Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 165: Ngọa Long Phượng Hoàng Con
Cập nhật lúc: 2025-12-05 17:48:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyên, một tây trang giày da, tóc chải chuốt bóng loáng, mặt mày mệt mỏi bước xuống từ chiếc xe thương vụ của tập đoàn. Quầng thâm mắt gần như trĩu xuống tận xương gò má.
Mệt, thật sự là mệt.
Hiện tại, chỉ về chiếc giường ấm áp của ngủ một giấc thật ngon. Nếu khi tỉnh dậy thể ăn bữa cơm nóng hổi ở Nông trại nhà họ Hứa thì còn gì hạnh phúc bằng. Ăn cơm thương vụ và tiệc tùng nửa tháng trời, sắp ngán đến phát nôn .
về đến nhà, tắm rửa qua loa, đầu còn kịp chạm gối thì nhận cuộc điện thoại lo lắng cuống quýt của Hầu Tử.
“Nguyên Nhi ca, xảy chuyện lớn !”
“Anh xem , khỏi nhà là biệt tăm biệt tích hơn nửa tháng. Nếu em quan sát tình hình, cái ổ của suýt nữa tận diệt !”
“Chuyện gì?” Giang Nguyên giường, nhắm mắt, trả lời hờ hững, Hầu T.ử , cứ thích chuyện bé xé to.
“Trừ phi tận thế núi lửa phun trào, Giang Đại Phát phá sản, nếu đừng phiền , cần ngủ ngay lập tức.” Giọng điệu lạnh lùng, vô tình.
“Trời ơi! Nguyên Nhi ca, giờ mà còn là lúc ngủ ! Anh , núi của Hạ Hạ tỷ mới tới một đàn ông!” Hầu T.ử ở đầu dây bên chi oa kêu ầm ĩ, giọng điệu kích động.
Giang Nguyên khẽ mở một mắt, nhưng vẫn mấy để tâm, “Đàn ông , nhà thuê một công nhân chẳng bình thường ? Lão Lâm, gã đầu bếp mập mạp , tên tiểu hòa thượng ngốc nghếch, đứa nào mà chả là đàn ông.”
“Đại ca, nếu là loại đó thì em còn cần báo cáo với ! Người đàn ông nguy hiểm!”
“Ồ, so với thì trai hơn ? Thế thì dễ quá.”
“Là so với trai hơn!” Hầu T.ử gào lên.
“Ừm?” Giang Nguyên mở một con mắt.
“Vai rộng eo thon, một mét chín!” Giọng Hầu T.ử run rẩy.
“……” Giang Nguyên mở cả hai con mắt.
________________________________________
“Người cùng Hạ Hạ tỷ , ngày ngày ăn cơm chung một mái hiên, còn nhận thức mức độ nghiêm trọng của sự việc ?!”
Giang Nguyên bỗng nhiên bật dậy khỏi giường, hết sạch cơn buồn ngủ.
Anh dậy, xỏ quần , gãi gãi mái tóc còn ẩm ướt, xuống phòng khách, định châm một điếu t.h.u.ố.c thì thấy một bước từ cửa.
“Này, Giang Nguyên Nhi, lâu gặp nha, gần đây gì mà phát tài thế?” Kha Dương với mái tóc nhuộm đỏ rực mới nhuộm, là màu đỏ lửa trương dương, tươi rạng rỡ.
“Kha Dương? Gần đây đang mê mẩn cái vụ bộ đường dài trang nặng nề gì đó , gió gì đưa tới đây…” Giang Nguyên mấy hứng thú, nghịch chiếc bật lửa trong tay, cuối cùng vẫn châm thuốc.
“Mẹ đang chơi mạt chược ở nhà cùng mấy cô dì, tiện đường ngang qua đây nên ghé đón bà.” Kha Dương mân mê chìa khóa chiếc Cullinan tay, thản nhiên xuống ghế sofa, nắm chùm nho ăn.
Mộng Vân Thường
Nghe xong lời , Giang Nguyên mới bừng tỉnh, trách về nhà thấy bóng dáng , hóa là đang xoa mạt chược lầu.
“Sao, mặt ủ mày ê thế?” Kha Dương thấy sắc mặt Giang Nguyên trắng bệch, vẻ mặt cũng khó coi, tò mò hỏi.
“Ai… Khó .” Anh thực lập tức xông đến Nông trại nhà họ Hứa, nhưng nghĩ , là gì của Hứa Hạ chứ, vô cớ xuất binh.
Giang Nguyên nhét điếu t.h.u.ố.c hộp, cầm bật lửa ngẩn .
Anh bắt đầu để tâm đến cô từ khi nào nhỉ? Đến cả Hầu T.ử còn , vẫn ngơ ngác , đến nước mới lúng túng tay chân.
Thấy vẻ mặt ủ dột, Kha Dương lập tức thấy hứng thú, đây rõ ràng là tương tư đơn phương !
“Mau, chuyện gì kể với em xem nào.” Cậu thích buôn chuyện nhất.
Giang Nguyên nhướng mi mắt lên, bỗng nhiên mắt sáng bừng, vận đào hoa của tên nhóc còn mạnh hơn nhiều, lời ngọt ngào lớn lên ngoan ngoãn, bạn gái từ tiểu học hề đứt đoạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-165-ngoa-long-phuong-hoang-con.html.]
“Lại đây đây.” Giang Nguyên móc tay, một đôi ngọa long phượng hoàng con cúi đầu thì thầm to nhỏ.
Nói về nhà họ Giang và nhà họ Kha, cũng là bạn bè lâu năm mười mấy năm, nhà họ Giang vẫn luôn chuyên tâm ngành công nghiệp hậu cần truyền thống, còn nhà họ Kha khởi nghiệp bằng xi măng, lấn sân sang ngành bất động sản, đó con trai lớn Kha Minh tiếp quản gia nghiệp thì càng thừa dịp gió đông phát triển của đất nước, mở rộng khối kinh doanh, xen ngành công nghiệp năng lượng mới đang hot nhất thời bấy giờ, thoát khỏi cái mác “phú ông đất” “chân đất” , nhảy lên trở thành tân quý khoa học kỹ thuật.
Thấy lão Kha về hưu sớm, ngày ngày chơi chim trêu cháu, Giang Đại Phát ghen tị đến phát điên.
Bởi , ngoài việc Kha Dương cả ngày sống ánh hào quang của trai, Giang Nguyên cũng mỗi ngày cằn nhằn. Lâu dần, hai em cùng cảnh ngộ thành bạn .
________________________________________
Hai đang rù rì, cầu thang vang lên tiếng giày cao gót “cộp cộp cộp”, bốn vị phu nhân trang điểm tinh xảo khoác tay xuống, trong đó dung mạo nổi bật và thu hút sự chú ý nhất, tự nhiên là đồng chí Kiều Ngôn Tâm, cựu ảnh hậu mà ông chủ Chu của vườn dâu tây ngày đêm tơ tưởng.
Tuy nhiên, Tằng Vân tuy dung mạo bằng Kiều Ngôn Tâm, gần đây da dẻ hồng hào, làn da trắng mịn, mà chẳng hề kém cạnh.
“Ôi chao, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Tiểu Nguyên Nhi về .” Kiều Ngôn Tâm ngước mắt lên, thấy đối diện nhà .
Thấy , Giang Nguyên và Kha Dương đành dậy chào hỏi các cô.
Tằng Vân bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc, bước chân khỏi nhanh hơn vài bước, vội vàng đến bên cạnh con trai, kỹ, đau lòng c.h.ế.t, miệng ngừng trách móc: “Con xem, gầy bao nhiêu cân thế , cái lão Giang Đại Phát thật là, việc dơ việc mệt gì cũng ném cho con trai …”
“Em dâu, chuyện em đừng bận lòng, lăn lộn bên ngoài gây dựng sự nghiệp gì chuyện mệt mỏi, Tiểu Nguyên Nhi lớn , cũng nên chuyên tâm về quản công ty , như thằng Dương nhà chị, giờ còn nhởn nhơ dáng vẻ gì…”
Kiều Ngôn Tâm bó chặt chiếc áo choàng , tuy ngoài miệng là trách cứ, nhưng ánh mắt vô cùng ôn nhu.
“Anh cả nhà cô giỏi giang như , Dương Dương mới là hưởng phúc nhàn hạ nhất…”
“ thế, thằng Dương từ nhỏ ngoan ngoãn, bao giờ gây chuyện cho gia đình, nhà mà thằng Nguyên một nửa sự lời của thằng Dương thì thắp hương tạ ơn .”
Hai vị phu nhân còn trang điểm lộng lẫy, quý phái cũng trêu ghẹo, lâu , tài xế đến, các cô đơn giản chào hỏi rời , còn Kiều Ngôn Tâm và Tằng Vân lén , nở nụ ăn ý xuống sofa.
Kiều Ngôn Tâm còn dùng m.ô.n.g đẩy Kha Dương đang gần Giang Nguyên , cùng Tằng Vân mỗi một bên kẹp Giang Nguyên ở giữa, tủm tỉm.
“Tiểu Nguyên Nhi, lọ tinh dầu hoa hồng con tặng nhân dịp sinh nhật , mua ở thế?” Tằng Vân ôm cánh tay con trai, trong mắt tràn đầy mong đợi.
“A…” Dưới ánh mắt nóng rực của hai phụ nữ, lưng Giang Nguyên lạnh toát, lắp bắp run rẩy, “Chính là cái nông trại con mua hoa hồng cho , mua mật ong cho ba…”
“Làm ạ? Dùng chứ?”
“Tốt cái gì mà !”
“A?” Giang Nguyên nhíu mày.
Tằng Vân nhéo cánh tay rắn chắc của con trai một cái, trong giọng tràn đầy kinh hỉ: “Nói là quá tuyệt vời thì đúng hơn!”
“À…” Giang Nguyên khẽ thở phào nhẹ nhõm, Kha Dương ở bên cạnh ngây , vẫn hiểu chuyện gì xảy .
“Dì Kiều con mấy hôm thấy liền kinh ngạc, còn tưởng chạy thẩm mỹ đấy!”
“Thẩm mỹ gì tự nhiên như .” Kiều Ngôn Tâm cong môi , cũng ôm lấy cánh tay Giang Nguyên, “Ban đầu dì còn tin, hai hôm con chia cho dì một ít dùng thử, quả thực tầm thường, Nguyên Nhi, thể giúp dì mua hộ một lọ , , hai lọ !”
Tằng Vân vội vàng chen , “Mẹ cũng cần thêm một lọ nữa, còn nuôi của con nữa, hai hôm cũng đuổi theo lưng hỏi, con gì thì , mua cho cô một lọ nữa!”