Trộm Mộng - 71
Cập nhật lúc: 2024-06-11 17:03:09
Lượt xem: 50
Tôi tên là An, là con trai của ông ấy. Tôi không có yêu cầu gì cả nhưng mẹ tôi rất yêu quý ông ấy nên mong ông khi ra đi sẽ được mang theo dáng vẻ đẹp đẽ nhất có thể.”
An Dao cười nhẹ, cô gật đầu nói: “Cháu hiểu rồi chú An, cháu sẽ cố gắng hết sức.”
Chú An cúi đầu cảm ơn An Dao rồi đi ra ngoài và đóng cửa lại. An Dao nhìn ngang nhìn dọc căn phòng này thì không thấy có điều gì kì lạ, và hai mẹ con nhà kia thì càng không. Lẽ nào do cô và mọi người đã suy nghĩ quá nhiều nên đề phòng trước sau, nhưng đến bây giờ các đối thủ đều nhắm vào mà có vụ nào suông sẻ thì cũng lạ chứ chẳng bình thường. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng An Dao gọi điện thoại cho Đại Phùng. Đại Phùng dù vừa mới chợp mắt nhưng nhìn thấy điện thoại của An Dao thì bật dậy như chưa từng có chuyện đi ngủ.
“Chủ nhân gọi tôi.”
An Dao liếc ngang liếc dọc rồi quay điện thoại xung quanh căn phòng cho Đại Phùng bên kia xem. Đại Phùng mở trắng con mắt ra cố mà soi cho An Dao một lúc rồi nói: “Rất sạch sẽ! Nhưng thuộc hạ thấy lạ lắm.”
“Lạ chỗ nào?”
An Dao cau mày hỏi, Đại Phùng tập trung quan sát lần nữa rồi vẫn là lắc đầu nói: “Không nhìn rõ là lạ chỗ nào. Trước mắt chủ nhân hãy cẩn thận và làm việc bình thường, thuộc hạ sẽ cố gắng đến đó sớm nhất có thể.”
An Dao vẫn đang ngơ ngác, lần đầu tiên cô thấy Đại Phùng quan tâm cô mà khẩn trương đến như vậy. Khác với Đại Phùng, Miêu Bạch chưa bao giờ bày tỏ cảm xúc ra ngoài. Nó là một sinh vật mỏ hỗn, nói một đằng làm một nẻo, miệng thì luôn luôn chống đối An Dao nhưng lại luôn là người âm thầm bên cạnh giúp đỡ cô, thậm chí rất nhiều lần còn dọn dẹp hiện trường giúp cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trom-mong/71.html.]
Đại Phùng sao đột nhiên lại trở nên kì lạ như thế, là anh ta muốn khống chế cô dưới cơ anh ta hay là thật lòng quan tâm cô?
An Dao nghĩ ba bảy hai mốt thì thôi, cô lười nghĩ quá nên là cứ mặc xác anh ta vậy. Cô tắt điện thoại, tập trung mở túi đồ nghề ra và bắt đầu công việc của mình. Nếu như suông sẻ thì chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ cô sẽ có thể hoàn thành việc trang điểm và lấy mộng. Nếu như suông sẻ thì cô sẽ xong trước khi Đại Phùng xuống đến, ngoại trừ việc xảy ra biến cố gì hoặc là Đại Phùng chạy bộ với cái vận tốc kia…
Mấy ngày nay An Dao luôn có phần thất thần, cô cứ trăn trở suy nghĩ mãi về việc giúp cho Miêu Bạch lấy lại tu hành. Hôm nay lại nghe được từ Đại Phùng là quyển sách cấm kia thì cô cũng muốn hỏi ý Đại Phùng thử xem thế nào. Tử Đằng đã nói với cô là phải hy sinh một nửa tuổi thọ của cô, nhưng hy sinh một nửa tuổi thọ của cô thì cùng đồng nghĩa với việc…
An Dao còn chưa kịp nghĩ tới hậu quả thì đột nhiên cánh cửa nhà vệ sinh lại rục rịch. An Dao quay đầu nhìn lại, cánh cửa nhà vệ sinh đã được khóa ngoài, gương trong phòng tất cả đều đã được dán giấy kín hết. Vậy rốt cuộc là thứ gì bên trong nhà vệ sinh?
Có lẽ suy đoán của tất cả mọi người đã đúng. Mọi người ai cũng thừa biết rằng càng về sau sẽ càng khó lấy mộng. Có lẽ các đối thủ của cô cũng đã đoán được phần nào nên bọn chúng luôn không ngừng cản đường An Dao. An Dao vốn đang cầm cây cọ để đánh phấn cho khách hàng nhưng cũng không thể tập trung được do bị âm thanh kia làm ồn.
An Dao muốn định quay đầu hỏi han một tiếng nhưng lại chọn làm ngơ, cô giả bộ tập trung xem cái thứ rốt cuộc là muốn làm gì. Sau mấy tiếng cánh cửa nhà vệ sinh động đậy thì tới những tấm giấy dán trên kính cũng bắt đầu sột soạt, những thứ đó giống như là muốn xé giấy thoát ra ngoài thì phải.
An Dao dừng tay, cô lấy điện thoại nhắn tin với Á Hân bảo cô ta điều tra xem ở khu vực này ai là chủ nhân của tòa lâu đài này. An Dao cất điện thoại, kiên nhẫn chờ trong vài phút thì tin nhắn nhảy lên màn hình đồng hồ trên tay cô. An Dao đọc rất nhanh và cô biết được chủ nhân tòa lâu đài này chỉ dựa vào mấy trăm mẫu đất lúa để xây lâu đài. Nghe xem có lí không cơ chứ, cho dù lúa trúng đi chăng nữa thì cũng không thể kiếm được hàng trăm, ngàn tỷ như thế.
Nếu như dựa vào đất lúa thật thì chắc chắn là số ruộng đất của họ có vấn đề.