời An ôm nàng lòng, nhắm mắt .

 

“Ngoan, Vãn Vãn.”

 

“Vãn Vãn~”

 

Giang Vãn Vãn từng tiếng Vãn Vãn từ miệng nam nhân, cuối cùng vẫn vùi lồng n.g.ự.c .

 

Mẹ kiếp!!

 

Lỗ , lỗ lớn .

 

 

Mọi chuyện xong xuôi.

 

Lục Thời An dọn dẹp thứ, Giang Vãn Vãn đang lưng về phía , trốn bên trong.

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn vươn tay kéo nàng .

 

Cúi đặt một nụ hôn lên vai nàng.

 

“Ngoan, đừng giận nữa.”

 

Giang Vãn Vãn bóp nhẹ lòng bàn tay đang tê dại, chân tay mềm nhũn, lòng hoảng loạn.

 

Sao bọn họ thành thế .

 

Không là hợp tác ?

 

Lục Thời An thấy nàng như , tưởng nàng thật sự giận, vội vàng dỗ dành.

 

“Chúng là phu thê, chuyện nam nữ là lẽ thường tình, nếu sợ nàng mang thai, cũng sẽ chỉ dừng ở mức .”

 

Giang Vãn Vãn tức giận, đ.ấ.m một cái n.g.ự.c .

 

“Câm miệng.”

 

Đã như , còn thế nào nữa.

 

Lục Thời An nắm lấy bàn tay đặt ngực: “Cô nãi nãi, nàng nhẹ tay chút.”

 

Lần nào cũng tay nặng như .

 

Giang Vãn Vãn tức giận: “Ngươi cũng nhẹ tay, đau, ngươi cũng mặc kệ.”

 

Lục Thời An buông nàng , vội vàng cúi đầu kiểm tra: “Vẫn còn đau , xem nào.”

 

Nói tay vươn đến cổ Giang Vãn Vãn.

 

Giang Vãn Vãn một tay hất , đầu vùi n.g.ự.c Lục Thời An chịu ngẩng lên.

 

“Ngươi !!”

 

Tên khốn .

 

Vừa nãy tắt đèn thì , giờ còn , nàng còn thể diện nữa .

 

Lục Thời An khẽ .

 

“Có gì , chúng là phu thê, tự nhiên thành thật với , nãy nàng chẳng cũng…”

 

Giang Vãn Vãn há miệng c.ắ.n một cái.

 

Câm miệng !

 

Nàng thể diện.

 

Lục Thời An hít một khí lạnh, cố nhịn lên tiếng, Giang Vãn Vãn đang ngượng ngùng, cúi đầu hôn lên tóc nàng hết đến khác.

 

“Được , ngủ , náo nữa.”

 

Giang Vãn Vãn hành hạ như vốn mệt mỏi, mí mắt sớm díp , cần , nàng cũng dần nhắm mắt.

 

Chẳng mấy chốc ngủ .

 

Nhận thấy trong lòng ngủ say.

 

Lục Thời An nhẹ nhàng buông nàng .

 

Lại qua một lúc, xác định Giang Vãn Vãn sẽ tỉnh, đưa tay gáy nàng, nhẹ nhàng kéo áo nàng xuống.

 

Khi thấy những dấu vết nàng, lòng giật , thảo nào nàng nãy kêu đau.

 

Lúc hứng khởi lên.

 

Hắn vô ý vô tứ đến thế.

 

Nghĩ lật xuống giường, mở tủ quần áo, lấy một cái hũ gốm sứ màu trắng.

 

Lại trở về bên giường, thoa t.h.u.ố.c cho nàng.

 

Đợi bận rộn xong, lửa d.ụ.c vốn hạ xuống bùng lên, tùy tiện đặt lọ t.h.u.ố.c lên bàn.

 

Thổi tắt đèn.

 

Lục Thời An lật lên giường, ôm nàng lòng, ghé sát .

 

Mẹ kiếp!!

 

Hắn nhịn .

 

Ngày mai cứ để cô nãi nãi đ.á.n.h c.h.ế.t !

 

 

Loading...