Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 277: --- Giúp Hài Tử Uống Sữa

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:18:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Thời An Giang Vãn Vãn nhắm chặt hai mắt, chỉ cảm thấy mắt tối sầm, trong lồng n.g.ự.c huyết khí dâng trào.

 

Vương Tú Nga giật kinh hãi.

 

“Vãn Vãn ?”

 

Chu phu nhân thấy , màng đến hài tử, vội vàng tiến lên kiểm tra. Nhìn thấy dáng vẻ của Giang Vãn Vãn, suýt nữa thì buột miệng mắng !!

 

“Mệt quá ngất thôi.”

 

Nàng liền chuyện thuận lợi, băng huyết, thể xảy chuyện.

 

Vương Tú Nga xong, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt kẻ vô dụng .

 

“Lão tỷ tỷ mau lên, dây rốn vẫn cắt kìa.”

 

Chu phu nhân đầu bận rộn, bế cái tiểu gia hỏa dơ bẩn lên vỗ vỗ, thấy phản ứng, nâng tay vỗ thêm hai cái.

 

Vẫn phản ứng.

 

Lòng Vương Tú Nga khẽ thót .

 

“Lão tỷ tỷ, hài t.ử ?”

 

Chẳng lẽ là...

 

Trong lòng Chu phu nhân cũng chút bất an.

 

Lục Thời An khó hiểu hai :

 

“Làm ?”

 

Vương Tú Nga sốt ruột đến sắp :

 

“Nó ?”

 

Lục Thời An là thông minh, lập tức hiểu chuyện.

 

“Thím ơi, bế hài t.ử đây.”

 

Chu phu nhân nghi hoặc liền bế hài t.ử tiến lên, mới tới gần, một cái tát giáng xuống m.ô.n.g tiểu gia hỏa.

 

Giây tiếp theo, một âm thanh chói tai vang lên:

 

“Oa oa~ a~”

 

Cái tiểu gia hỏa đó còn im lặng tiếng động, giờ đây đến xé lòng xé phổi, tiếng vang dội ngừng vọng trong hang động, thậm chí còn chút chói tai.

 

Vương Tú Nga cái m.ô.n.g vốn đỏ bừng của tiểu gia hỏa, giờ đây càng đỏ hơn, tức đến nỗi suýt chút nữa thì tay.

 

“Thằng nhóc thối , tay nặng gì, đ.á.n.h đỏ cả .”

 

Lục Thời An cho là đúng.

 

“Nó chẳng ?”

 

Vương Tú Nga: “…”

 

Chu phu nhân cũng ngây , ông bố thật sự tay . Lục Thời An cầm chăn đắp lên cho Giang Vãn Vãn.

 

“Nương, và thím cứ bế tiểu gia hỏa mà lo , nơi cứ để dọn dẹp.”

 

Hài t.ử đời, y ngoài thấy Giang Vãn Vãn trong bộ dạng nữa.

 

Vương Tú Nga hít một thật sâu.

 

“Lão tỷ tỷ, đừng để ý đến nó, đằng nước nóng, chúng mau tắm cho tiểu gia hỏa .”

 

Chu phu nhân đương nhiên để tâm những chuyện .

 

“Không , Thời An và họ tình cảm sâu đậm, khiến khác ghen tị, thể nghĩ nhiều.”

 

Ngoài cửa, thấy tiếng của hài tử, thở đang nín bấy lâu cuối cùng cũng buông xuống.

 

“Sinh , sinh , , !”

 

Thiết Đản mừng rỡ khôn xiết, nhảy nhót tưng bừng.

 

“Sau chơi , chơi !”

 

Lục Thời Xuyên vuốt đầu nó, cũng vẻ mặt kích động.

 

“Chơi ư? Cẩn thận nhị thúc ngươi lột da ngươi đấy.”

 

Đây chính là tiểu nha đầu mà nhị ca y mong ngóng bấy lâu. Chỉ với cái sự quan tâm mà y dành cho Giang Vãn Vãn, e rằng đối với hài t.ử , y còn hận thể hái hết tinh tú trời xuống mà trao cho.

 

Cường T.ử điều bất thường.

 

“Hài t.ử lớn tiếng thế? Hồi Ni Ni chỉ rên hừ hừ nhỏ tiếng thôi, còn đứa cứ như nổ tung cả hang động .”

 

Vương Nhị Oa cho là đúng.

 

“Có gì mà lạ, hài t.ử của An ca chắc chắn giống y.”

 

Cẩu Canh vẻ mặt chút khó hết bằng lời.

 

“Tiểu cô nương giống An ca ư? Ngươi đang quỷ thoại gì thế.”

 

Nghịch ngợm như chui trời, y còn dám nghĩ đến.

 

Vương Nhị Oa nghĩ nghĩ, vẻ mặt cũng trở nên kỳ quái.

 

“Cái thì giống tẩu tẩu , thông tuệ học vấn như tẩu tẩu, chứ.”

 

Cẩu Canh thở phào nhẹ nhõm:

 

“Thế thì còn tạm .”

 

Giang Vãn Vãn nữa tỉnh thì là buổi chiều, ngoài cửa sổ thấy một mảng sáng trưng.

 

Trên chiếc chiếu gỗ đối diện trải tấm chăn nhỏ nàng tự . Trên tủ đầu giường, ống tre cắm những bông hoa dại màu tím nơi đồng ruộng, sáng sủa ấm cúng.

 

Đây là đến nhà mới .

 

“Tỉnh .”

 

Tiếng Lục Thời An từ đầu giường truyền đến.

 

Nghe tiếng, nàng sang, chỉ thấy Lục Thời An đang loay hoay gì đó bên cạnh chiếc giường nhỏ. Giang Vãn Vãn mãi mới sờ bụng xẹp xuống.

 

“Hài t.ử ?”

 

Lục Thời An sắc mặt chút u ám, nhíu mày tiểu gia hỏa tã, đang ngủ khò khò.

 

“Đây.”

 

Giang Vãn Vãn khẽ động, lập tức đau đến hít ngược một khí lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-277-giup-hai-tu-uong-sua.html.]

 

“Sì…”

 

Lục Thời An bước một bước tới, ấn nàng trở giường:

 

“Nàng chứ?”

 

Giang Vãn Vãn lắc đầu, gì.

 

Lục Thời An gương mặt tái nhợt của nàng, vô cùng đau lòng.

 

“Vội vàng gì, nó chẳng chạy.”

 

Giang Vãn Vãn đẩy y về phía :

 

“Mau bế nhi t.ử đây cho xem.”

 

“Giang Vãn Vãn, nàng sớm là cái tên tiểu t.ử thối ?” Lục Thời An trợn tròn hai mắt.

 

Giang Vãn Vãn lười biếng chẳng đôi co với y.

 

“Mau lên, tỷ đây liều mạng sinh , ngươi còn cho xem?”

 

Lục Thời An nào dám , liền cúi tiến lên bế tiểu gia hỏa ngủ say, cẩn thận đặt bên cạnh nàng.

 

“Xem .”

 

Giang Vãn Vãn hài t.ử đỏ hỏn, nhăn nheo, lập tức ngớ .

 

“Ta sinh ?”

 

Trong đôi mắt đào hoa của Lục Thời An thoáng hiện ý .

 

“Chẳng lẽ là sinh ?”

 

Giang Vãn Vãn đưa ngón tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ bé của nó.

 

“Nó trông như thế , đỏ thế, chẳng trắng chút nào, còn nếp nhăn nữa.”

 

Lục Thời An ngón tay của nàng, tim đập thình thịch.

 

“Nàng đừng chọc nó.”

 

Giang Vãn Vãn đầy vẻ nghi hoặc.

 

“Làm ? Ta sinh còn chọc ư?”

 

Lục Thời An còn xong, chỉ thấy tiểu gia hỏa nãy còn ngủ say tít thò lò xé cổ họng ầm lên.

 

“Oa oa oa~”

 

“Oa oa oa~”

 

Sợ đến mức Giang Vãn Vãn lập tức rụt tay .

 

“Nó ? Lại còn hung dữ thế nữa?”

 

Lục Thời An vô cùng bất đắc dĩ bế nó lên.

 

Mèo Dịch Truyện

“Vừa mới dỗ ngủ xong.”

 

Sau đó nhẹ giọng dỗ dành: “Được , nữa nữa~”

 

Sinh đầy một ngày, hài t.ử bao nhiêu . Lục Thời An vốn là kiên nhẫn, giờ đây hận thể ném nó ngoài.

 

“Lão Nhị, ? Chẳng mới ngủ , nữa ?”

 

Lúc , tiếng Vương Tú Nga từ bên ngoài truyền đến.

 

Lục Thời An bế nó .

 

“Không , đặt xuống là tỉnh thôi.”

 

Vương Tú Nga tiếp lời.

 

“Lão Nhị, Vãn Vãn tỉnh ? Tỉnh thì bảo nàng cho bú, hài t.ử e là đói .”

 

Giang Vãn Vãn mặt mày ngây ngô – bảo nàng cho b.ú ư? Cái

 

“Oa oa oa~”

 

Tiếng của hài t.ử vẫn tiếp tục.

 

Lục Thời An bế hài t.ử gần.

 

“Thử xem?”

 

Giang Vãn Vãn lườm y một cái, mặt .

 

Lục Thời An thấy , đáy mắt xẹt qua một tia ý , thật sự bất đắc dĩ, chỉ thể tự giúp.

 

Đợi tiểu gia hỏa “ăn bữa”, vẻ mặt hai đều vô cùng kỳ lạ, Giang Vãn Vãn thì hổ, Lục Thời An thì tức giận.

 

ăn vài miếng, tiểu gia hỏa xé cổ họng bắt đầu gào .

 

Giang Vãn Vãn nhíu mày, cố nén xung động .

 

“Nó nữa ?”

 

Lục Thời An sắc mặt tối sầm:

 

“Đồ vô dụng, ngay cả ăn cơm cũng .”

 

Giang Vãn Vãn cạn lời.

 

“Đó là vì nó đủ sức!”

 

Sức b.ú sữa đều dùng hết, vẫn chẳng ăn bao nhiêu.

 

Lục Thời An lạnh giọng , “Ta giúp nó.”

 

Giang Vãn Vãn đang nghi hoặc , giây tiếp theo cả đều ngây – tên cẩu nam nhân

 

“Oa oa oa~”

 

Tiếng của tiểu gia hỏa vẫn tiếp tục.

 

“Ôi chao, Lão Nhị, rốt cuộc cho nó ăn ? Sao bắt đầu nữa ? Mau mở cửa cho lão nương! Ngươi tay đ.á.n.h nó ?”

 

Tiếng ồn ào của Vương Tú Nga từ bên ngoài truyền đến.

 

Giang Vãn Vãn cảm thấy đầu óc choáng váng, hai má cũng đỏ bừng – là do tức giận. Người thật là, dùng cách khác , cứ mặt hài t.ử mà…

 

“Oa oa oa~”

 

“Mở cửa, Lão Nhị mở cửa…”

 

 

Loading...