Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 244
Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:51:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 244: Xử lý vụ án xuyên đêm
Hàn Chính Bình vung gậy, thể là dùng hết sức. Chuyện xảy ngày hôm nay, bề ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng uất ức và khó chịu đến mức nào, chỉ tự .
Bây giờ mỗi gậy thể là để giải tỏa. Cha nợ con trả, huống hồ tên Phương Phúc Bảo cũng là thứ lành gì, đ.á.n.h chút gánh nặng tâm lý nào.
Phương Phúc Bảo chỉ cảm thấy từng nơi cơ thể đau thấu xương, nghĩ sắp c.h.ế.t , thằng nhóc đ.á.n.h c.h.ế.t .
“Ái chà, cái gì ? Làm cái gì ?” Một phụ nữ 50 tuổi đẩy cửa bước , thấy Phương Phúc Bảo đánh, liền đập đùi lóc.
Hàn Chính Bình cũng xả giận gần đủ , nhấc chân đạp lên cổ Phương Phúc Bảo, dùng sức một chút, Phương Phúc Bảo liền vật lộn như con cá thiếu nước. Người phụ nữ thấy liền lao tới, Hàn Chính Bình giơ gậy lên chỉ bà : “Phương Thái Hòa đ.â.m c.h.ế.t , may, c.h.ế.t.”
Người phụ nữ lời kinh ngạc trong chốc lát, ánh mắt bắt đầu né tránh.
Bà chuyện Phương Thái Hòa !
Hàn Chính Bình một tiếng, nụ của thiếu niên trắng trẻo tinh tế tự nhiên , nhưng phụ nữ thấy da đầu tê dại.
Hàn Chính Bình dùng thêm lực chân, Phương Phúc Bảo giãy giụa càng dữ dội hơn, bắt đầu trắng dã mắt. Người phụ nữ khụy chân quỳ sụp xuống đất, “Là Phương Thái Hòa , đều là ông , các tìm ông ! Cậu tha cho con trai , nó vẫn chỉ là một đứa trẻ!”
Lời khiến Sử Đại Phát và nhóm ồ lên, 30 tuổi mà vẫn là một đứa trẻ! Nếu kết hôn sớm thì khi lên chức ông , mà bà vẫn là một đứa trẻ.
Hàn Chính Bình cũng thấy nực , Sử Đại Phát, Sử Đại Phát hiểu ý, vẫy tay hiệu, mấy em của ông liền bắt đầu đập phá trong sân, tiếng đổ vỡ loảng xoảng…
“Các đừng đập nữa, đừng đập nữa, tha cho con trai …”
Người phụ nữ quỳ đất nức nở, lúc Sử Đại Phát đến mặt bà , : “Biết là ai ? tên là Sử Đại Phát, đây là cháu trai .”
Người phụ nữ đến tên Sử Đại Phát, kinh hãi ngẩng đầu ông , run rẩy. Người Lật Châu ai cũng Sử Đại Phát độc ác và tàn nhẫn, còn ông từng g.i.ế.c .
“Phương Thái Hòa gan đấy! Dám nhận tiền để đ.â.m cháu trai tao, coi tao Sử Đại Phát là c.h.ế.t ? Bà ngày mai thăm nom Phương Thái Hòa, với ông , nhất hết những gì ông , ông một ngày , tao sẽ chặt một chân con trai bà, hai ngày thì hai chân, ba ngày thì…”
Sử Đại Phát chỗ hiểm của Phương Phúc Bảo đang giãy giụa, một tiếng : “Ba ngày thì tao sẽ chặt cái chân thứ ba của nó.”
Người phụ nữ sợ hãi vội vàng quỳ lạy Sử Đại Phát, “Không , , , các đừng tổn thương con trai , .”
Ối chà! Không ngờ tin vui bất ngờ!
Sử Đại Phát đầu Hàn Chính Bình, thấy thiếu niên trắng trẻo sạch sẽ nhấc chân , cây gậy trong tay quẹt ngang chỗ hiểm của Phương Phúc Bảo, đ.â.m mạnh xuống đất một tiếng cộc.
“Á!” Phương Phúc Bảo hồn dọa trắng dã hai mắt, ngất xỉu luôn.
Người phụ nữ quỳ đất, cũng sợ hãi kêu to một tiếng á.
Sử Đại Phát giơ ngón tay cái trong lòng cho thiếu niên, thằng nhóc mà lăn lộn giang hồ, ngày còn mạnh hơn cả ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-244.html.]
“Nói .” Sử Đại Phát cúi đầu phụ nữ đang thụt lùi đất .
“… , là… là Lỗ Hồng Tín, ông chủ tiệm cơm Vĩnh Tân, ông đưa cho Phương Thái Hòa 5000 đồng, bảo ông đâm… đ.â.m c.h.ế.t một , Phương Thái Hòa vốn dĩ sắp c.h.ế.t , nghĩ là để chút tiền cho con trai, nên… nên đồng ý.”
Nghe thấy 5000 đồng, Hàn Chính Bình tự giễu một tiếng, mạng sống của chỉ đáng giá 5000 đồng.
Sử Đại Phát thấy biểu cảm của , chậc một tiếng, con nhà giàu đều khái niệm gì về tiền bạc như ? 5000 đồng là nhiều đấy, một công nhân ăn uống, tiết kiệm bộ tiền lương, hơn mười năm mới dành dụm hơn 5000 đồng.
“Chú Đại Phát, ơn canh chừng ở đây, cháu gọi cảnh sát đến.” Hàn Chính Bình sợ họ , hai con cao chạy xa bay. Nếu phụ nữ chạy mất, sẽ còn nhân chứng nữa.
“Tao bảo một thằng em cùng mày,” Sử Đại Phát gọi to phía : “Lão Tam, mày với Chính Bình một chuyến.”
Người tên Lão Tam một tiếng, lên xe đạp cùng Hàn Chính Bình về nhà. Trong sân, Nhị Đản đen nhẻm béo tròn tiến gần Sử Đại Phát : “Anh Phát, thằng nhóc đơn giản .”
Sử Đại Phát liếc mắt , “Không đơn giản là ?”
“Con gái nhà em gái học cùng lớp với nó, là nó thi Toán đạt giải nhất quốc, còn sắp nước ngoài thi nữa.”
“Mày bậy,” Sử Đại Phát : “Thi Toán mà còn nước ngoài thi ?”
“Là thật,” Lại một em khác chen , “Nghe gọi là Olympic gì đó, tóm là thể đạt giải nhất quốc, đầu óc thông minh hơn thường.”
Sử Đại Phát chậc một tiếng, khẩy : “Sau kết giao em, tìm mấy đứa học thức một chút.”
Những khác cũng theo, “ , để chúng cũng nâng tầm.”
Họ ở bên đùa vui vẻ, phụ nữ thụt lùi đất cúi đầu rơi nước mắt, Phương Thái Hòa hèn nhát cả đời, đến cuối cùng cũng nên trò trống gì. Thằng nhóc gia cảnh , học giỏi, còn phi thường hơn.
Nó mà phi thường, thì con họ sẽ sống yên . Thằng Phương Thái Hòa đáng c.h.ế.t!
Hàn Chính Bình về nhà với tốc độ nhanh nhất, đến cửa thì gặp ngay Hàn Đức Nghĩa từ bệnh viện về. Thấy đẩy xe đạp, bên cạnh còn một trông lưu manh, ông cau mày hỏi: “Con đấy?”
Thời gian gấp gáp, Hàn Chính Bình kịp giải thích nhiều, chỉ kể sơ qua những việc , Hàn Đức Nghĩa xong kinh ngạc một chút, : “Thằng bé với bố một tiếng, nguy hiểm lắm đấy.”
Hàn Chính Bình chỉ đó , khiến em của Sử Đại Phát sững sờ, còn cái vẻ hung hãn khi đ.á.n.h nãy nữa?
“Đi, chúng đến Sở Cảnh sát.” Hàn Đức Nghĩa cũng dám chậm trễ, lên xe đạp ngay, Hàn Chính Bình theo . Người em của Sử Đại Phát với họ một tiếng, nhà Phương Thái Hòa.
Hai cha con đến Sở Cảnh sát, Hàn Đức Nghĩa cũng quan hệ với Chu Khánh Quân, trực ban ở Sở Cảnh sát quen ông. Hàn Đức Nghĩa trực tiếp trình bày tình hình với , cảnh sát đó coi trọng, dù vụ t.a.i n.ạ.n giao thông hôm nay nghiêm trọng.
“Được, sẽ dẫn ngay.” Người cảnh sát gọi thêm hai cảnh sát nữa cùng.
Đến nhà Phương Thái Hòa, Sử Đại Phát , chỉ còn một canh giữ trong sân. Cảnh sát tình hình đại khái, hỏi vài câu cho đó , đó đưa vợ và con trai Phương Thái Hòa về Sở Cảnh sát.
Mặc dù khuya, nhưng Hàn Đức Nghĩa vẫn gọi điện cho Chu Khánh Quân, kể sự việc một . Chu Khánh Quân xong : “ sẽ trở Sở ngay, xử lý vụ án xuyên đêm nay.”
Anh cũng sợ lộ thông tin, để những chạy trốn, hoặc xóa dấu vết.