Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-11-13 12:08:39
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 89: Sao như ?

Khoảng bảy giờ tối, Cố Nhất Mẫn, Cố Nhị Tuệ và Cố Học Cường đóng cửa hàng trở về. Trước bữa ăn, cả nhà cùng kiểm đếm thu nhập hôm nay.

Mới qua Tết, việc kinh doanh dĩ nhiên bằng Tết, nhưng hôm nay cũng tệ. Tổng cộng kiếm 300 tệ, trong đó lợi nhuận từ đơn hàng bán buôn chiếm hơn một nửa.

Mọi đều nhận triển vọng của bán buôn, nhưng cụ thể cách thức vận hành thế nào thì vẫn nghĩ . Đành tạm gác .

Cố Kiến Quốc thu tiền giao cho Tổng quản tài chính gia đình, đồng chí Vương Nguyệt Cúc, : “Từ nay về , Nhất Mẫn, Nhị Tuệ và Học Cường, ba đứa mỗi tháng sẽ trả lương. Một tháng ba mươi tệ, ai bán một bộ quần áo sẽ cộng thêm một tệ nữa.”

Cố Tư Tình thầm giơ ngón cái trong lòng tán thưởng đồng chí Cố Kiến Quốc. Xem kìa, chế độ lương cơ bản cộng với hoa hồng đời.

Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Tuệ ý kiến gì về quyết định của Cố Kiến Quốc, nhưng Cố Học Cường nhận lương. Cậu cảm thấy là học việc, đại bác lo ăn ở là ưu ái lắm , thể đòi thêm lương? Hơn nữa còn nhiều như .

30 tệ tiền lương là mức lương của nhiều công nhân viên chức chính thức trong nhà máy.

“Đây là điều cháu đáng nhận,” Cố Kiến Quốc Cố Học Cường : “Thành phố cũng hẳn là an . Nếu cháu ở đó, sẽ luôn ở cửa hàng trông chừng. Ta yên tâm khi chỉ Nhất Mẫn và Nhị Tuệ hai cô gái ở đó. Hơn nữa, cháu cũng giúp đỡ nhiều.”

Từ khi mở cửa hàng đến nay xảy ít chuyện. Cố Kiến Quốc thực sự yên tâm khi để Nhất Mẫn và Nhị Tuệ ở cửa hàng. Phải thừa nhận, những cô gái xinh dễ khác dòm ngó. Hơn nữa, việc kinh doanh của họ Tết, chắc chắn cũng ít ghen tị.

Khi thể mặt ở cửa hàng, Cố Học Cường là con trai ở đó, yên tâm hơn.

Cố Học Cường còn từ chối, nhưng Cố Kiến Quốc ngăn : “Cứ quyết định như .”

Cố Học Cường đành đồng ý, nếu từ chối nữa thì thành khách sáo quá.

Nói xong chuyện , Cố Kiến Quốc nhắc đến chuyện thi cử của Cố Tam Tĩnh ngày mai. Anh xoa đầu cô con gái thứ ba và : “Đừng căng thẳng, nếu đỗ cũng .”

“Con sẽ đỗ,” Cố Tam Tĩnh tự tin.

Cố Kiến Quốc : “Tốt, Tam Tĩnh nhà sẽ đỗ. Ngày mai cha và cùng Tiểu Tứ sẽ cùng con.”

Cố Tam Tĩnh gật đầu: “Cha, cha đừng lo lắng, con sẽ vượt qua.”

Cố Kiến Quốc: “…”

Anh thể hiện sự lo lắng rõ ràng đến thế ?

Thôi , quả thực ... coi trọng. Nỗ lực phấn đấu vất vả, chẳng là để vợ sống , con cái tiền đồ ?

Từ khi huấn luyện viên Tam Tĩnh năng khiếu, ít lén lút tưởng tượng Tam Tĩnh nhà giành chức vô địch. Tất nhiên, điều sẽ , kẻo chê và gây áp lực cho Tam Tĩnh.

Tối đó, khi rửa mặt lên giường, Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc đều ngủ , suy nghĩ về việc thi cử của Tam Tĩnh ngày mai. Điều Vương Nguyệt Cúc lo lắng nhất là Tam Tĩnh đỗ, mà là cô bé sẽ vất vả khi tập luyện khi đỗ.

“Em thấy hai vợ chồng cả hàng xóm ngày nào cũng ép thằng Tiểu Cường tập luyện, luyện đến mức thằng bé sắp ngốc luôn ,” Vương Nguyệt Cúc lo lắng : “Nếu Tam Tĩnh nhà đỗ, huấn luyện viên ép Tam Tĩnh như ? Haizz, em cũng mong mấy đứa con thành tích lớn lao gì, chỉ cần bình an khỏe mạnh là .”

Cố Kiến Quốc lật , ôm vợ lòng: “Yên tâm , trường thể thao xa nhà, chúng thường xuyên đến thăm Tam Tĩnh. Nếu thì về thôi.”

“Tiểu Tứ sắp thi vượt cấp , con bé học nhảy ? Mai Tam Tĩnh thi xong đưa con bé đăng ký. Nhất Mẫn, Nhị Tuệ còn học buổi tối…”

Vương Nguyệt Cúc hết, đàn ông bên cạnh ôm lòng: “Nếu em ngủ thì vận động một chút.”

Hôm nay cô mặc bộ quần áo đó, thấy nóng ran…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-89.html.]

Ngày hôm , khi ăn sáng, Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc đưa Cố Tam Tĩnh và Cố Tư Tình đến trường thể thao. Vừa khỏi cửa thì gặp vợ chồng Trương Minh Lợi và Trương Tiểu Cường. Hai nhà chào hỏi và cùng đến trạm xe buýt để thi.

Tuy là thi bổ sung nhưng quy trình và tiêu chuẩn thi cử hề lơi lỏng, thậm chí còn nghiêm ngặt hơn.

Cố Tam Tĩnh quả thực căng thẳng, Cố Tư Tình khen ngợi cô bé tâm lý . Tâm lý của vận động viên cũng quan trọng, vận động viên tập luyện nhưng cứ đến cuộc thi là . Đó là do tâm lý vững.

Cố Tam Tĩnh thi hai môn, bơi lội và nhảy cầu. Kết quả thi công bố ngay tại chỗ. Cả hai môn đều đạt điểm , nhưng rõ ràng cô bé năng khiếu hơn về nhảy cầu.

, trường quyết định tuyển Cố Tam Tĩnh lớp nhảy cầu.

Mặc dù đó nghĩ Tam Tĩnh thể đỗ, nhưng khi sự việc thực sự xảy , Cố Kiến Quốc và vẫn vui mừng khôn xiết.

“Thời gian khai giảng là ba ngày nữa, về nhà chuẩn . Sau ở nội trú, nên cần chuẩn hành lý. Quần áo trường sẽ phát đồng phục…”

Huấn luyện viên cũng vui. Có một mầm non như , ông cũng dễ dàng đạt thành tích. Biết học trò Cố Tam Tĩnh còn thể đội tuyển quốc gia, khi đó sân khấu của cô bé sẽ lớn hơn nhiều.

Khi đó ông cũng sẽ tự hào.

Sau khi tất thủ tục, Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc đưa hai đứa trẻ rời . khỏi văn phòng huấn luyện viên, họ thấy nhiều đang chạy về phía một tòa nhà bốn tầng ở phía Tây, còn hô: “Báo cảnh sát, mau báo cảnh sát!”

Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc mỗi nắm chặt một đứa trẻ, theo đám đông. Đến tòa nhà đó, họ thấy giữa đám đông là hai quen – Trương Minh Lợi và Quách Tuệ Lan.

“Trương Tiểu Cường, con xuống đây ngay, !” Quách Tuệ Lan ngẩng đầu hét lên: “Con thi trượt mà còn lý lẽ gì nữa? Mau xuống đây! Bây giờ con xuống thì coi như chuyện gì xảy , nếu còn chần chừ, con cứ chờ đó…”

Cố Tư Tình lên lầu, thấy Trương Tiểu Cường đang ở mép sân thượng, chỉ cần bước thêm một bước là thể rơi từ tầng bốn xuống.

“Con luôn hài lòng về con. Con cố gắng nhưng vẫn hài lòng. Con nghĩ nếu con c.h.ế.t , sẽ còn tức giận nữa. Mẹ ơi, con thực sự mệt.”

Trương Tiểu Cường nhúc nhích cơ thể, bên đều kinh hãi kêu lên một tiếng.

“Trương Tiểu Cường!”

“Cô ơi!” Cố Tư Tình ngắt lời Quách Tuệ Lan còn định thêm, “Bây giờ cô thể chuyện với Tiểu Cường như .”

sợ con trai cô kích động mà nhảy xuống ? Sao như ?

, thể như thế.”

“Cô nên dỗ dành đứa trẻ.”

Những xung quanh cũng bắt đầu trách móc Quách Tuệ Lan, mặt cô đỏ bừng.

“Phụ của em học sinh , cô đừng kích động cháu nữa,” lãnh đạo nhà trường khẽ với Quách Tuệ Lan: “Hãy để cháu xuống .”

Lúc , Trương Tiểu Cường tiến thêm một bước. Tim Quách Tuệ Lan như nhảy khỏi lồng ngực. Giờ đây, cô thực sự nhận con trai thực sự nhảy xuống, chứ dọa cô.

lóc hướng lên lầu hét: “Tiểu Cường, nãy đùa thôi. Mẹ hứa từ nay sẽ ép con nữa, ?”

Đây là đứa con trai duy nhất của cô, thể đau lòng? Cô chỉ con giỏi giang thôi, thành thế ?

“Tiểu Cường,” Trương Minh Lợi cũng hét lên: “Con ở đó chờ, bố lên đón con ? Bố cũng hứa với con, sẽ ép con tập bóng, ép con học hành, bắt con so sánh với khác.”

Trương Tiểu Cường ở hề lay chuyển. Cậu bé chằm chằm xuống , dường như đang do dự nên nhảy xuống .

Loading...