Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 156: “Lòng dạ hiểm độc thương gia” bữa sáng miễn phí
Cập nhật lúc: 2025-12-05 17:48:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người hóa đá tại chỗ dĩ nhiên chỉ Trâu Bình Bình, năm nhóm thành viên, tổng cộng mười lăm cũng ngay lập tức kinh ngạc.
“Ôi trời!”
“Hắn là ‘Tiểu Miu Miu’ á?! Cô gái dễ thương bạo hành da đen tập gym ư!”
“Có cảm giác bất lực kiểu đối tượng yêu qua mạng là ông chú móc chân …”
Vài trẻ tuổi ở đó mặt mày si tình phản bội, ánh mắt đờ đẫn bóng lưng Chung Lâm tiêu sái rời .
Trâu Bình Bình cũng chán đời rút điện thoại , mặt đơ xóa dòng chữ “Đại chiến giải cứu Tiểu Miu Miu” trong tên nhóm chat.
Mộng Vân Thường
Bang— Đặt điện thoại xuống.
“… nhưng mà ngầu quá !” Mấy cô gái trẻ xúm , mắt bỗng sáng rực.
Lúc , Ngốc Bố Bố và Thập Lí Xuân, những cũng xuất từ nhóm ba, tiến tới chào hỏi.
“Chào bạn, bạn là ‘Mục Tiêu Của Gia Là Nằm Im’ đúng , là Ngốc Bố Bố, còn đây là dì Thập Lí Xuân.”
“Cậu bé, chào cháu, chúng cùng nhóm, coi như là đồng hương, hôm nay giúp đỡ nhé.”
Ngốc Bố Bố là một cô gái bình thường, tóc buộc đuôi ngựa, mặt chút tàn nhang, trông còn như sinh viên mới trường. Còn Thập Lí Xuân là một cô trung niên chừng bốn, năm chục tuổi, dù tuổi nhỏ nhưng mặt mũi hồng hào, tinh thần quắc thước, mái tóc ngắn đen nhánh bóng mượt, dáng mạnh mẽ, bước chân nhẹ nhàng, là một tín đồ của thể d.ụ.c nhịp điệu và nhảy quảng trường, còn sức sống hơn Trâu Bình Bình nhỏ hơn cô cả chục tuổi.
Trâu Bình Bình chợt hồn, lắc đầu, gượng với hai , mặc kệ tiếng điện thoại rung bần bật liên tục, căng da đầu bước sân.
Trong sân kê vài chiếc bàn nhỏ và ghế dài đơn giản, bàn đặt bộ chén đũa gọn gàng. Vì hôm qua “Tiểu Miu Miu” bảo thức ăn tương đối đơn giản, nên đại khái chỉ một nửa chọn nhịn đói chờ đợi bữa sáng , tình cờ là các chiến hữu nhóm ba đều trong đó.
Cô trung niên Thập Lí Xuân nhanh như bay, chiếm ngay một vị trí tuyệt , mời Trâu Bình Bình và Ngốc Bố Bố đến .
Trâu Bình Bình tâm thần yên xuống, điện thoại ngừng báo tin nhắn mới tới tấp, một bên là sếp c.h.ử.i thương tiếc, một bên là các anti-fan trong nhóm liên tục hỏi thăm tình hình chiến đấu, nhưng lúc lòng rối như mớ bòng bong, dù trong đầu một vạn con ngựa chạy qua, nhưng chẳng tâm trí nào để trả lời.
“Người trẻ tuổi, trông vẻ vui , gặp chuyện khó khăn ?” Cô Thập Lí Xuân quan tâm hỏi.
“À… gì ạ.” Trâu Bình Bình cố gồng tươi, vẫn quên bổn phận anti-fan của , “Nghe thông báo hôm qua, bữa sáng chỉ bánh bao chay với cháo, đơn giản quá …”
Chỉ tiếc kịp lời phụ họa của ai, thì da đen vạm vỡ “Tiểu Miu Miu” – rớt hàm tất cả – bưng một rổ bánh bao và một thau dưa muối tới, theo là một đàn ông tròn trĩnh mắt híp , bưng một nồi nhỏ.
Theo bóng dáng hai qua, một mùi sữa thơm lừng quyến rũ ngay lập tức cuốn lấy tâm trí họ. Đa hề hi vọng gì bữa sáng miễn phí bỗng , nuốt nước miếng ừng ực.
“Mỗi hai cái bánh bao, một bát cháo, dưa muối tùy ý. Lát nữa xếp hàng tự lấy nhé, 8 rưỡi sáng, xin hãy ăn xong và tập trung ở cửa.” Chung Lâm đặt rổ bánh bao nóng hổi xuống, dặn dò vài lác đác trong sân. Phía , Hứa Đắc Bảo đặt cái nồi lên bàn vỗ tay về phòng bếp chuẩn việc của .
Sau khi bóng Chung Lâm biến mất cánh cửa, những anti-fan mùi hương mê hoặc đến thất điên bát đảo lập tức lách qua, xách theo khay và chén bắt đầu xới cơm.
Trâu Bình Bình trong lòng vẫn đang mắng nhà tư bản lòng hiểm độc, nhưng cơ thể hành động , nhường ai mà chiếm ngay vị trí đầu tiên.
Trong rổ bánh bao đại khái ba loại. Anh tùy ý chọn hai cái theo sở thích của , ánh mắt sớm nồi cháo sữa thơm nồng bên cạnh hấp dẫn. Anh vớ lấy cái muỗng to đùng múc đầy một bát cho , gắp thêm vài đũa dưa muối trong bát nhỏ, nhanh chân chạy về chỗ .
Mông chạm ghế, Trâu Bình Bình lập tức bưng bát húp vội một ngụm. Mùi sữa thuần túy, hề tanh, đột nhiên đầy ắp khoang mũi , đậm đà nhưng mềm mượt, đậu đỏ và gạo nếp cẩm bên trong nấu đến sền sệt và nhuyễn tan, miệng là tan chảy, hòa quyện với vị sữa ngọt thơm.
Trong cái sáng sớm se lạnh nơi sơn dã , một ngụm nóng hổi xuống bụng, lập tức khiến đỉnh đầu thông suốt.
“Hù—” Anh đặt bát xuống, thở phào một , lúc mới cầm lấy chiếc bánh bao mấy nổi bật bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-156-long-da-hiem-doc-thuong-gia-bua-sang-mien-phi.html.]
“Chậc—” Anh khinh thường bóp chiếc bánh bao trắng trẻo mềm mại trong tay. Mặc dù ngụm cháo sữa quả thật chút kinh ngạc với , nhưng chiếc bánh bao trắng lớn trông đúng là keo kiệt thật.
Trâu Bình Bình hé miệng c.ắ.n một miếng chẳng hề để tâm. Gần như ngay khoảnh khắc c.ắ.n đứt, một dòng nhân dâu tây chua chua ngọt ngọt ùa trong miệng, mùi hương trái cây đậm đà bùng nổ ngay lập tức, , một bình thường thích ăn ngọt, cũng tròn mắt, kể đến cô Thập Lí Xuân và Ngốc Bố Bố bên cạnh.
Món bánh bao sức hấp dẫn một trăm phần trăm đối với con gái.
Chiếc bánh bao trông vẻ to khi cầm tay, nhưng ăn cực kỳ mềm xốp, Trâu Bình Bình ăn ngấu nghiến mấy miếng, chiếc bánh bao trắng lớn ban nãy còn khiến khinh thường bụng bộ, thậm chí còn kịp ăn kèm miếng dưa muối nào.
Anh múc đầy một muỗng cháo sữa đưa miệng, thở một luồng khí trắng mang theo mùi sữa, khóe môi khỏi cong lên, lộ vẻ thưởng thức. đột nhiên, chuông cảnh báo trong đầu Trâu Bình Bình vang lên, rõ ràng cảm thấy ý chí chiến đấu cách mạng của đang lung lay.
Chẳng qua chỉ là một cái bánh bao một chén cháo thôi mà, xem tiền đồ của mày kìa!
Do dự giằng co một lúc lâu…
Trâu Bình Bình âm thầm cầm lấy chiếc bánh bao thứ hai, tự tẩy não rằng chỉ là đói bụng.
Chẳng qua khi cầm chiếc bánh bao màu vàng trong tay, phát hiện hình như phán đoán sai lầm. Vật tròn xoe nặng trịch, vỏ ngoài tương đối thô ráp, giống bánh bao, mà giống như một chiếc bánh ngô, kỹ, bên trong lớp vỏ mỏng còn ẩn hiện một màu xanh giòn tươi.
Đây là…
Anh theo bản năng c.ắ.n một miếng. Hương thơm của rau dại, mùi mỡ heo hun khói và mùi bắp dân dã hòa quyện trong miệng, thăng hoa thành một hương vị đồ ăn khiến khó lòng cưỡng .
Bánh nắm rau dại!
Trâu Bình Bình thèm c.ắ.n liên tục mấy miếng, hương vị tươi mới đến mức suýt rơi nước mắt, khoảnh khắc dường như nhớ mùi vị nơi bếp nhiều năm , cái mùi vị hoài niệm quê nhà .
Lại thêm ba, bốn miếng, khi Trâu Bình Bình còn kịp thỏa mãn, phần bánh nắm rau dại trong tay ăn hết sạch, chỉ còn lớp bột phấn dính tay chứng minh sự tồn tại của nó.
Anh theo bản năng mấy chiếc bánh bao còn sót trong rổ bàn, khỏi nuốt nước miếng, đồng thời chợt phát hiện, những khác cũng đồng loạt hướng ánh mắt về phía .
Tốc độ tay độc ba mươi năm giờ phút phát huy tác dụng quan trọng.
Một cú cúi vọt tới , cuối cùng cũng tranh một suất, Trâu Bình Bình hài lòng đưa chiếc bánh bao nhân dâu tây vớt tùy tiện lên miệng.
Mấy trong sân đang ăn uống tưng bừng thì ngoài sân, theo một tiếng kêu kinh ngạc vang lên, cũng nhất thời trở nên huyên náo.
“Ngọa tào! Đoán xem phát hiện cái gì, Nông trại Hứa Gia chính là cái tiệm bánh bao Lão Hứa Gia cực hot mạng, hai cái là một nhà!!”
“Cái gì?! Lại là tiệm bánh bao Lão Hứa Gia ư? Vậy bữa sáng họ cung cấp chẳng là…”
“Dựa! Nhanh xem, đừng để đám trong sân ăn hết, tiệm bánh bao đáng giá, hơn nữa hương vị đặc biệt ngon!”
… Tiếng phá cửa nhanh chóng vang lên.
“Trời giáng! Các mới bảy , thể ăn hết sạch!” Vài tiếng gầm gừ cam lòng theo đó vang vọng khắp sơn cốc.