Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 152: Quà chia tay

Cập nhật lúc: 2025-12-05 17:48:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên Hứa Hạ việc hiệu quả, ngay ngày hôm khi nhận đơn đặt hàng, những chai sữa bò Jersey nóng hổi vận chuyển đến trường học một cách thuận lợi.

Rất nhiều đứa trẻ cưỡng mùi thơm quyến rũ nên uống ngay một chai tại chỗ, còn thì cho cặp sách mang về nhà, hóa thành những nhân viên chuyên chở sữa nhỏ tuổi.

Khi các bậc phụ nếm thử loại sữa mà họ bàn tán xôn xao trong nhóm chat đó, ai nấy đều hối hận thôi.

Thơm và ngọt, vị sữa cực kỳ đậm đà, còn cái vị béo ngậy, mịn màng như kem tươi. Trẻ con thích cho , đừng trẻ con, ngay cả lớn họ cũng mê mẩn.

Mua quá ít !

Họ vội vàng tìm đến ban phụ , xem liệu thể chuyện với bà chủ nông trại để đặt thêm vài đơn nữa .

Thế nhưng, may mắn là Hứa Hạ xa trông rộng. Tuy rằng cung cấp hơn 50 chai khó, nhưng nếu vì đây đều là những đứa trẻ đang học, cô chắc chắn sẽ lười nhận những đơn hàng nhỏ thế . Vốn dĩ đây là phúc lợi dành cho các bé. Đợt đặt hàng đầu tiên đặt giới hạn mua đành, chứ đợt đặt thêm? Xin , .

Nếu , đến cuối cùng, các bé chẳng uống bao nhiêu, bộ đều lớn dùng hết.

Mẹ Lý Thừa Thụy thuật lời của Hứa Hạ. Rất nhiều phụ đặt ít càng thêm hối hận, cảm thán rằng phúc lợi chỉ ở đợt đầu tiên, thật là thiệt thòi.

Thế nhưng, ngay lúc các bé lớp 1/1 đang mỗi ngày đều uống sữa bò Jersey thơm nồng thì mùi hương đặc biệt, đậm đà nhanh chóng lan sang cả lớp bên cạnh.

Tương tự, cô giáo Andy đang vui vẻ thưởng thức ly sữa thơm ngọt tại vị trí việc của , bỗng thấy ánh mắt nửa nửa thôi của cô giáo chủ nhiệm lớp 3.

“Cô Andy, sữa bò của lớp cô…”

Cô rùng một cái, ôm chặt lấy chai sữa ấm áp của .

Còn tại nông trại nhà họ Hứa, một cuộc chia ly đầy đau khổ đang diễn .

Chia ly là chuyện của Hứa Hạ và Vương Niên Niên, còn nỗi đau khổ thì chỉ thuộc về Vương Niên Niên mà thôi.

“Ô ô ô, chị Hạ Hạ, em lưu luyến rời xa…”

Vương Niên Niên bám chặt lấy Hứa Hạ như một con bạch tuộc, lóc t.h.ả.m thiết. Bên cạnh là Lý Lượng với vẻ mặt bất lực.

Anh đẩy gọng kính, mất mặt mà gỡ bạn gái khỏi khác, miệng ngừng xin , “Xin chị ạ, để chị chê …”

“Có ai đuổi em , em ở thì cứ ở thêm vài ngày nữa .” Hứa Hạ cô gái nước mắt nước mũi tèm lem mặt, ngớt.

“Không , . Mỗi ngày ở đây ăn của chị, uống của chị, em thấy lương tâm c.ắ.n rứt. Hơn nữa, mục tiêu ban đầu của em là trở thành blogger tình cảm, cứ ở tiếp thế chắc em thành blogger ẩm thực mất!”

Vương Niên Niên tự trách giữ ý chí. Mỗi ngày chỉ đắm chìm trong việc ăn uống, cái kiểu cuộc sống như heo quả thật, quả thật là…

Quá sung sướng!

Mộng Vân Thường

Vì thế, Vương Niên Niên đành rút kinh nghiệm sâu sắc, c.ắ.n răng dứt khoát chia tay, trở về căn phòng thuê nhỏ của hai , như mới thể kích thích niềm đam mê sáng tác của .

Trước khi lên xe, Hứa Hạ mở cốp chiếc xe ô tô nhỏ của Lý Lượng , chất đầy đồ. Ngoài các loại trái cây theo mùa núi, còn hai con gà nhỏ mà Vương Niên Niên yêu thích nhất, thịt, sạch lông và xử lý gọn gàng. Ngay cả nấm mật ong phơi khô quý giá nhất của Hứa Đắc Bảo cũng Hứa Hạ lấy một túi.

Cuối cùng, Hứa Hạ trịnh trọng nhét một túi ni lông màu đen túi của Vương Niên Niên, bí ẩn nháy mắt, “Đây là món quà bất ngờ nhỏ cho em, về đến nhà hãy mở nhé. Coi như tiền lương nửa tháng , lắm nha, đồng chí Niên Niên.”

đợi Hứa Hạ rút tay về, Vương Niên Niên cũng chịu thua, nhét một chiếc túi giấy tay cô, đôi mắt sáng ngời đầy vẻ phấn khởi, “Ha ha, chị Hạ Hạ, em cũng quà . Cũng nha, đợi em hãy mở …”

Hứa Hạ nắm chiếc túi giấy trong tay, thấy nặng trịch. Tuy mở , nhưng với cảm giác , cô quá quen thuộc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-152-qua-chia-tay.html.]

Hứa Hạ khẽ nhíu mày, “Niên Niên, em…”

Lời còn kịp hết, Vương Niên Niên nhanh nhảu nhảy trong xe, giục Lý Lượng nổ máy phóng hề đầu .

Hứa Hạ ngẩng đầu chỉ thấy cái đuôi xe lắc lư, cùng đôi tay vẫy chào liên tục từ cửa sổ xe đang xa dần con đường làng nhỏ.

Cô bất lực mở chiếc túi giấy , quả nhiên ngoài dự đoán, đó là một xấp tiền nhân dân tệ dày cộp, ít nhất cũng hai ba vạn, bên trong còn kèm theo một tờ giấy nhắn nhỏ.

“Chị Hạ Hạ, đây là tất cả tiền donate từ phòng livestream của em trong hai tuần gần đây. Dù đối với chị chắc chắn là gì, nhưng nhờ sự động viên của chị và Thanh Mai, em mới thể tự tin trở màn ảnh. Những điều tiền nào mua , hơn nữa chị còn cung cấp cho em một môi trường livestream như . Chị Hạ Hạ, đây là điều mà một xinh , bụng như chị xứng đáng nhận . Em thật sự vô cùng, vô cùng may mắn vì gặp chị! Hẹn gặp nha ~”

“Nhớ giúp em gửi lời chào đến Thanh Mai, em cũng sẽ nhớ cô nhiều!”

Hứa Hạ những dòng chữ nhỏ xinh, đáng yêu tờ giấy, sống động như chính con cô bé, toát lên sức sống rạng rỡ. Trong thoáng chốc, bóng dáng cô gái nhiệt tình, phóng khoáng mà cô gặp ở bệnh viện trùng khớp với hình ảnh cô gái rời .

Thật may mắn, cô bé luôn giữ sự hồn nhiên, chân thành ban đầu.

Trên con đèo quanh co của quốc lộ, một chiếc xe ô tô bạc, cũ kỹ đang chầm chậm tiến về phía .

Vương Niên Niên ôm túi sung khô tự tay phơi, ăn một cách lơ đãng. Dù quả ngọt, nhưng lòng cô vẫn cảm thấy buồn bã.

“Niên Niên em ăn gì đấy, cho một miếng.” Lý Lượng liếc qua thấy túi trái cây khô màu đỏ, màu xanh đùi Vương Niên Niên, ánh mặt trời lấp lánh màu mật ong óng ánh, một mùi thơm ngọt ngào, thanh mát cứ xộc thẳng mũi.

Vương Niên Niên thất thần nhét hai viên trái cây khô miệng bạn trai, tâm trạng vẫn khá hơn.

“Ừm?” Lý Lượng nhai nhóp nhép. Món trái cây khô trong miệng mềm dẻo nhưng vẫn dai, bên ngoài bọc một lớp mật ong chua ngọt ngon miệng, nhai trong miệng thấy vị tuyệt.

“Cái món quái gì thế , hương vị quả thật là đỉnh…”

“Vô lý! Đây là trái cây trồng núi của chị Hạ Hạ, hơn nữa còn do chính bạn gái tự tay phơi đấy.” Vương Niên Niên ban đầu kiêu hãnh, nhưng đó nheo mắt đầy vẻ nguy hiểm, “Hừ hừ, lộ tẩy nhé! Nói mau, gần đây xem livestream của em !”

“Ha ha——” Lý Lượng gượng, chút chột , “Gần đây thầy hướng dẫn mới nhận một dự án, điều lính… Em yên tâm, về đến nhà lập tức xem bù, tặng em một chiếc siêu xe!”

“Phì, bây giờ độ nổi tiếng của em cao lắm, thèm cái 'ba mớ' tiền lẻ của .” Vương Niên Niên trợn trắng mắt, nhét thêm một nắm sung khô miệng bạn trai, ý bịt miệng , mở miệng mấy lời chọc tức.

Lý Lượng nhai đầy miệng trái cây khô, đau sung sướng. Khó khăn nuốt xuống xong, vẫn cố gắng bù đắp. Không nhớ điều gì, chợt sáng mắt.

, Niên Niên, hôm nay em trang điểm thật , nhưng mà… Ừm, nhỉ, cảm giác sắc mặt đặc biệt , trông hồng hào, căng mọng, cứ như về tuổi 18 !”

Anh cố gắng dùng ngôn ngữ nghèo nàn của để miêu tả vẻ kinh ngạc khi thấy Vương Niên Niên hôm nay. Dù "nịnh bợ", nhưng phần lớn đều là cảm nhận chân thật.

Thế nhưng…

“Cút ——”

Vương Niên Niên đang để mặt mộc suýt nữa đ.ấ.m một cú mặt .

 

 

 

 

 

Loading...