Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-11-17 21:45:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bán nghệ bán

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Chỉ trong nháy mắt lơ đãng của Bạch Mộ Thần, Thiên Mật xông lên phía . Y phương vị dẫn những khác từ bên trái c.h.é.m g.i.ế.c qua, cố gắng dồn thung lũng phía bên .

 

Trong thung lũng là doanh trại đóng quân dài hạn với binh lính lên đến năm vạn . Rất nhiều binh sĩ đột nhiên đ.á.n.h thức, chống cự, mà là kinh hoàng thất thố bỏ chạy.

 

Bạch Mộ Thần nơi đều chỉ là món khai vị, món chính thực sự Bạch Đông Viễn khi nào mới dọn lên.

 

Rất nhanh Bạch Đông Viễn liền nhận tin tức. Nơi quả thật là nơi y thể mất. Một khi mất, đừng là tìm triều đình đàm phán, chỉ sợ y đều sẽ trở thành con bài đàm phán của thuộc hạ nào đó.

 

Nửa đêm tập kích, đủ tàn nhẫn, đủ đột ngột! May mà y cũng luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.

 

Y lập tức đích dẫn mười vạn đại quân xuất trận. Dám đến tập kích cứ điểm của y, đó nhất định là đại quân. Bạch Mộ Thần dẫn bao nhiêu đến, y đại khái là tính toán trong lòng. Trận chiến chính là trận quyết chiến. Chỉ cần tiêu diệt hết bọn chúng, Bạch Mộ Thần liền còn vốn liếng gì nữa, giá của y thể đòi cao hơn một chút.

 

Sự thật chính là như , y đ.á.n.h phe càng đau, giá y đòi càng cao.

 

Khi Bạch Đông Viễn dẫn đại quân xuất phát trời sáng. Đại chiến trong thung lũng trở thành tiểu chiến. Lực lượng còn của hai bên đều co cụm một chỗ, hai bên đều chỉ còn ba nghìn đang đối đầu với bọn họ.

 

Từ cửa Bắc huyện Thanh Hà đến cứ điểm thung lũng mười tám dặm đường. Chủ yếu là nơi đây một vùng đất rộng lớn, là một nơi để đào ao tích trữ nước. Y đóng quân ở đây chính là để phòng Bạch Mộ Thần một tay .

 

Mà đường từ huyện Thanh Hà đến đây là đường núi dốc hiểm trở. Bạch Mộ Thần liền dẫn đại quân trấn giữ ở đây. Y lợi thế về địa lý, nhưng yếu thế về quân . Trận nhất định đánh, còn đ.á.n.h cứng rắn. Tất cả đều trông cậy Tả Chính Phong.

 

Bạch Đông Viễn cũng hiền lành. Đại quân của y khi đến đoạn đường dốc nhất thì y liền vươn tay hiệu cho đại quân dừng . Yên tĩnh, quá yên tĩnh! Tĩnh mịch như c.h.ế.t.

 

Trước đây y nhiều qua nơi , từng yên tĩnh như . Chuyện còn cần ?

 

Thế là y lập tức cho phép đội hậu quân đổi thành tiền quân lùi hai cây tại chỗ nghỉ ngơi. Y thể rút lui, nhưng thể bao vây ngọn núi . Dù ưu thế về quân của y đặt ở đây. Mấy ngày hết nước hết lương, Bạch Mộ Thần mà đến cầu xin y mới là lạ.

 

Bạch Mộ Thần thấy y rút lui . Chuyện thật phiền phức . May mà rút lui xa.

 

Thiên Mật hiện tại chút hưng phấn. Đích đến hiện trường xem bọn họ tự giao thủ, so chiêu. Không Bạch Đông Viễn thể "bán cha" y .

 

Sau đó liền thấy đại quân của Bạch Đông Viễn nhanh chóng tản khắp nơi, bao vây ngọn núi nơi bọn họ đang ở.

 

Đại chiến một chạm là bùng nổ!

 

Bạch Mộ Thần hạ lệnh lập tức khai chiến. Có thể để y bao vây, nhưng thể để y hợp vây. Mục đích của Bạch Mộ Thần là kéo dài thời gian.

 

Thế là chân núi hai quân đại chiến bắt đầu. Bạch Mộ Thần chiếm giữ lợi thế vị trí, đại quân của Bạch Đông Viễn đủ đông đảo. Thiên Mật nắm lấy cơ hội biểu hiện một chút, nhưng nàng mới phê bình, chỉ thể ở sườn núi Bạch Mộ Thần thao lược chỉ huy.

 

Khi nàng và Trần Phàm đang so tài bất phân thắng bại, c.h.é.m g.i.ế.c hăng say, nàng Bạch Mộ Thần gọi tới. Y lạnh lùng nàng : “Mệnh lệnh của bổn vương là dùng để chấp hành.”

 

Thiên Mật lúc mới nhớ , y để nàng theo bên cạnh y.

 

khốn kiếp, chẳng biểu hiện thật một phen , đến lúc đó công lao nhiều hơn, tranh lấy một tiền đồ ư!

 

Từ khi đại chiến bắt đầu liền ngừng nghỉ. Hai bên đều là chiến thuật luân phiên, một bên nghĩ đến việc vây khốn c.h.ế.t bọn họ, một bên nghĩ đến việc kéo dài thời gian với bọn họ.

 

Cảnh tượng chiến tranh thời đại thật dám kỹ, mùi m.á.u tanh trong khí nồng đến mức khiến buồn nôn!

 

Thi thể đất chất đống từ chân núi lên đến sườn núi. Hai bên c.h.é.m g.i.ế.c khó phân thắng bại, Bạch Đông Viễn cũng hạ quyết tâm phân cao thấp một trận. Quân của y nhiều hơn Bạch Mộ Thần quá nhiều. Trong nhất thời, tướng sĩ của Bạch Mộ Thần tổn thất nhỏ. Bạch Mộ Thần buổi trưa thu hẹp đội ngũ một , bộ chỉ huy của y từ sườn núi lùi về phía một dặm. Đại chiến vẫn đang tiếp diễn, mỗi nhát đao đều c.h.é.m .

 

Thiên Mật và Trương đại phu cùng hai đồ của ông bận rộn ngớt tay, ngừng khử trùng, cầm máu, khâu vết thương cho những thương.

 

Cho đến buổi chiều, Bạch Đông Viễn nhận tin tức huyện Thanh Hà mất. Y mới như tỉnh mộng. Y nhắm chặt hai mắt, mở mắt , trong ánh mắt tràn đầy hàn quang liều c.h.ế.t.

 

Y còn đường lui. Một thứ t.ử mất thành trì, dù trở về Nam Quận cũng chỉ là một quân cờ vô dụng.

 

Y cẩn thận quan sát bộ chỉ huy ở sườn núi. Đó chính là Bạch Mộ Thần. Huyện Thanh Hà mất thì cứ mất. Chỉ cần bắt Bạch Mộ Thần, y vẫn là thắng cuộc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-50.html.]

Bạch Đông Viễn tập hợp tất cả tướng sĩ còn , cao giọng hô lớn: “Hỡi các tướng sĩ, chỉ cần bắt sống Bạch Mộ Thần, thưởng mười vạn lượng bạc, thêm quan tiến tước.”

 

Mọi đều trợn tròn mắt.

 

“Tất cả những khác cần để ý, chỉ cần bắt sống Bạch Mộ Thần.”

 

“Bạch tướng quân, Bạch Mộ Thần trông như thế nào?”

 

Bạch Đông Viễn : “Hắn là một tiểu bạch kiểm tuấn.”

 

“Bắt sống Bạch Mộ Thần, bắt sống tiểu bạch kiểm tuấn.” Tiếng hô vang trời!

 

khốn kiếp, Thiên Mật tiếng hô cho sợ hãi tột độ, ngươi thể miêu tả rõ ràng hơn một chút , là tiểu bạch kiểm tuấn cao lớn.

 

Ở đây chỉ nàng và Bạch Mộ Thần là tiểu bạch kiểm tuấn. Nàng là nhỏ con, Bạch Mộ Thần là to lớn.

 

Vấn đề là chuyện Bạch Đông Viễn hề miêu tả.

 

Bạch Mộ Thần tức thì huyện Thanh Hà đoạt, cũng hiểu rõ ý đồ của Bạch Đông Viễn. Y cực nhanh đưa phản ứng.

 

Các tướng sĩ còn là mục tiêu của bọn chúng nữa. Để bọn họ chống cự một chút, đó liền rút về huyện Thanh Hà.

 

Y kéo Thiên Mật liền cưỡi ngựa. Hai lập tức cưỡi ngựa rời .

 

Chỉ cần thâm sơn , bọn chúng bắt y cũng khó, còn thể giúp các tướng sĩ khác thoát kết thúc trận chiến luân phiên .

 

Thiên Mật theo y chạy, nhưng nàng hề lo lắng chút nào, bắt nàng cũng sợ.

 

Ông chủ thấy ! Khi ngươi đuổi khắp núi chạy trốn, là ai ở bên cạnh ngươi bảo vệ ngươi.

 

Bạch Đông Viễn dẫn kỵ binh như một thanh lợi kiếm tức khắc x.é to.ạc kẽ hở phòng thủ, trực tiếp xông thẳng về phía Bạch Mộ Thần và Thiên Mật. Tốc độ cực nhanh, thoáng chốc bám sát bóng dáng hai bọn họ.

 

Bạch Đông Viễn mấy năm từng gặp Bạch Mộ Thần, thể nhận y.

 

Hai thúc ngựa phi nhanh, dọc theo những hàng cây trong núi mà chạy. Bạch Đông Viễn dẫn bám sát, ánh mắt rời chằm chằm bóng lưng của bọn họ.

 

Nhanh chóng thoát ly chiến trường, Bạch Mộ Thần nhằm thẳng rừng rậm mà xông . Bạch Đông Viễn thấy bóng dáng họ, chỉ thấy tiếng vó ngựa. Tốc độ của họ chậm , Bạch Mộ Thần bảo Thiên Mật nhảy xuống ngựa, cũng nhảy theo, để ngựa tiếp tục chạy về phía .

 

khốn kiếp, động tác nguy hiểm như , nàng c.ắ.n răng nhảy xuống, suýt chút nữa thì ngã sấp. Bạch Mộ Thần vội vàng xông đến đỡ lấy nàng, hai cùng lăn một bụi cỏ.

 

Người của Bạch Đông Viễn đuổi tới, họ thậm chí dám thở, nhưng Bạch Đông Viễn tiếp tục truy đuổi theo tiếng vó ngựa mà .

 

Thấy bọn chúng đuổi xa, Thiên Mật mới thở phào nhẹ nhõm, song nàng phát hiện đang bám Bạch Mộ Thần. Tư thế tức thì khiến nàng nhớ chuyện đêm hôm đó, nàng vội vàng dậy, nhưng Bạch Mộ Thần kéo .

 

“Đừng động!” Phía truyền đến tiếng vó ngựa.

 

Thiên Mật vội vàng bám chặt, bất động.

 

Một cảm giác kỳ lạ khiến Bạch Mộ Thần đỗi vui mừng. Từ khi kẻ béo ú chiếm tiện nghi, đặc biệt căm ghét tiếp xúc với nữ nhân.

 

Khi cha đăng cơ xưng đế, về kinh thành, mẫu hậu thường xuyên tổ chức yến tiệc trong cung. Hễ khuê nữ nhà quan tiếp cận, đều tránh xa như tránh tà. Lại một , một nữ nhân vấp ngã suýt đổ , theo bản năng đá nàng văng xa tít.

 

giờ đây Thiên Mật bám , hề chút nào khó chịu, thậm chí còn phần vui mừng.

 

Nhìn Thiên Mật mặt tựa hoa đào, nảy sinh xúc động hôn nàng.

 

Thiên Mật thấy phía chạy xa, thấy môi Bạch Mộ Thần đang tiến gần, nàng liền đẩy , lật rời .

 

“Tiểu gia bán nghệ bán !”

 

 

Loading...