Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 280: Hữu Duyên Vô Phận ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:18:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa dứt lời liền thấy Lục Thời Xuyên gánh thùng nước từ nhà bếp bước .

 

“Không phiền thím , sẽ gánh thêm hai gánh nữa cho . Sau hết nước cứ một tiếng là , Chu cô nương còn dạy học ở trường tư, thể công việc .”

 

Hai lão nhân cứ thế y gánh thùng nước .

 

Chu phu nhân nhíu mày.

 

“Dao Dao, hai đứa?”

 

Chu Cẩm Dao rũ mắt.

 

“Nãi nãi, con nấu cơm đây.”

 

Chu phu nhân thấy nàng tránh né như , đành về phía lão trượng nhà .

 

“Chuyện rốt cuộc là chứ.”

 

Chu lão tiếp tục loay hoay với d.ư.ợ.c liệu.

 

“Chuyện của con bé cứ để nó tự suy nghĩ .”

 

Chu phu nhân ghế tiếp tục sắp xếp rau.

 

“Nói thì là , nhưng Thời Xuyên đứa trẻ thật sự , chúng đến sơn trại lâu như , từng thấy y lớn tiếng với ai, còn học thức, gì mà chứ.”

 

Nàng cũng vô tình phát hiện Lục Thời Xuyên ý với Dao Dao, giờ đây nhà họ Lục xây nhà riêng cho y, ý đồ đó mắt đều .

 

Họ thể thấy cái của Lục Thời Xuyên, khác cũng ngốc.

 

Trong thôn bao nhiêu đang nhắm Lục Thời Xuyên.

 

Nếu nắm bắt y, thể sẽ nhà khác cướp mất, đến lúc đó cũng kịp.

 

Chu lão cái của Lục Thời Xuyên chứ.

 

đại sự nhân duyên, thể cưỡng cầu.

 

“Dao Dao nỗi lo của Dao Dao.”

 

Chu phu nhân chút vui.

 

“Lo lắng gì mà lo lắng, nếu cứ lo lắng sẽ chạy sang nhà khác mất, nàng với nhà họ Thẩm vốn gì mà lo lắng chứ.”

 

Chu phu nhân tính tình sảng khoái.

 

Nhà họ Lục là một gia đình như .

 

Làm thông gia chắc chắn sẽ hòa hợp , một bà chồng như Vương Tú Nga, một đại tẩu hiểu chuyện và độ lượng như Giang Vãn Vãn, trong Đại Dận triều tìm mấy .

 

Nếu Lục Thời Xuyên thì gì; đằng quản lý tất cả sổ sách nông trường, còn tiền chia lãi, cách hai ngày đến trường tư thục dạy học cho trẻ con, việc nhà càng thành vấn đề.

 

Nói khó một chút, Dao Dao nấu cơm chắc còn ngon bằng Lục Thời Xuyên , một hảo nam nhi như , ý với nàng, nàng còn cân nhắc, Chu phu nhân mà sốt ruột.

 

Sợ rằng cứ thế mà bỏ lỡ mất.

 

Người sai đường sợ, kịp thời đầu là ; nhưng thể vì sợ sặc mà bỏ ăn, dậm chân tại chỗ chứ?

 

Cái tính thật sự giống với cha khuất của nàng.

 

Chu lão thoáng hơn.

 

“Cuộc sống là của con bé, chuyện để nó tự nghĩ thông suốt, nếu hai đứa cứ thế bỏ lỡ , thì là hữu duyên vô phận. Lục Thời Xuyên đúng là , nhưng Dao Dao nhà chúng kém ở điểm nào chứ, chẳng lẽ thể chọn một mà con bé thích ?”

 

Chu phu nhân bỗng nổi giận.

 

“Nàng thích, nàng thích cái gì, cái tên nhà họ Thẩm chẳng cũng là do tên tiểu t.ử thúi đó định , nếu vì tuân theo di nguyện của , Dao Dao nhà chúng chịu những đau khổ .”

 

“Cũng hai đó cha kiểu gì, sinh con lo nuôi dưỡng chỉ chạy lung tung bên ngoài, tự mất mạng còn khổ Dao Dao nhà chúng .”

 

“Không ai ngu ngốc hơn hai tên ngốc đó.”

 

Nói nàng cúi đầu lau nước mắt.

 

Chu lão , trong mắt cũng rưng rưng lệ.

 

Tuổi già mất con, gì đau đớn hơn thế.

 

Cũng may, Dao Dao nhà chúng giờ cũng coi như an cư lạc nghiệp, gặp một đám , thể bắt đầu cuộc sống.

 

Nhìn đang gánh gánh phía , lão lớn tiếng .

 

“Thời Xuyên, gánh một gánh là đủ dùng .”

 

Lục Thời Xuyên giả vờ thấy sự khác thường của Chu phu nhân.

 

“Không , Chu lão, sẽ đổ đầy bể nước.”

 

Bước nhà bếp liền thấy Chu Cẩm Dao bếp lò, hai mắt đỏ hoe, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

 

Chu Cẩm Dao đang suy nghĩ, thấy Lục Thời Xuyên bước , vội vàng mặt lau nước mắt.

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Thời Xuyên nhíu mày, trong lòng âm thầm nghĩ về cuộc đối thoại của Chu lão phu thê ngoài cửa.

 

Đổ nước bể, y vẻ mặt tự nhiên gánh nước.

 

Nàng ? Chẳng lẽ gặp đến thế ?

 

Trên lầu, Giang Vãn Vãn tựa lưng chiếu tatami, Lục Thời Xuyên nhà gánh hết gánh đến gánh khác, khỏi cảm thán: “Nhà họ Chu vẫn chịu nhả ?”

 

Lục Thời An một bên, tay đang gấp quần áo.

 

“Nàng sớm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-280-huu-duyen-vo-phan.html.]

 

May mà tiểu oa nhi giờ còn hiểu chuyện, ngày nào cũng mặc quần áo sặc sỡ, thật sự sẽ tưởng họ nuôi một nha đầu.

 

Giang Vãn Vãn cảm thấy cả.

 

“Không , thể coi thằng bé như con gái.”

 

Lục Thời An cầm quần áo dậy.

 

“Đợi thằng bé hỏi, sẽ là nương nó nghĩ chủ ý, cho nó mặc đồ con gái.”

 

Giang Vãn Vãn liếc mắt.

 

“Lại bắt gánh tội.”

 

Nhìn bóng lưng Lục Thời Xuyên càng lúc càng xa.

 

“Hay tìm lão Tam chuyện xem , dáng vẻ của Dao Dao, giống như tình ý.”

 

Nàng đại khái thể đoán Chu Cẩm Dao như , nhưng nàng giờ đang ở cữ, tiện ngoài.

 

Hai cứ thế giằng co, chắc chắn là chuyện , nếu hai bên tình ý thì thôi, nếu tình, ở bên há chẳng là một chuyện .

 

Lục Thời An trở bên Giang Vãn Vãn, ôm nàng lòng.

 

“Không , vợ thì tự theo đuổi, theo đuổi là y bản lĩnh.”

 

Giang Vãn Vãn giơ tay liền đẩy y .

 

“Tránh xa một chút.”

 

Lục Thời An sửng sốt, ôm nàng càng thêm chặt.

 

“Giang Vãn Vãn, nàng ghét bỏ lão t.ử , xem như hiểu rõ , từ khi tên tiểu t.ử thúi , lão t.ử chạm tránh xa cả dặm.”

 

“Cả ngày ôm nó âu yếm, nàng tin lão t.ử sẽ ném nó xuống lầu .”

 

Người phụ nữ còn dám ghét bỏ .

 

Không chỉ một .

 

Giang Vãn Vãn giơ tay đẩy mặt y .

 

“Ôi chao, đừng đùa nữa! Là gội đầu tắm rửa, sợ khó chịu.”

 

Ngồi cữ hơn hai mươi ngày.

 

Nàng cảm thấy sắp đóng một lớp cáu bẩn , nhưng Lục Thời An cho nàng gội đầu tắm rửa, ở thời hiện đại chỉ cần cảm thì ở cữ chuyện gội đầu tắm rửa.

 

điều kiện ở đây khác.

 

Giang Vãn Vãn thể cãi họ, cứ đếm từng ngày trôi qua, cũng may chuyển đến nhà mới, mỗi ngày cảnh sắc bên ngoài tâm trạng cũng hơn nhiều.

 

Nếu ở trong sơn động, nàng sẽ phát điên mất.

 

Lục Thời An ôm nàng buông tay.

 

“Vậy nàng chịu gần lão t.ử là vì chuyện ?”

 

Giang Vãn Vãn nghiêng đầu.

 

“Chứ nữa?”

 

Nói nàng ngẩng đầu.

 

“Hay là, lấy nước cho tắm rửa ?”

 

Lục Thời An khẽ , “Nàng đây là mượn đao g.i.ế.c ?”

 

Giang Vãn Vãn y là Vương Tú Nga, Lục Thời An mỗi ngày ở lầu bầu bạn với nàng, chủ yếu là chăm sóc Thiên Thiên, còn thật sự chăm sóc Giang Vãn Vãn là Vương Tú Nga.

 

Mỗi ngày đổi đủ món ngon vật lạ.

 

Nấu nước ngải cứu cho nàng tắm, ngâm chân.

 

Còn đến chỗ Chu lão bốc t.h.u.ố.c bắc, cách một ngày sắc thuốc.

 

Nói là để đẩy huyết ứ, bổ khí.

 

Uống hết thang đến thang khác.

 

Giang Vãn Vãn là khó uống thuốc, nhưng đối mặt với sự vất vả ngừng của Vương Tú Nga, nàng thể thờ ơ, chỉ đành c.ắ.n răng nhắm mắt uống cạn, giờ đây nàng là đủ thứ mùi vị quấn lấy.

 

Lục Thời An chê, cứ thích xích gần.

 

Lục Thời An sợ nàng vui, liền vội vàng an ủi.

 

“Thôi , vài ngày nữa là tắm.”

 

Giang Vãn Vãn thở dài một .

 

“Còn hơn mười ngày nữa.”

 

Lục Thời An khẽ , “Ta hỏi Chu thím , nàng đầy tháng là .”

 

Giang Vãn Vãn trợn tròn mắt.

 

“Thật ?”

 

Lục Thời An nhướng mày.

 

“Lão t.ử còn lừa nàng ?”

 

 

Loading...