Trời Ơi! Ta Xuyên Thành Nữ Thổ Phỉ Béo Khỏe Vô Song - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-11-17 21:44:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghỉ phép.

 

Thiên Mật kiểm tra tỉ mỉ quá trình khử trùng của họ, thấy cẩn thận.

 

Thiên Mật : “Chư vị hãy tìm thêm vài nữa, tất cả vải băng bó, cầm m.á.u cũng dùng xà phòng giặt sạch sẽ, đó đun sôi phơi khô mà cất giữ cẩn thận. Sinh mạng của thương binh đều giao phó tay các .”

 

Ba lập tức cảm thấy trách nhiệm của càng thêm trọng đại.

 

Trương đại phu : “Chúng vài t.ử khám bệnh và phát t.h.u.ố.c cho những thương binh thương nhẹ .”

 

Lý đại phu hỏi: “Thiên đại phu, những dụng cụ của cô rèn ở ? Lão phu cũng rèn một bộ.”

 

Thiên Mật : “Ngươi hãy bảo triều đình rèn thêm một ít. Người rèn cho chạy nạn ? Liệu sống sót còn khó . Loại kim cũng khó, chỉ cần uốn cong chiếc kim thêu nhỏ nhất mà nữ nhân thường dùng là .”

 

Ai! Bọn họ cũng ở địa giới Dụ Vương xảy hạn hán khiến nhiều c.h.ế.t.

 

Thế là Thiên Mật bắt đầu chỉ dẫn bọn họ luyện tập, kết quả là các thương binh đều sợ hãi nhẹ.

 

Thiên Mật an ủi : “Chư vị cứ yên tâm, sẽ ở đây giám sát. Nếu ai khâu , sẽ lập tức tay.”

 

Nói xong, nàng ấn giữ thương binh gần nhất, khiến mê man, đó để Trương đại phu tiến hành sạch vết thương , thoa thuốc, khâu .

 

Lúc sạch vết thương, một mùi rượu nồng nặc xông lên, về phía Thiên Mật : “Rượu thơm như , đúng là vật !”

 

Thiên Mật sợ những nghiện rượu, bèn dọa : “Đây là để rửa vết thương, thể uống. Nó thể g.i.ế.c c.h.ế.t độc tố, nhưng cũng thể g.i.ế.c c.h.ế.t .”

 

Quả nhiên bọn họ giật ! Rượu thơm thật, nhưng thể uống.

 

Sau đó, t.h.u.ố.c thoa cũng là t.h.u.ố.c của Thiên Mật. Hắn ngửi ngửi : “Thứ t.h.u.ố.c quả là tồi, từ ?”

 

Hắc hắc hắc! Xem mối ăn sắp tới !

 

Một phú bà nhỏ như đây còn đích chỉ dạy, đích mẫu bán hàng, quả là tận tâm hết mực.

 

Thiên Mật : “Ta tự . Cầm máu, phục hồi đều nhanh, hiệu quả .”

 

Thiên Mật sợ cứ mãi sẽ nước bọt b.ắ.n vết thương, bèn lấy hai miếng vải vài chiếc khẩu trang đơn giản cho họ đeo.

 

Nàng cũng đeo một chiếc.

 

Trương đại phu dùng kìm kẹp kim nhưng cứ kẹp vững, hỏi: “Ta thể dùng tay ?”

 

Dùng tay thì tinh xảo bằng, cũng sợ tay nhiễm trùng. vì là đầu luyện tập, Thiên Mật vẫn gật đầu đồng ý, lau cồn khử trùng ngón tay cho .

 

Các thương binh khác trong lòng càng hoảng sợ hơn.

 

Trương đại phu hối hận. Hắn đáng lẽ nên sắp xếp các thương binh điều trị một phòng riêng, để họ thấy, khiến cũng cảm thấy căng thẳng.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Lý đại phu và Vương đại phu cũng cho rằng nên sắp xếp một phòng riêng.

 

Thiên Mật : “Phòng trị liệu nên riêng một cái, thường xuyên đốt ngải cứu xông lên .”

 

bây giờ thì kịp . Trương đại phu đành cứng đầu khâu vết thương , tuy vấp váp, thuần thục, cũng chẳng mắt, nhưng cuối cùng vẫn khâu xong theo yêu cầu.

 

Đặc biệt là việc thắt nút thật sự cần luyện tập nhiều hơn.

 

Thiên Mật : “Sau khi chữa trị cho những thương binh xong, hãy lấy một miếng thịt heo mà luyện tập, đặc biệt là việc thắt nút.”

 

Một thương binh lẩm bẩm : “Hay là cứ luyện thịt heo !”

 

Thiên Mật : “Vết thương của các nếu xử lý sớm, nhiễm trùng sẽ c.h.ế.t đó.”

 

Từng một đều sợ hãi đến mức câm như hến.

 

Sau đó, Thiên Mật lấy thêm ba chiếc kim cong và bộ chỉ khâu , ba vị đại phu cùng lúc luyện tập.

 

Nàng chuyên sạch vết thương và thoa thuốc, đó chỉ dẫn họ khâu . Nàng cũng đích khâu cho các chiến sĩ.

 

Nàng ưu tiên xử lý những vết thương nghiêm trọng, miệng vết thương lớn . Những vết thương kịp khâu cũng sạch và thoa t.h.u.ố.c .

 

Tả Chính Phong sắp xếp chỗ ở cho nàng, xa doanh trại y tế, đó là một tiểu viện riêng của nàng. Nàng sẽ ở đây thêm vài ngày, bữa trưa đều do Tả Chính Phong mang đến, chăm sóc chu đáo.

 

Bận rộn nửa ngày, lưng nàng mỏi đến nỗi thể thẳng lên .

 

Các món ăn dành cho nàng vẫn riêng, uổng công nàng vất vả như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/troi-oi-ta-xuyen-thanh-nu-tho-phi-beo-khoe-vo-song/chuong-41.html.]

Nàng xuống đầy năm phút ăn xong nhanh, đó tiếp tục rửa tay, chuẩn khử trùng và tiếp tục công việc.

 

Tốc độ ăn uống của nàng khiến Tả Chính Phong sững sờ.

 

Hắn trở về chỗ Bạch Mộ Thần. Bạch Mộ Thần thấy về nhanh như , hỏi: “Sao ngươi trở về nhanh ? Chẳng bảo ngươi chăm sóc cho Thiên đại phu ?”

 

Tả Chính Phong bất lực : “Thiên đại phu luôn tâm niệm đến thương binh. Ta đặt thức ăn xuống, nàng xuống ăn sạch trong hai miếng, về doanh trại y tế .”

 

Người nữ nhân quả thật câu nệ tiểu tiết, nhớ dáng vẻ nhanh nhẹn, dứt khoát của nàng.

 

Buổi chiều, tay của ba vị đại phu đều vững hơn một chút, tốc độ cũng nhanh hơn.

 

Trương đại phu mới : “Chúng ở đây là đội tiền trạm của Định Vương, t.h.u.ố.c men và dụng cụ còn đầy đủ, thương binh cũng ít hơn. Còn bên đại doanh, thương binh đông đảo, y sĩ ít, t.h.u.ố.c men cũng khan hiếm, t.ử thương quá nhiều, ai!”

 

Thiên Mật : “Cứ hết sức ! Chỉ cần giữ vệ sinh , cầm m.á.u , khâu vết thương , thì ngoại thương vẫn thể chữa khỏi.”

 

Vì lẽ đó mà mới những vết thương m.á.u chảy ngừng.

 

phần lớn hơn cả là sự nhiễm trùng!

 

Bạch Mộ Thần dẫn Tả Chính Phong và Hoàng Nguyên Anh ngoài khảo sát thực địa, ngang qua doanh trại y tế, đang định xem xét. Đội tiền trạm cùng đều là những do tinh chọn, coi trọng họ.

 

Những binh sĩ khâu vết thương buổi sáng dần dần tỉnh , hai rõ ràng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

 

“Thiên đại phu, cô đúng là tâm thiện, y thuật cao siêu.”

 

Thiên Mật xong liền bật ha hả, chút khách khí : “Ngươi quả thật mắt !”

 

Nói xong, nàng lấy từ chiếc túi nhỏ của một viên t.h.u.ố.c bổ khí huyết đưa cho , : “Đây là t.h.u.ố.c bổ khí huyết, uống sẽ nhanh lành.”

 

Làm bổn phú bà vui lòng, tất thưởng!

 

Từ góc độ , ba bên ngoài lều thể thấy rõ dáng vẻ ha hả của nàng, tất cả đều kinh ngạc. Đa nữ nhân thế gian đều khiêm tốn, dịu dàng, dù là giả vờ cũng giả vờ một chút chứ!

 

Người nữ nhân rốt cuộc là sinh từ ?

 

Hoàng Nguyên Anh và Tả Chính Phong đều quen với tính cách thẳng thắn của Thiên Mật, cố gắng nhịn .

 

Còn cảm giác quen thuộc của Bạch Mộ Thần thì ngày càng mãnh liệt.

 

Bọn họ thẳng. Không khí vui vẻ như chắc là vấn đề gì lớn.

 

Rời khỏi đó, Bạch Mộ Thần hỏi Tả Chính Phong: “Chẳng ngươi nàng một nuôi hai hài tử, cô nhi quả mẫu đáng thương ? Sao bổn vương chẳng thấy nàng đáng thương chút nào?”

 

Ban đầu khi nhắc đến, tưởng là đáng thương, nhưng kết quả nàng mỗi ngày sống vui vẻ đến nhường nào.

 

Hoàng Nguyên Anh cố nhịn : “Điện hạ, Thiên Mật và phu quân nàng thành bao lâu thì phu quân nàng qua đời, bởi tình cảm cũng sâu đậm. Ngày tái giá tìm kiếm lương duyên cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

 

Thần sắc biểu lộ rõ ràng rằng chính là lương duyên đó.

 

Buổi tối, Thiên Mật bảo bọn họ đốt ngải cứu để xua đuổi muỗi và côn trùng.

 

Đây thời hiện đại, trời tối thắp lửa cũng đủ sáng, ngọn lửa còn bay lung tung, thể khâu vết thương nữa.

 

cũng còn bao nhiêu khâu, cũng đến mức nghiêm trọng và cấp bách như .

 

Thiên Mật trở về viện của . Tả Chính Phong mang về cho nàng một phụ nhân, là để chăm sóc cuộc sống của nàng. Người nghĩa khí.

 

Phụ nhân ở viện sát vách nàng, mời từ thôn bên cạnh đến.

 

Phụ nhân nhiệt tình, hết cho nàng một bát mì trứng, đó đun nước cho nàng rửa ráy.

 

Thiên Mật ăn xong, giả vờ rửa ráy xong liền về phòng nghỉ ngơi. Nàng trở về gian của , ngâm trong suối linh tuyền một cách thoải mái, từ đầu đến chân đều ngập trong nước, thật sảng khoái!

 

Sau đó, nàng sấy khô tóc, xương cốt mà ngủ ghế sofa. Hôm nay chỉ một nàng thể an tâm trốn trong gian ngủ một giấc thật thoải mái, cần trông con, tự cho một kỳ nghỉ thật sướng.

 

hiểu nàng chút nhớ các hài tử. Từ khi sinh đến nay, đây là đầu tiên nàng ngủ mà xa rời bọn chúng. Không bọn chúng ngoan ? Có nhớ nương ? Có uống sữa ngoan ngoãn ?

 

Bạch Mộ Thần cũng mệt mỏi cả một ngày. Hắn giường, trong đầu hiện lên dáng vẻ đắc ý của nữ nhân béo phì đêm đó gọi là mỹ phu lang.

 

Tức c.h.ế.t ! Hắn lắc đầu xua nàng khỏi tâm trí, nhắm mắt . Trong đầu hiện lên dáng vẻ Thiên Mật ha hả.

 

Bây giờ, bất kể nữ nhân xinh xinh , đều tự tin đến ? Đều thần thái rạng rỡ đến ?

 

Nghĩ đến đây, vội vàng lắc đầu. Sao thể nghĩ đến một quả phụ chứ? Ai! cái Ả béo c.h.ế.t tiệt cho phát điên .

 

 

Loading...