Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 7: Linh ngọc và Ngọc Lộ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:54:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm khuya, ngoài cửa sổ tiếng mưa nhỏ vẫn tí tách rỉ rả.
Không ai , trong đêm tối, một luồng linh khí nhàn nhạt từ bên ngoài nhà lão Hứa tụ , cuồn cuộn bay phòng Hứa Hạ, ngưng tụ thành một dòng suối nhỏ tinh tế.
Linh ngọc n.g.ự.c cô lấp lánh, ánh sáng lung linh điểm xuyết căn phòng nhỏ tối tăm. Nếu lúc Hứa Hạ mở mắt, cô sẽ thấy sương trắng trong linh ngọc như gió cuốn mây tan, một hồi gào thét mới từ từ lắng xuống.
Trong giấc ngủ, Hứa Hạ đột nhiên cảm thấy n.g.ự.c nóng. Cô mơ màng mở mắt, lấy ngọc bội đang nóng lên ngực. Nhìn kỹ, cô phát hiện trong linh ngọc kết tinh tia Ngọc Lộ đầu tiên.
“Có !”
Hứa Hạ mừng rỡ đưa Ngọc Lộ lòng bàn tay. Chỉ thấy một vũng linh dịch màu trắng ngà tinh khiết, lấp lánh ánh sáng nhạt ngoan ngoãn trong lòng bàn tay cô. Linh khí đậm đặc đến mức gần như kết thành hình, dường như sắp phá vỡ mái nhà nhỏ của Hứa Hạ mà bay thẳng lên trời.
Mọi trong giấc ngủ say hề , nhưng bách thú trong núi dường như cảm nhận , vật gì đó hấp dẫn chúng đột nhiên xuất hiện giữa trời đất . Chỉ là chúng định tìm kiếm, vật đó biến mất dấu vết.
Thiên địa trở về yên tĩnh.
Con ch.ó đen lớn núi cảnh giác mở mắt “gâu gâu” hai tiếng, thấy động tĩnh gì, nó cuộn tiếp tục chìm giấc ngủ.
Con lừa già răng khểnh ở đầu thôn Đông lười biếng mở đôi mí mắt đầy nếp nhăn, lè lưỡi, khò khè hai tiếng, bực bội đạp duỗi chân và tiếp tục ngủ say.
Và Hứa Hạ, kẻ gây tất cả, lúc nuốt Ngọc Lộ trong tay bụng. Cô thẳng giường, lông mày nhíu , hai mắt nhắm nghiền. Một giọt mồ hôi từ giữa trán trượt dài xuống chân tóc, dường như cô đang chịu đựng sự đau đớn tột độ.
Cô gây động tĩnh lớn đến mức nào. Dù ở Tiên giới linh khí khắp nơi, pháp bảo đầy rẫy, ngay cả linh quả bẩm sinh cải t.ử sinh cũng khó tìm. Ngọc Lộ vốn dĩ đáng là gì, nhưng ở thời hiện đại linh khí thiếu thốn như thế , nó chút nghịch thiên.
Một lúc lâu , cô mở đôi mắt ướt đẫm mồ hôi. Cô thử dẫn khí nhập thể, chỉ trong chốc lát, linh phủ dấu hiệu nới lỏng.
“Thành công!”
Hứa Hạ kinh ngạc mừng rỡ tia linh khí nhỏ như sợi tơ quẩn quanh đầu ngón tay. Cô khó khăn thúc giục nó xoay vòng quanh đầu ngón tay, nhưng chỉ trong nháy mắt, linh khí trong linh phủ tiêu hao gần hết.
Cô thở phào một , thỏa mãn ngả lưng , mặc cho cơ thể mệt mỏi đổ chiếc chăn đệm ấm áp, sạch sẽ.
Vừa mới dẫn khí nhập thể sử dụng tiên pháp quả thật chút miễn cưỡng. Hứa Hạ còn sức nghĩ nhiều, nhanh ngủ say.
________________________________________
“Hạ Hạ —— dậy ăn cơm!”
Giọng Vương Thục Phân lớn tiếng truyền đến từ sân, đ.á.n.h thức Hứa Hạ.
Hứa Hạ dụi mắt dậy, kéo rèm cửa, vươn vai. Ánh nắng dịu nhẹ chiếu , mang cảm giác ấm áp.
Sau một giấc ngủ, Hứa Hạ cảm thấy tinh thần sảng khoái, hơn trạng thái nhiều. Cô cúi đầu linh ngọc ngực, phát hiện chỉ một đêm, linh ngọc ngưng tụ một tia Ngọc Lộ nữa, to bằng móng tay cái. Mặc dù nhiều, nhưng cũng đủ khiến cô vui mừng.
Xem linh khí trong núi quả thật sung túc. Mấy ngày ở thành phố Lâm An, linh ngọc vẫn bất động, héo hon.
Gấp chăn xong cửa, Hứa Hạ thấy Vương Thục Phân chuẩn sẵn nước rửa mặt cho cô. Chạm thấy còn ấm áp, cô nâng một vốc vỗ lên mặt, càng thêm thần thanh khí sảng.
Hứa Hạ lấy khăn lông lau mặt vài cái, thấy bàn dọn sẵn một đĩa bánh rán rau củ vàng ươm, mới xong, vẫn còn bốc nóng.
Hứa Hạ ngoài, thấy Vương Thục Phân vẫn đang bận rộn trong bếp. Cô định giúp, chợt khựng , tâm tư khẽ động, ngay đó đầu ngón tay cô nhẹ nhàng điểm, dẫn một tia Ngọc Lộ từ linh ngọc nhỏ chiếc ấm đựng nước uống bàn.
Nước đun sôi trong nhà thường đổ đầy ấm để nguội và tiện rót uống hàng ngày.
Cha lớn tuổi, sức khỏe vốn . Hứa Hạ âm thầm cải thiện thể chất cho họ. Tuy nhiên, sợ họ phản ứng quá mạnh, Hứa Hạ chỉ dám cho vài giọt.
“Mau lấy chén múc cháo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-7-linh-ngoc-va-ngoc-lo.html.]
Vương Thục Phân bê một cái nồi nhỏ , bên trong là cháo kê đậu xanh nóng hổi.
Hứa Hạ từ bếp bưng ba cái chén nhỏ, múc cháo đặt lên bàn. Vừa lúc Hứa Kiến Quốc cũng đầy mồ hôi trở về, ống quần dính đầy bùn đất.
“Ê? Hạ Hạ, thấy qua một đêm, con xinh hơn !”
Vương Thục Phân đặt nồi xuống, kỹ, dường như chút tin mà cô con gái mới ngủ dậy. Bà còn tiến sát véo eo Hứa Hạ, càng kinh ngạc hơn, lẩm bẩm: “Hình như còn gầy nữa!”
Mộng Vân Thường
Hứa Kiến Quốc cầm khăn tay lau mặt, cũng qua, gật đầu: “ là xinh hơn nhiều.”
Hứa Hạ sờ mặt ngẩn , cảm thấy da mịn màng, quả thật so với mấy hôm non nớt hơn nhiều. Cô nghiêng gương ở bồn rửa tay, chỉ thấy cô gái bên trong khuôn mặt trái xoan tròn, da trắng như tuyết, môi hồng tươi, má còn ửng một màu hồng khỏe khoắn. Mặc dù dáng còn tròn trịa, nhưng sắc khí cực kỳ , ai thấy cũng là một cô gái xinh .
Tiêu , Ngọc Lộ uống quá nhiều, đổi lớn.
“Ha ha... Chắc là cơm nhà dưỡng , ăn sạch sẽ là thể gầy mà. Tâm trạng , cũng theo đó mà xinh hơn thôi.” Hứa Hạ ngượng nghịu, vội kéo Vương Thục Phân xuống: “Mẹ, mau ăn cơm , bánh rán rau củ thơm quá, con thèm c.h.ế.t !”
Vương Thục Phân ha hả xuống, gắp cho Hứa Hạ một cái bánh rán vàng óng, chút đắc ý: “Lời sai, vẫn là cơm nhà dưỡng . Sau con về , ngày nào cũng cho con ăn.”
“Mà , con cần cố tình giảm béo , hề mập tí nào, như thế là .”
Vương Thục Phân húp một ngụm cháo, gạt chuyện nhỏ sang một bên, sang hỏi Hứa Kiến Quốc: “Ê, đúng Kiến Quốc, nước nhà Kiến Dân thoát hết .”
“Gần hết , mương đào xong, chiều nay cơ bản thể rút sạch.” Hứa Kiến Dân là em trai thứ hai của Hứa Kiến Quốc. Sáng sớm trời sáng, ông cầm cuốc giúp em trai đào mương thoát nước.
Hứa Kiến Quốc c.ắ.n gần nửa cái bánh rán, chút tiếc nuối : “ thấy đám bắp cứu , chỉ thể rút nhanh trồng thôi.”
Vương Thục Phân cũng chỉ thể thở dài: “Ai, thôi , còn cách nào, chỉ thể trồng .”
Hứa Kiến Quốc cúi đầu nhanh chóng húp vài ngụm cháo, ăn hết cái bánh rán trong hai ba miếng, lau miệng, đặt chén đũa xuống: “Hai con ăn , tắm rửa.”
“Đi , bếp đang đun nước nóng đấy.” Vương Thục Phân mấy bận tâm đáp lời, đẩy phần bánh rán còn về phía Hứa Hạ: “Hạ Hạ ăn nhiều một chút, lát nữa lên núi sẽ đói.”
Hứa Hạ gật đầu, tâm trạng cũng trở nên nặng nề. Cô lặng lẽ c.ắ.n một miếng bánh rán. Vỏ ngoài giòn thơm, rau củ non mềm, rõ ràng là thơm ngon, nhưng lúc nếm chút vô vị.
________________________________________
Bữa sáng đơn giản kết thúc, Hứa Kiến Quốc cũng tắm rửa quần áo. Hứa Hạ phòng dép lê, mang đôi giày nhựa Vương Thục Phân mới mua ở cửa hàng tạp hóa sáng nay, loại giày thấm nước và bền.
Vừa mới mưa xong, núi lầy lội, nếu giày bình thường lẽ kịp xuống núi thành bọc bùn.
Hứa Hạ siết chặt dây giày, định bước ngoài, thấy Vương Thục Phân xách một chiếc ấm nước trống rỗng . Lòng cô căng thẳng, vội hỏi: “Mẹ, nước trong ấm ạ?”
“À, đổ gốc mấy cây sung ngoài sân .” Vương Thục Phân để tâm lắm, lắc lắc cặn nước trong ấm, xách nước sôi mới đun đổ : “Nước đun từ 2 ngày , hôm nay uống , đổ nước mới.”
“Đổ...”
Hứa Hạ mặt mày mờ mịt. Đó là nước thả Ngọc Lộ mà, đổ như !
lúc Hứa Hạ cũng thể gì thêm, chỉ thể âm thầm tiếc nuối. Cô nghĩ bụng hôm nào vẫn đổi cách khác để cho họ uống Ngọc Lộ.