Về đến nhà, Lục Chấp tất bật tìm máy sấy để sấy khô bản thảo cho .
 
Rồi   cẩn thận, tỉ mỉ dùng keo dán ghép từng mảnh  với .
 
Thật ,   việc đó chỉ là vô ích. Nét mực  nhòe hết  thì    thể khắc phục .
 
"Thôi  , ghép thêm nữa thì mắt  cũng hỏng mất."
 
Lục Chấp ngẩng đầu, kiên quyết : "Đây là tâm huyết của em,   thể bỏ qua  chứ?"
 
"Chuyện của em, đối với  đều là chuyện lớn."
 
Cơ thể căng lên cả tối vì tức giận của    chiều chuộng mà dịu . Mũi cay cay,   tới, ôm lấy cổ : "Cảm ơn , Lục Chấp."
 
Trong  thời gian đen tối nhất của đời,   luôn ở bên , dịu dàng chờ  bước  khỏi vũng bùn, để   tự tin bắt đầu một mối quan hệ mới.
 
Lục Chấp kiên quyết mang từng trang bản thảo  phục chế.
 
Công việc của  vốn   bận rộn,  mà  vẫn đến công ty đón .
 
Anh vẫn cứng miệng, "Đây là ngày đầu tiên em  , đương nhiên   ở bên em ", nhưng   thừa đây là cách tuyên bố chủ quyền của  thôi
 
Trong buổi tiệc đầu tiên,   thấy  đồng nghiệp nam xin liên lạc của .
 
 cũng  giải thích.
 
Thế nhưng hôm nay,   thấy Tần Chiếu ở  cửa công ty.
 
Giờ nghỉ trưa,  khi  chuyện với lãnh đạo,  chặn  : "Nhiễm Khê, gan của em cũng lớn thậtđấy nhỉ?"
 
 cau mày,  hiểu   gì.
 
Tần Chiếu   lý lẽ mà kéo  lên tầng thượng.
 
Thật phiền phức.
 
 rút tay , lạnh nhạt : "Rốt cuộc    gì?    ăn trưa ."
 
Sắc mặt Tần Chiếu  : "Nghe  dạo   một  đàn ông thường xuyên đón em tan . Là ai?"
 
 nhíu mày,  hiểu cơn giận vô lý  từ  mà .
 
Chẳng lẽ  nghĩ rằng bốn năm trôi qua  sẽ vẫn  yên một chỗ, ngây ngốc đợi  ?
 
Hay chỉ cần  ngoắc tay một cái,  vẫn sẽ như con ngốc ngày nào đuổi theo ?
 
 lùi , kéo giãn  cách với .
 
   tiến thêm một bước, ánh mắt chứa đầy sự chiếm hữu.
 
"Tìm một  đàn ông đến để chọc tức , để  ghen tuông ?"
 
"Nhiễm Khê, em thấy   ấu trĩ ?"
 
"Bảo  cút ngay."
 
 bật : "Xin hỏi,  lấy tư cách gì để  câu  ?"
 
" là  trai em!"
 
Anh nghiến chặt răng, lớn tiếng: "Tại    với  là em  chuyển nhà?"
 
"Em vẫn đang giận dỗi  ?"
 
"Chỉ vì  dẫn  khác về nhà ?"
 
 nhếch môi,  thẳng  mắt : "Tần Chiếu,  cần  nhắc nhở   ? Chính    đó là nhà của ."
 
"..."
 
Anh nắm chặt tay, bàn tay siết tới trắng bệch.
 
Điện thoại đổ chuông, đồng nghiệp gọi   ăn cơm.
 
  Tần Chiếu đang mím môi ngẩn ,   lưng bước .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/troi-xanh-ngay-xuan/chuong-5.html.]
"Làm ơn,   đừng  phiền đến công việc của  nữa."
 
--- Chương 12 ---
 
 gửi tin nhắn trong nhóm bạn bè,  rằng cuối tuần  tụ tập,  sẽ cho họ một bất ngờ lớn.
 
Và cũng  dặn thêm “đừng đ.á.n.h tớ đấy, hahaha”.
 
Dù  thì mối tình bí mật  cũng   giấu kín lâu lắm , cũng đến lúc  công khai .
 
Điện thoại lập tức rung lên liên tục.
 
"Mày  định  với tao là mày là con gái của tỷ phú đấy chứ? Cầu xin mày cho tao phát tài ké! Ngày mai tao nộp đơn nghỉ việc luôn!"
 
Vô Hoan 🌙
"Chậc chậc chậc,   mày  lấy   điện thoại của   trai nào ? kết bạn Facebook !"
 
"Đang ôn thi  cao học, học đến mức   trời đất là gì, xin mày đừng  là mày cũng  thi cao học để cạnh tranh với tao nhé!"
 
"Gặp ở club nhé? Không  tám    mẫu sáu múi phục vụ, thì tao sẽ  rời khỏi cái giường  yêu của  !"
 
 bật , chỉ  Lục Chấp  căng thẳng.
 
"Chắc họ sẽ  nghĩ  già  nhỉ?"
 
"Không ."
 
"Trang trọng thế ,   cần mặc vest ?"
 
"Lục tổng,  định  họp cổ đông ?"
 
"Vậy để  đặt lịch cắt tóc ."
 
 bật  khúc khích, trấn an "Anh    trai !"
 
"Lục tổng hô mưa gọi gió  thương trường,  cảnh tượng nào mà   từng thấy , đừng lo."
 
Anh khẽ thở dài, ôm   lòng
 
 "Cái đó thì khác."
 
"Đây là những  bạn quan trọng nhất của em,  sợ họ sẽ nghĩ   xứng với em."
 
"Yên tâm , họ chỉ âm thầm đ.ấ.m ngực, than thở rằng  vẫn còn là ch.ó độc  thôi."
 
Cùng lúc đó, trong thành phố , một vài  bạn  của  đột nhiên  bật dậy hắt : "Không  chứ, ai đang    ?"
 
Sáng hôm  tỉnh dậy, điện thoại   nhiều cuộc gọi nhỡ, đều là của Tần Chiếu.
 
Trước đây   chặn WeChat của ,  đó  cũng  xóa  .
 
Không     ,   say rượu nên nổi cơn điên.
 
Tin nhắn dày đặc ký tự,  gửi cho  một bức tâm thư dài.
 
 lười , lướt qua chỉ đại khái là ,    đổi,  đây  thích bám víu  nhất, tại    trở về   lạnh lùng như .
 
Tại   giữ  cách với .
 
Bảo  đừng vì lời ngon tiếng ngọt mà  dụ dỗ.
 
Buồn  thật, Lục Chấp   là  khác.
 
Anh là bạn trai của .
 
Anh  cứu  trong t.a.i n.ạ.n xe , lặng lẽ an ủi  khi  , ở bên cạnh khi  buồn bã.
 
  hiểu nổi, Tần Chiếu lấy tư cách gì để nhắn với  những dòng tin nhắn đó.
 
Chẳng lẽ  nghĩ  nên  mắc kẹt mãi trong mùa mưa năm mười tám tuổi ?
 
Cơn giận bỗng dâng lên,  trả lời.
 
"Tần Chiếu, ban đầu là   cho  xuất hiện  mặt . Giờ  đúng như  ,  đừng xuất hiện trong cuộc sống của  nữa.    bạn trai , như  bạn trai  sẽ hiểu lầm."
 
Tin nhắn trả lời đến lập tức "Em cứ tùy tiện như  ?"