Trốn gì nạn đói, mẹ chồng tái sinh dẫn ta vào núi ăn thịt - Chương 23: Nhị Lang, chàng mau đi đi ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:10:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Thời An nhanh chóng rửa sạch tay , hứng nước hắt lên tay Giang Vãn Vãn.
“Lão t.ử gì chứ.”
“Cái hình nhỏ bé của nàng, bờ sông bùn lầy khắp nơi, nàng sợ ngã xuống đó .”
Giang Vãn Vãn ngẩn , ôi chao!
Tên ác bá tính đổi nết .
Vừa định sẽ .
Chỉ Lục Thời An tiếp lời, “Nàng nếu ngã xuống thì , nhưng cả thôn đều trông cậy chút nước để sống, đến lúc đó sợ là nàng sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.”
Giang Vãn Vãn "haha ~".
Nếu đ.á.n.h c.h.ế.t thì cũng là đ.á.n.h c.h.ế.t tên ác bá , đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời – từ miệng ch.ó nhả ngà voi chứ.
Nàng mạnh mẽ rụt tay về.
“Ta tự rửa, phiền đại gia.”
Lục Thời An vẫn nắm chặt buông, “Đừng động, đại gia nào chứ, là nam nhân của nàng.”
Nhìn vết xước trong lòng bàn tay nàng, lòng Lục Thời An như nghẽn . Vết thương nhỏ nếu ở , ngay cả lông mày cũng sẽ nhíu một cái.
đặt lên Giang Vãn Vãn, thấy vô cùng chướng mắt.
Mới cửa ngày đầu khác thương.
Hắn, một phu quân như , là quá vô dụng ?
lúc , tiếng Vương Tú Nga vọng đến từ bờ sông.
“Vãn Vãn, Vãn Vãn, con của ! Con , thương ở ?”
Giang Vãn Vãn tiếng Vương Tú Nga, liền kêu lên, “Nương, con ở đây!”
Vừa dứt lời, thấy Lục Thời An rửa sạch tay cho nàng, nàng liền rút tay , nhanh chóng bước về phía đó.
Ai da!!
Trời nóng c.h.ế.t .
Rửa một cái tay mà cũng rề rà mãi.
Lục Thời An bàn tay trống mà khẽ ngẩn , cúi vốc hai vốc nước rửa mặt, uống hai ngụm.
Đoạn mới dậy theo.
Vương Tú Nga tiếng Giang Vãn Vãn, thấy hai ở sông, liền vội vã chạy tới.
“Con ơi, mau cho nương xem nào, thương ở !”
Nếu Giang Vãn Vãn mà xảy chuyện gì, nàng sẽ dùng hai nhát liềm mà kết liễu cái tên khốn Vương Nhị Oa .
Nàng còn kịp đối xử với Vãn Vãn, mà kẻ dám nàng thương, ai cho cái gan ch.ó đó chứ.
Giang Vãn Vãn lắc đầu, “Nương, con , chỉ là tay cọ đất một chút thôi.”
Vương Tú Nga thấy Giang Vãn Vãn hề hấn gì, chỉ xước tay một chút thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng giây tiếp theo, cơn giận bùng lên.
“Cái tên Vương Nhị Oa đáng c.h.ế.t thế hả, dựa mà tự dưng đ.á.n.h , coi nhà dễ bắt nạt lắm !”
Nói đoạn, nàng Giang Vãn Vãn, nhỏ giọng hỏi.
“Vãn Vãn , con cho bọn chúng tên lão nhị ?”
Giang Vãn Vãn gật đầu, “Con , nhưng bọn chúng vẫn ngăn cho , bảo con chứng.”
Vương Tú Nga , lập tức nổi trận lôi đình, Lục Thời An đang tới mà mắng té tát.
“Đồ vô dụng! Bình thường chẳng ngông nghênh , cả làng chẳng danh ngươi là biến sắc mặt !”
“Còn ác bá nữa chứ, ngươi là cái ác bá gì chứ, báo một cái tên mà chẳng tác dụng quái gì, còn chẳng thèm để ý đến ngươi.”
“Ngươi mà cũng là ác bá , thấy ngươi giống cái bánh bột mì thì hơn.”
Nói xong, nàng Giang Vãn Vãn.
“Con ơi! Yên tâm , nương sẽ con trút giận.”
Nói đoạn, nàng cầm liềm chạy vụt về phía bờ sông.
Giang Vãn Vãn cố nén ý , ác bá bánh bột mì ư, là ác bá karaoke trong bài hát ?
thấy Vương Tú Nga giơ cao liềm, nàng vội vàng kéo Lục Thời An.
“Ác bá bánh bột mì, mau , đừng để nương thương.”
Cái liềm thứ để đùa .
Lục Thời An cau mày, “Nàng gọi là gì?”
Giang Vãn Vãn lập tức đổi giọng.
“Nhị Lang, mau !”
Vương Tú Nga quan trọng hơn, cái thứ khí khái , khi cần dùng thì ích, khi cần thì chẳng chút tác dụng nào.
Lục Thời An lúc mới hài lòng, “Đứng xa một chút, nếu thương thì mặc kệ nàng đấy.”
Cái nữ nhân , việc thì Nhị Lang, việc thì Lục Thời An, lật mặt còn nhanh hơn lật sách. Kiếp nàng chẳng lẽ là hát đại hí.
Giang Vãn Vãn mãnh liệt gật đầu.
Nàng hiểu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tron-gi-nan-doi-me-chong-tai-sinh-dan-ta-vao-nui-an-thit/chuong-23-nhi-lang-chang-mau-di-di.html.]
Vương Tú Nga cầm liềm, xông đến mặt Vương Nhị Oa mà la mắng một hồi, “Vương Lại Tử, đồ trời đ.á.n.h thánh vật, Vãn Vãn nhà trêu ngươi chọc gì ngươi, mà ngươi dám động thủ với con bé!”
“Ngươi sống nữa ?”
Vừa , nàng cái liềm tay mà nỡ xuống tay, liền vứt sang một bên, cởi giày , xách lên mà đ.á.n.h tới tấp.
“Lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi, đ.á.n.h c.h.ế.t cái thứ khốn nạn nhà ngươi! Để ngươi dám ức h.i.ế.p Vãn Vãn nhà , để ngươi dám ức h.i.ế.p Vãn Vãn nhà !”
Không nàng dám cắt cổ.
Nàng sợ rằng nếu g.i.ế.c tù, Vãn Vãn ai chăm sóc thì .
Lục Thời An thì vô dụng như .
Trông chẳng đáng tin cậy chút nào.
Giao Vãn Vãn cho ai nàng cũng yên lòng.
Vương Nhị Oa mới đánh, m.á.u mũi mặt còn kịp lau sạch, Vương Tú Nga đ.á.n.h thêm một trận nữa, trong lòng cũng lửa giận ngút trời.
Mèo Dịch Truyện
nghĩ đến phận của Vương Tú Nga, dám đ.á.n.h trả, chỉ đành giơ tay lên đỡ.
“Vương thẩm, , chẳng gì cả, còn hề chạm nàng .”
Vương Tú Nga đến chữ “chạm”, liền đ.á.n.h càng hăng hơn.
“Ngươi còn dám chạm, ngươi thử chạm xem, lão nương chặt hết móng vuốt của ngươi!”
Cẩu Canh bên cạnh đến chuyện chặt móng vuốt.
Vội vàng giấu hai tay lưng, ban nãy hình như chạm nữ nhân , thật là tạo nghiệt mà!!
Tay sẽ mất chứ.
Lý chính bên cạnh thấy cảnh tượng hỗn loạn, vỗ đùi lớn tiếng quát.
“Vương Tú Nga, ngươi gây chuyện gì nữa?”
Vừa nãy Vương Nhị Oa với Trương Lão Yêu đ.á.n.h còn giải quyết xong, con mụ đanh đá đến gì?
Vương Tú Nga đ.á.n.h loạn một hồi coi như trút một phần giận, liền ném chiếc giày trong tay xuống đất, xỏ chân .
Nàng đầu , la mắng Lý chính.
“Lý chính, gia đình đòi công bằng cho Vãn Vãn nhà , cái tên Vương Lại T.ử , phân biệt trắng đen động thủ đ.á.n.h Vãn Vãn nhà , tay còn xước chảy m.á.u đấy.”
“Hôm nay chuyện mà cho lão nương một lời giải thích, thì xem lão nương bảo lão nhị nhà đ.á.n.h gãy móng vuốt !”
Vương Nhị Oa sờ mặt, ấm ức , “Vương thẩm, con là con hề động nữ nhân của Lục Thời An, nãy Lục Thời An còn đ.á.n.h con một trận, giờ thẩm đến đ.á.n.h con một trận nữa.”
“Người động thủ là Cẩu Canh, thẩm tìm ?”
Cẩu Canh thì vui.
“Vương Nhị Oa, ngươi là , là ngươi bảo chặn nữ nhân mới chặn, giờ ngươi đổ thừa cho ?”
Vương Nhị Oa nhe răng, “Ta bảo ngươi chặn nàng , chứ bảo ngươi động thủ.”
Tên ngu ngốc !
Khiến uổng công ăn đòn. Còn mặt mũi mà .
Cẩu Canh tự đuối lý, vươn cổ giải thích với Vương Tú Nga.
“Vương thẩm, con cũng động thủ. Là nữ nhân , con chỉ đưa tay chặn một chút thôi.”
Ai ngờ nữ nhân yếu ớt đến thế.
Tự nàng ngã, thì thể trách ai chứ?
Vương Tú Nga trợn mắt, cúi định cởi giày, “Hay lắm! Ức h.i.ế.p Vãn Vãn nhà , thì còn phần của ngươi, xem lão nương hôm nay đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi .”
Lý chính thấy cảnh tượng sắp gây náo loạn, đầu óc sắp nổ tung, vỗ đùi lớn tiếng quát.
“Đủ ! Cãi ầm ĩ thì ích gì, còn thể giải quyết chuyện ?”
Ông đầu Vương Tú Nga.
“Nương của lão nhị Lục, Vãn Vãn mà ngươi là ai?”
Vương Tú Nga chẳng chỉ ba con trai , con dâu trưởng Tôn Xuân Ni thì cả làng ai cũng .
Vậy Vãn Vãn là ai?
lúc , Lục Thời An tới, nghiêm giọng .
“Giang Vãn Vãn là tân phụ của , hôm qua mới về nhà , mà trong nhà để nàng thương .”
“Thật là ghê gớm lắm .”
Lý chính là tân phụ của Lục Thời An, liền trừng mắt Vương Nhị Oa cùng mấy , suýt nữa là nuốt sống bọn họ.
Đồ khốn nạn!
Không ai chọc ai, chọc tên sát tinh .
Hôm nay chuyện mà giải quyết thỏa.
Ngày mai mấy gãy tay gãy chân.
Ai da!!
Hắn tạo nghiệp gì thế ?
Lại gặp đám oan gia .