Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 46: Thế Kinh Thiên.
Cập nhật lúc: 2025-11-17 21:45:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5Akgnlo252
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực Bạch Mộ Thần một biện pháp, nhưng dùng, bởi vì nếu dùng, Thanh Hà Huyện Thành sẽ thực sự hủy hoại, những nơi khác ở hạ du cũng sẽ liên lụy.
Đó chính là tích nước ở thượng nguồn, thả đó những cây gỗ lớn, phá đê xả xuống. Tuyệt đối là thế kinh thiên, thể ngăn cản.
Hắn suất đại quân tiến , sẽ dễ dàng hơn nhiều!
khi đến đây, về bạo chính của Dụ Vương, bá tánh sống quá khổ cực, liền đành lòng tay, chỉ đành nghĩ cách khác!
Bởi cần tỉ mỉ vạch kế!
Kẻ tướng mạo tuấn mỹ, lúc việc nghiêm túc càng hơn. Thiên Mật đến một bên, tảng đá phong cảnh ở hướng khác.
Kẻ độc thể chạm , ngay cả cũng đừng nhiều.
Nàng tuy hiểu nhiều về quân sự, nhưng nàng hiểu về phong cảnh. Dưới ánh mặt trời, con sông lớn lấp lánh sóng biếc, khắp nơi đều xanh tươi, xa xa khói bếp lượn lờ, thật là núi sông hùng vĩ của tổ quốc!
Ròng rã hơn một canh giờ, Thiên Mật dựa tảng đá lớn mà ngủ .
Bạch Mộ Thần khi xong việc, ngẩng đầu lên liền thấy Thiên Mật đang ngủ say ở một bên. Bỗng nhiên, một luồng ấm áp tràn lòng . Khi đang bận rộn công việc, một ở nơi thể thấy, lặng lẽ ở bên cạnh , ồn ào, yên tĩnh bao!
Hắn quên mất phía còn một Tả Chính Phong vẫn luôn âm thầm bảo vệ .
Tả Chính Phong thấy Bạch Mộ Thần thu dọn giấy bút, liền hỏi: “Điện hạ định về ?”
Thiên Mật giật tỉnh giấc, vẻ mặt ngơ ngác hỏi: “Quay về ư? Tốt quá .”
Nàng chờ đến nỗi ngủ , thật nơi đây gì đáng để lâu đến , nếu họa sĩ ở đây, chắc trực tiếp vẽ .
Nàng nhanh chóng dậy, vươn vai, dùng tay vỗ vỗ mặt, vài giây nhanh chóng tỉnh táo trở .
Bạch Mộ Thần liếc Tả Chính Phong một cái, : “Đi thôi, về.”
Thiên Mật cầm lấy rìu liền theo.
Ngạn Tổ bay , nhưng , nó thông minh, tự cách tìm nàng.
Tả Chính Phong chút ngẩn , sai chuyện gì ư? Hắn gì ? Ánh mắt của Điện hạ là ý gì chứ.
Hắn lắc đầu, lẽ mặt trời quá gay gắt, khiến mắt Điện hạ khó chịu chăng!
Ba về sơn cốc, cưỡi ngựa theo đường cũ trở . Đến quân doanh thì gặp Hoàng Nguyên Anh, đang giúp Bạch Mộ Thần xử lý chính sự, gần đây đang thống kê tình hình các thôn trấn xung quanh Thanh Hà Huyện.
Trong những của Bạch Mộ Thần, chỉ là hiểu rõ nhất về Thanh Hà Huyện. Sau khi đ.á.n.h hạ Thanh Hà Huyện, tám chín phần mười trong thời gian ngắn đều sẽ giao cho quản lý.
Thiên Mật mua cửa hàng ở Thanh Hà Huyện để ăn, phú bà thì nên tìm ai? Đương nhiên là tìm . Trước đây Thiên Mật còn sợ giao du nhiều với sẽ rước họa thị phi, giờ thì nàng sợ nữa, chính là sẽ trở thành tiểu cữu cữu của nàng.
Hoàng Nguyên Anh hành lễ với Bạch Mộ Thần xong liền sang một bên, việc cần bẩm báo.
Thiên Mật vui vẻ với : “Hoàng , lâu ngày gặp, gần đây ngài vẫn chứ?”
Hoàng Nguyên Anh mỉm rạng rỡ đáp: “Mọi thứ đều , Thiên Mật sơn cốc vẫn chứ?”
Thiên Mật cũng đáp: “Mọi đều .”
Sắc mặt Bạch Mộ Thần lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. Thiên Mật nghĩ nàng quấy rầy công việc của họ.
Liền với Hoàng Nguyên Anh: “các cứ bận việc , khi nào thời gian, việc bàn với ngươi.”
Nàng trao đổi ánh mắt với rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-46-the-kinh-thien.html.]
Người theo chủ nhân ngoài ăn chơi phung phí, còn nàng theo chủ nhân ngoài bụng đói cồn cào. Giờ mấy canh giờ ? May mà nàng ăn chút đồ trong gian, Tả Chính Phong và Bạch Mộ Thần đều ăn gì, định thành tiên cả ?
Xem nàng đổi một cái túi đeo chéo lớn hơn để che mắt.
Trở về viện của , đại nương dọn dẹp nơi đây sạch sẽ, gọn gàng. Thấy nàng về, liền từ phòng bếp bưng một bát cơm, một bát thịt hầm nấm dại, cùng hai quả trứng luộc.
Đại nương : “Cô nương mau ăn , nấm dại thơm lắm, ở đây chúng mỗi khi đến mùa đều lên núi tìm, những năm mang Thanh Hà Huyện còn bán ít tiền đó!”
Thiên Mật cũng đói bụng vô cùng, ăn ngấu nghiến. Hương vị quả thực ngon, ngay cả nước thịt cũng tươi hơn mấy phần.
Thiên Mật khen: “Đại nương, tài nấu nướng của thật sự tuyệt.”
Đại nương chút ngượng ngùng, : “Cũng chỉ món coi thôi, nhà nông chúng bình thường đều là cơm canh đạm bạc. Cô nương thích ăn là .”
Nàng sợ Thiên Mật thích ăn, năm tháng cuộc sống khó khăn, phần tiền công là cứu mạng cả nhà nàng , nhà nàng cũng nhờ Thiên Mật mà hưởng chút lộc.
Thiên Mật dùng bữa xong, Kim Minh Văn tìm đến nàng. Kim Minh Văn là một thanh niên cường tráng hai mươi sáu tuổi, hồi phục nhanh, đến để tạ ơn cứu mạng của Thiên Mật.
Thiên Mật thầm nghĩ, khách khí, dùng ngươi đổi lấy văn thư bảo mệnh, coi như đôi bên cùng tạ ơn.
Thấy hoạt bát như , chắc đến lúc tháo chỉ , bèn cùng đến doanh phòng của chuẩn tháo chỉ.
Kim Văn Văn thuyết phục ca ca giúp, liền tìm Tả Chính Phong. Nàng ở quân doanh, nàng cũng ngôi vị Vương phi của Bạch Mộ Thần nàng phần, nhưng chung quy vẫn những vị trí khác.
Kim gia là tướng lĩnh trướng Tấn Vương, theo ngài trấn thủ biên quan. Năm xưa Bắc Hồ xâm lược, cả gia đình bọn họ chỉ còn hai sống sót.
Đại ca Kim Minh Văn từ nhỏ lớn lên trong quân doanh, Kim Văn Văn cũng lớn lên trong Vương phủ, bên cạnh các ma ma của Vương phi.
Tấn Vương ở hoàng cung, ca ca nàng nhiều năm theo hầu, là võ tướng tứ phẩm, quan phủ. Nàng vốn dĩ nên ở trong quan phủ tại kinh thành, nhưng nàng yên tâm trưởng, mang theo một thị vệ hai nha cứng rắn theo đến. Chỉ là quân doanh cho phép bọn họ , mấy ngày nay cũng vì ca ca nàng thương nặng mới phép đến chăm sóc, khi trời tối thì rời . Trông thấy đại ca sắp hồi phục .
Nàng chỉnh trang bản một lượt, liền tìm Tả Chính Phong. Vừa Tả Chính Phong cũng đến xem thương thế của Kim Minh Văn , hai gặp đường.
Hạt Dẻ Nhỏ
Kim Văn Văn mỉm dịu dàng, hành lễ vãn bối với Tả Chính Phong, : “Tả thúc, khỏe chứ!”
Tả Chính Phong cùng cha nàng là đồng bào nhiều năm, đối với hai bọn họ mực chiếu cố. Kim Minh Văn thương, y liền lập tức với Bạch Mộ Thần mời Thiên Mật đến chữa trị.
Tả Chính Phong vội vàng bảo nàng dậy, hỏi: “Ca ca thế nào ?”
Kim Văn Văn : “Đã hơn nhiều , thể bình thường. Tả thúc, ca ca thể tổn hao ít, ở chăm sóc ca một thời gian.”
Tả Chính Phong hề tâm tư của Kim Văn Văn, chỉ cho rằng nàng lo lắng cho Kim Minh Văn.
Tả Chính Phong : “Văn Văn ! Ca ca giờ còn gì đáng ngại, chỉ là chuyện bồi bổ thể thôi, đừng quá lo lắng. Quân doanh là nơi hỗn loạn, con gái ở lâu an .”
Nơi còn coi là , là tiên phong quân tinh nhuệ của Bạch Mộ Thần, ai nấy đều Bạch Mộ Thần trị quân nghiêm khắc. Nếu là đại quân thì đủ loại , hành quân đ.á.n.h giặc nay mai , thấy phụ nữ thì mấy ai giữ quân quy.
Kim Văn Văn : “Tả thúc, mang theo nha và thị vệ của ?”
Sắc mặt Tả Chính Phong lập tức chút khó coi, ngươi coi quân doanh là nơi nào? Lại còn mang theo nha và thị vệ.
Kim Văn Văn cũng cảm thấy một tia ! nàng tìm cách nào khác.
Nàng tiếp: “Điền thần y cũng là nữ nhân, nàng trẻ tuổi xinh mà vẫn an .”
Kim Văn Văn vẫn tự , nhan sắc của nàng kém xa Thiên Mật, nàng đối với Thiên Mật địch ý, ngược nàng cảm kích Thiên Mật thể phá vỡ quân quy, cho nàng một tia hy vọng.
Dù thì nàng cũng là một quả phụ! Lại còn mang theo hai hài tử.